“Con mẹ nó, đồ biến thái, lão nương liều mạng với ngươi”, Tiểu Thảo giận dữ chừng muốn xông qua…Thượng Quan Băng Nhi vội vàng giữ nàng lại. Ở trong Thiên Cung Doanh này, một trong những người nguy hiểm nhất chính là mỹ nữ yêu nhân xà Y Thi. Hai người bọn họ cãi nhau, đối với Băng Nhi mà nói, thực giống như chuyện cơm bữa.
“Tốt lắm ha. Tất cả im miệng.” Hoa Phong quát lên.Ánh mắt hai người không khỏi đều tập trung trên người hắn. Hoa Phong nhìn Thượng Quan Băng Nhi, nói: “Băng Nhi…Lần thác ấn châu thứ ba này mỹ mãn chứ?”Thượng Quan Băng Nhi gật đầu nói: “Phải… lão sư. Tất cả đều thuận lợi”.“Tốt”, Hoa Phong khẽ phất tay, nói: “ Như vậy cũng tốt, ngươi cùng với Tiểu Duy coi như là tạm đủ năng lực tự bảo vệ. Bàn về tài bắn cung, các ngươi coi như đã có được chân truyền…Chênh lệch cũng chỉ là về hỏa hầu mà thôi. Các ngươi tới đây cũng hai năm rồi nhỉ, đã đến lúc nên rời đi rồi.”Thượng Quan Băng Nhi trong lòng cả kinh: “Lão sư, ngài muốn cho ta cùng với Tiểu Béo đi?” Hoa Phong bất đắc dĩ nói: “Ngươi cũng thấy đấy,tiểu tử thúi Tiểu Duy kia, cùng Mộc Ân, La Khắc Địch ở cùng nhau, làm cho Thiên Cung Doanh gà chó không yên. Vốn ta còn muốn lưu hai ngươi thêm mấy tháng, bây giờ nhìn lại để cho hai người các ngươi đi sớm một chút thì tốt hơn, nếu không, Thiên Cung Doanh chúng ta sớm muộn gì cũng bị hắn chia rẽ. Vừa may ngươi cũng đã trở lại, cùng hắn dọn dẹp chút ít tư trang… ngày mai lên đường. Ngươi theo ta vào trong, ta có mấy vấn đề dặn dò.”Thượng Quan Băng Nhi gật đầu.. Nàng rất rõ ràng, vị lão sư này của mình một khi đã quyết định thì không thể sửa đổi. Ánh mắt không khỏi có chút ảm đạm, đi theo Hoa Phong vào nhà gỗTiểu Thảo hướng Y Thi nhìn lại, nghi ngờ nói: “Lão Đại sẽ không thật muốn cho tên du côn vô lại Chu Duy Thanh kia rời đi chứ?”Y Thi nói: “Đó chẳng phải là điều ngươi hi vọng sao? Làm sao rồi? Luyến tiếc rồi hả?”Tiểu Thảo sửa sang lại mái tóc ướt, thì thào nói: “Tiểu tử này mặc dù có chút lưu manh, nhưng khi có hắn, ngươi không cảm thấy Thiên Cung Doanh có nhiều sinh khí hơn sao?”Y Thi buột miệng cười, cười ngặt nghẽo không kiềm chế: “Nha đầu ngốc, ngươi cho rằng, Lão Đại bởi vì một câu nói của ngươi mà đuổi đi nhi tử của tình nhân hắn thầm yêu sao? Hẳn là hắn đã sớm chuẩn bị tốt kế hoạch rồi. Thật xấu hổ cho ngươi đã nhiều năm thích Lão Đại như vậy, đến cả suy nghĩ của hắn cũng không thể hiểu tường tận? Tiểu tử thúi Chu Duy Thanh này mặc dù gian xảo… nhưng trong chúng ta, có ai không ghen tỵ với thiên phú của hắn? Hai năm, từ mức tinh lực mới ngũ trọng, đạt tới đệ thập nhất trọng, cùng với tài bắn cung của lão vô lại cũng đã mười phần thành thạo. Huống hồ, cực hạn của hắn vốn sẽ không phải chỉ ở mức Thiên Cung Doanh, Chu Thủy Ngưu còn muốn con hắn phải cường giả hơn hắn cơ…Trong mắt Tiểu Thảo lộ ra tia lo lắng, lúc này tính tình dữ dội của nàng dường như đã đỡ hơn nhiều, “Đúng vậy a! Tình huống của đế quốc thật khiến người ta lo lắng… Bách Đạt đế quốc đối với Khắc Lôi Tây, sự ủng hộ dường như ngày càng mạnh mẽ. Chu Thủy Ngưu mặc dù làm người ta chán ghét… nhưng không thể không thừa nhận, không có hắn, sợ là Thiên Cung Doanh chúng ta sớm không thể nào gánh đỡ nổi”Hai năm trước, sau khi kết thúc trận chiến với Băng Phách Thiên Hùng, sau đó, Chu Duy Thanh cùng Thượng Quan Băng Nhi cứu tỉnh mọi người, cũng không làm bại lộ tình huống của tiểu Bạch Hổ, chẳng qua, đám người Hoa Phong thực nghi ngờ, không biết tại sao mấy đầu Băng Phách Thiên Hùng kia lại đột nhiên rời di. Sau khi trở lại Thiên Cung Doanh, chính là hai năm khổ tu. Một bên là tu luyện Bất Tử Thần Công cửu tử nhất sinh, thực lực tăng lên nhanh chóng. Một bên là cùng Mộc Ân học tập kĩ năng bắn cung. Hiện tại cũng được xem như có chút thành tựu.Càng làm cho mọi người trong Thiên Cung Doanh sợ hãi là trong vòng hai năm, thiên lực của hắn thậm chí đã vượt qua được lục trọng. Hiện tại đã đạt đến thiên lực đệ thập nhất trọng cảnh giới, Thượng Quan Băng Nhi mặc dù được coi như là một thiên tài rồi, nhưng hiên tại cũng chỉ là vữa đột phá thiên lực đệ thập nhị trọng, có viên bổn mạng châu thứ ba, bắt đầu tiến vào tầng thiên thần lực mà thôi.Trong chớp mắt là sẽ bị Chu Duy Thanh đuổi kịp.Vì để cho Chu Duy Thanh tập trung toàn lực tu luyện, hơn nữa sợ hắn sẽ tự mãn, kiêu ngạo, cho nên hắn mặc dù có thể thác ấn bản mạng châu, nhưng chưa từng ngưng hình thác ấn. Mà thực lực của hắn tự nhiên đã vượt xa so với hai năm trước. Hiện tại cho dù là lần nữa đối mặt với Thể Châu sư La Khắc Địch, Chu Duy Thanh cũng có thể không rơi vào thế hạ phong. Đối với các kỹ năng được thác ấn của đệ nhất khỏa Biến Thạch Miêu Nhãn, sử dụng ngày càng thành thục. Tất cả mọi người Thiên Cung Doanh đều rõ ràng, bất luận là Chu Duy Thanh hay Thượng Quan Băng Nhi, thân là thiên châu sư như bọn chúng, thành tưu trong tương lại tuyệt sẽ không chỉ dừng lại ở Thiên Cung Doanh hoặc Biến Thái Thiên Đường. Bọn họ còn có những võ đài rộng lớn hơn đang chờ.Sáng sớm ngày hôm sau, trước cửa Thiên Cung DoanhThiên Cung Doanh doanh trưởng Tuyệt sát Hoa Phong, phó doanh trưởng Yêu nhân xà Y Thi, nữ bạo long Tiểu Thảo, Tiễn ttháp Hàn Mạch, Pháo đài Cao Sinh, Túy lưu manh La Khắc Địch cùng Thần nhãn vô lại Mộc Ân, chỉnh tề đứng thành một hàng. Ở trước mặt bọn họ là hai người thanh niên nam nữ, thiếu nữ là Thượng Quan Băng Nhi, lúc này đôi mắt đẹp đã rưng rưng muốn khóc, nét mặt buồn nặng trĩu. Ở bên cạnh nàng, thân cao chừng một thước chin, cường tráng như một đầu nghé con, Chu Duy Thanh vẻ mặt thổn thức, vẻ mặt thật thà kia so với hai năm trước còn muốn thật hơn nhiều.Trên bả vai Chu Duy Thanh, Tiểu Bạch Hổ phì miêu so sánh với hai năm trước thực khác nhau rất nhiều, nó vẫn vậy một bộ dạng lười biếng, nhưng nếu như chú ý cẩn thận, có thể phát hiện ra, cặp mắt của nó thay đổi màu sắc, vốn là màu lam nay biến thành màu tím nhạt, mỗi một cọng lông trên người càng giống như thủy tinh, phát ra ánh sáng nhu hòa. Nếu để nó đứng bất động ở nơi đó, quả thực giống như một tác phẩm hàng mỹ nghệ hoàn mỹ nhất.Ở phía sau Chu Duy Thanh cùng Thượng Quan Băng Nhi, một đôi kim mao Hắc Hùng lưng dài, đang quỳ rạp trên mặt đất, bọn chúng cao cũng đã vượt qua hai thước, vóc dáng tương đối hoành tráng. Nhất là khi nhìn qua lão đại tròn vo, lại càng lộ ra dáng điệu ngây thơ, thành thật. Nhưng mà, chỉ cần Ngự Châu sư nhìn thấy bọn chúng, sợ rằng cũng sẽ cảm thấy khủng bố, đây là Băng Phách Thiên Hùng a! Dù bọn chúng còn nhỏ, nhưng tu vi của cả hai cũng đạt tới tôn cấp thiên thú.Thật ra thì, Băng Phách Thiên Hùng tốc độ trưởng thành vốn là không thể nhanh như vậy, chẳng qua chỉ mới hai năm mà thôi, đã có đươc bộ dáng của bình thường mười năm. Đối với điều này, mọi người trong Thiên Cung Doanh cũng rất kỳ quái, nhưng không thể nào tìm ra được nguyên nhân.Hoa Phong than nhẹ một tiếng, hướng Chu Duy Thanh cùng Thượng Quan Băng Nhi nói: “Thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn, các ngươi trong Thiên Cung Doanh tu luyện cũng được hai năm rồi, đã học được không ít thứ. Ta chỉ hy vọng, bất luận sau này trình độ các ngươi có cường độ tới mức nào, cũng không nên quên, tổ quốc của các ngươi là Thiên Cung a..”Thượng Quan Băng Nhi gật đầu mạnh mẽ: “Lão sư, ngài yên tâm đi, ta cùng với Tiểu Béo, hết thẩy đều do tổ quốc cấp cho. Nhất định sẽ không làm cho ngài phải thất vọng. Hảo a”Tiểu Thảo tức giận nói:“ Phong ca, đến lúc nào rồi , ngươi còn nói đến những thứ đạo lý đao to búa lớn này. Băng Nhi theo ta thấy là cô bé thiện lương nhất, những thứ này mà cũng phải nói tới sao? Băng Nhi, để cho tỷ tỷ ôm cái nữa nào.” Vừa nói, nàng mở rộng hai cánh tay, ôm Thượng Quang Băng Nhi thật chặt. Băng Nhi rốt cuộc cũng không thể ngăn mình không khóc, nằm ở trên đầu vai Tiểu Thảo, tiếng nấc nghẹn ngào. Tiểu Thảo cũng đã tràn ngập nước mắt.Một hồi lâu, hai người đã bình tĩnh buông ra, đúng lúc ấy, La Khắc Địch chen vào, liền mở rộng hai cánh tay hướng Thượng Quan Băng Nhi ôm vào, “Ta cũng muốn như vậy a!”Ôm thì đã ôm rồi, nhưng đáng tiếc, người hắn ôm không phải là Thượng Quan Băng Nhi, mà là người so với hắn còn khôi ngô hơn, vẻ mặt cộc lốc, là Chu Duy Thanh.La Khắc Địch cảm giác xương cốt toàn thân mình bị cái ôm mạnh mẽ của Chu Du Thanh rung động mãnh liệt. Không nhịn được mắng to: “ Hảo, ta kháo a, hỗn tiểu tử mau buông…”Lúc này Chu Duy Thanh mới buông La Khắc Địch ra, quan tam hỏi: “Sư thúc, ngài không sao chứ? Ta đây chuẩn bị phải đi rồi, thật sự là quá kích động mà..”La Khắc Địch hừ một tiếng nói: “ Ít diễn cảnh này đi…hỗn tiểu tử ngươi, lão tử ôm Băng Nhi một chút, thực có mất miếng thịt nào nàng đâu a!”Chu Duy Thanh lắc lắc đầu nói: “Tiểu Thảo tỷ tỷ thì có thể, riêng sư thúc thì không thể. Chỉ cần là phái nữ, cho dù chỉ là heo mẹ, bị ngươi ôm một chút là có thể mang thai. Sư thúc…ngài là mang tước hiệu Lưu manh a! Hơn nữa còn là đệ nhất lưu manh.” “Hảo a… ngươi được lắm.” La Khắc Địch giận dữ, nhảy chân lên như muốn thu thập Chu Duy Thanh, nhưng nghĩ đến đến khoảng cách trước mắt của hai người như vậy, lão cuối cùng vẫn phải nén sự phẫn nộ lại. Hiện tại, lực lượng của Chu Duy Thanh lớn kinh khủng, có hai châu lực lượng tinh khiết tăng phúc. Nếu đơn thuẩn so đấu khí lực, thậm chí ngay cả có một nửa Thể Châu lực lượng tăng phúc của Lục Châu tu vi như Mộc Ân, so với hắn cũng kém hơn,tinh khiết lực lượng Thể Châu tăng phúc của Chu Duy Thanh là Thể Châu Sư 1,5 lần. Tình huống như thế vốn dĩ không có xuất hiện. Nhưng là, sau khi bản thân hắn kế thừa lực lượng thân thể của Hắc Châu yêu dị kia, trải qua hai năm phát triển, quả thực là một loại cường hãn. Bình thường lúc không chuyện gì làm, hằn thường cầm lấy hai con tiểu Băng Hùng kia để chơi đùa, thậm chí còn là một chấp hai.“Tiểu Duy, tốt nha…” Hàn Mạch đi tới, không nói nhiều lời,trực tiếp ôm Chu Duy Thanh, “Hãy sống thật tốt!”Chu Duy Thanh thu lại vẻ cười đùa trên mặt, ôm chặt hắn: “Tốt, ta sẽ a…”Tiếp theo, Cao Sinh đi tới, cũng ôm Chu Duy Thanh một cái, “Tiểu Duy, thật tốt nhá, nhớ một điểm, giết nhiều người…Nam nhân mà, phải có sát khí mới được, Tốt!”Kế tiếp là Y Thi, nhưng mà, dù nói như thế nào, Chu Duy Thanh cũng không chịu cho nàng ôm, Y Thi được một phen cười run rẩy hết cả người.Mộc Ân cùng Hoa Phong song song đi lên, Hoa Phong sờ nhẹ đầu Thượng Quan Băng Nhi, mỉm cười nói: “Người là niềm vinh dự của Lão sư, Tốt a!”“Lão sư!” Thượng Quan Băng Nhi rốt cục không thể kiềm nén được nội tâm mất mát, u sầu nữa…Đột nhiên, lao vào trong ngực Hoa Phong, khóc rống lên.Chu Duy Thanh ở một bên, lông mày giật giật. Thực sự vẫn kiềm nén được, không đi tới kéo bọn họ ra. “Tốt a, đừng để ý, tiểu tử thúi. Sau khi rời khỏi đây nếu để cho lão tử biết ngươi quậy phá long trời lở đất thì…Đừng nói với ai ngươi là đồ đệ ta a.” Mộc Ân gầm nhẹ nói.Chu Duy Thanh dáng vẻ trịnh trọng nói: “Lão sư…. Tựa hồ là đồ đệ của ngài, cũng không phải là điều gì vinh quang lắm a!”