Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1456: Đột phá Quy Nhất cảnh (2)

Trương Huyền tràn đầy nghi hoặc.

Dựa theo đám Thánh thú kia quy định, nơi này là không cho phép nhân loại tới, không cho phép tới, tại sao có thể có nhiều xương cốt như vậy?

Trong lòng kỳ quái, cúi đầu nhìn lại những xương cốt kia.

Đều là xương cốt nam nhân, bốn phía còn rải rác một chút vũ khí, thoạt nhìn cấp bậc không tính quá cao, chỉ khoảng chừng Linh cấp trung phẩm.

Tiện tay nhặt lên một cái, nhẹ nhàng chấn động, lập tức cắt thành hai đoạn.

Vũ khí không tệ, nhưng dường như trải qua một loại chiến đấu nào đó, thương tổn tới cơ sở, đã mất đi cứng cỏi, xem như hoàn toàn báo hỏng.

Xem ra là không biết xông vào lúc nào, kết quả... toàn quân bị diệt.

- Ân?

Tùy ý lật một cái, đột nhiên một cái không gian giới chỉ xuất hiện ở trước mắt.

Tinh thần khẽ động, tiến vào bên trong.

- Đồ vật bị lấy sạch, hẳn là đều bị lục soát...

Trương Huyền lắc đầu, trong giới chỉ rỗng tuếch, hầu như vật gì cũng không có.

Cũng khó trách, Linh thú không cách nào phá giải không gian giới chỉ, Thánh thú có thể, chung quanh nhiều Thánh thú như vậy, nếu như bên trong có đồ tốt, khẳng định sớm đã bị lục soát sạch sẽ, làm sao có thể lưu cho mình.

- Đây là thư tịch?

Ý thức đang muốn rời khỏi nhẫn, con mắt thoáng nhìn, nhìn thấy một đống vật phẩm không ra gì, tinh thần khẽ động, xuất hiện ở trước mắt, thế mà tất cả đều là thư tịch.

Thánh thú đều có truyền thừa của mình, không cách nào tu luyện công pháp nhân loại, do đó những vật này đối với bọn chúng mà nói, cái gì cũng không bằng.

Trương Huyền nhìn sang, thu những sách vở này vào trong óc.

- Rõ ràng đều là công pháp tu luyện cùng võ kỹ...

Mắt Trương Huyền sáng rực lên.

Không ít tu luyện giả, đều có thói quen sao chép công pháp, do đó chỉ cần là tu luyện giả nhân loại, trên người đều chứa không dưới mấy chục bản bí kỹ.

Trong không gian giới chỉ này cũng giống vậy, tùy tiện khẽ đảo, liền có hơn trăm bản.

Kiều Thiên cảnh, Quy Nhất cảnh, Đạp Hư cảnh đều có, có điều tuy có bí tịch, nhưng số lượng không đủ, liền không cách nào hình thành Thiên Đạo công pháp, đối với hắn tác dụng không lớn.

- Nhìn xem còn có không gian giới chỉ khác không, nếu như có thể tìm thêm mấy quyển, có lẽ có thể kiếm ra công pháp tu luyện...

Cũng không vội vã, Trương Huyền khởi động Vu hồn, tiếp tục xoay loạn, không lâu sau, hắn lục ra hơn hai mươi không gian giới chỉ.

Mấy trăm thi cốt, chỉ có bấy nhiêu không gian giới chỉ, còn lại chỉ sợ đều bị đám Thánh thú kia chia cắt.

Những vật phẩm đáng giá trong giới chỉ này, sớm bị lục soát sạch sẽ, chỉ còn lại có một chút thư tịch không đáng tiền.

Trương Huyền vơ vét những sách vở này lại.

- Hơn một ngàn bản công pháp Quy Nhất cảnh, hơn năm trăm bản Đạp Hư cảnh, còn có hai trăm bản Tằm Phong cảnh...

Mắt Trương Huyền sáng rực lên.

Công pháp Đạp Hư cảnh cùng Tằm Phong cảnh không đủ, nhưng hơn một ngàn bản công pháp Quy Nhất cảnh, có thể hình thành Thiên Đạo bí tịch, để hắn thuận lợi tu luyện.

- Chính xác!

Thu nhập thư tịch trong óc, tinh thần khẽ động.

Rất nhanh một bản Thiên Đạo công pháp Quy Nhất cảnh xuất hiện ở trước mắt, ngón tay đụng lên, tri thức đi vào trong óc.

- Những linh dịch này mang không đi, không bằng tu luyện ngay ở chỗ này, có thể tiết kiệm một chút...

Đã nhìn chung quanh, không có vật chứa dung nạp, đã như vậy, không bằng mượn cơ hội này tu luyện, trước tiên đột phá cảnh giới lại nói.

Làm người phải cần kiệm công chính, có thể tiết kiệm, liền tiết kiệm một chút.

Tinh thần khẽ động, thân thể xuất hiện ở trước mắt, Vu hồn chui vào, sau đó cổ tay khẽ động, phân thân cũng xuất hiện.

Phân thân giống như Vu hồn của bản tôn, chỉ tu luyện đến Quy Nhất cảnh hậu kỳ, hiện tại nhiều linh dịch như vậy, vừa vặn để hắn hấp thu nhiều chút, miễn cho lãng phí.

Truyền lại tình huống trước mắt cho phân thân, dặn dò một tiếng, Trương Huyền đi đầu nhảy vào ao nước.

Xì xì xì xì...

Công pháp Quy Nhất cảnh vận chuyển, linh dịch chung quanh lập tức dọc theo huyệt đạo, truyền vào trong cơ thể.

Ầm ầm!

Thân thể giòn vang, tu vi lập tức đột phá Kiều Thiên cảnh đỉnh phong, đạt đến Quy Nhất cảnh.

Tu vi tấn thăng, tốc độ hấp thu linh khí tăng nhanh, cả người giống như một máy bơm cự đại, hấp thu quá nhanh, chung quanh linh dịch tạo thành một vòng xoáy khổng lồ.

Quy Nhất cảnh sơ kỳ!

Quy Nhất cảnh trung kỳ!

Quy Nhất cảnh hậu kỳ!

...

Ngắn ngủi nửa canh giờ, thực lực đã đột phá ràng buộc, đạt đến Quy Nhất cảnh đỉnh phong.

- Vu hồn...

Tu vi chân khí tấn cấp, Trương Huyền cũng không ngừng nghỉ, Vu hồn nhảy ra, tiếp tục hấp thu.

Vu hồn đã đạt đến Quy Nhất cảnh hậu kỳ, tiếp tục tu luyện tốc độ nhanh không ít, chỉ dùng hơn mười phút, đã đột phá đến đỉnh phong.

Chân khí cùng Vu hồn toàn bộ đột phá, Trương Huyền lập tức thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy trên người dâng trào lực lượng, hai mắt tỏa ánh sáng.

Đổi lại lúc khác, muốn cho hồn lực, chân khí toàn bộ đột phá, không có mấy chục viên linh thạch thượng phẩm, khẳng định làm không được, mà bây giờ, linh dịch đầy đủ, tương đương với miễn phí, tâm tình kìm lòng không được thư sướng.

- Được rồi...

Đứng dậy, cúi đầu nhìn lại linh dịch, đang muốn nhìn một chút còn lại bao nhiêu, nhịn không được sửng sốt một cái.

Chỉ thấy bể linh dịch trước đó rộng bảy tám mét, tất cả Địa Mạch linh dịch đã tiêu hao không sai biệt lắm.

- Làm sao có thể?

Hắn chỉ là đột phá Quy Nhất cảnh, làm sao có thể dùng nhiều như vậy?

Quay đầu nhìn về phía phân thân, chỉ nhìn thoáng qua, con ngươi kìm lòng không được co lại, nhịn không được chửi ầm lên.

- Ta sát, ngươi cái bại gia tử này...