Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2211: Hiếm thấy phương pháp huấn luyện (1)

Chiến Sư Đường Trưởng Lão điện.

- Đường chủ đi tìm Trương sư rồi hả?

Ngụy Điện chủ nhíu mày.

- Đúng vậy, nếu như đoán không sai, hiện tại hẳn là đã bắt đầu giảng bài...

Liêu Điện Chủ gật đầu.

- Có Trương sư xuất thủ, ta an tâm, Huyền Huyền Hội chỉ là một Danh Sư Học Viện bình thường, đệ tử sức chiến đấu vô cùng bình thường trong đó cũng có thể được hắn trong thời gian ngắn giáo dục cường đại tương đương Chiến Sư, thậm chí đồng cấp còn muốn vượt qua... Phần năng lực này, có thể nói nghịch thiên!

- Đúng vậy! Dù chỉ có ba ngày ngắn ngủn, nhưng có hắn xuất thủ, hẳn có thể để Thanh Nguyên Chiến Sư Đường chúng ta trở nên càng cường đại hơn, có lẽ, thật có thể xuất hiện thu hoạch không tưởng được...

Liêu Điện Chủ cũng cảm khái.

Bọn hắn cũng trao đổi qua với Huyền Huyền Hội, biết rõ nội dung giảng giải của vị Trương sư này đáng sợ, nghiêm túc học tập, không chỉ sức chiến đấu tăng nhiều, lý giải chiến đấu cũng có thể đột nhiên tăng mạnh, đạt tới tình trạng không thể tưởng tượng.

- Chúng ta lặng lẽ nhìn xem... Như thế nào?

Ngụy Điện chủ nhịn không được mở miệng.

- Lặng lẽ nhìn xem?

- Ân, ta thật muốn nghe Trương sư giảng bài như thế nào, làm sao huấn luyện đám tiểu gia hỏa kia, nếu như có thể học được một chút, về sau chúng ta cũng có thể để học sinh của mình tiến bộ, thực lực trở nên càng cường đại hơn!

Ngụy Điện chủ vuốt râu.

- Cũng đúng... Đi, chung một chỗ nhìn xem!

Cũng có chút động tâm, Liêu Điện Chủ đứng dậy.

Trương sư lên lớp cho những Chiến Sư này, cũng không phải là cơ mật gì, thân là Trưởng Lão, nhìn xem cũng không có gì.

Hai người đi tới Luyện Võ trường.

- Sao cửa lại mở nhỉ?

Còn chưa tới trước mặt, liền phát hiện cửa của Luyện Võ trường mở rộng ra, hoàn toàn bất đồng kiểu huấn luyện phong bế.

Vội vã đi tới, đại sảnh rộng lớn không có một người, giống như hai mươi người cần huấn luyện kia, tất cả đều biến mất.

- Người đâu?

Hai vị Điện chủ hai mặt nhìn nhau, không rõ ràng cho lắm.

Không phải nói ở Luyện Võ trường tiến hành đặc huấn, muốn giảng bài sao? Sao không có người?

- Chỗ đó có nhân viên dọn vệ sinh, đi tới hỏi một chút...

Dạo qua một vòng, không thấy người, Ngụy Điện chủ chỉ một cái.

Liêu Điện Chủ quả nhiên thấy cách đó không xa, trong một tĩnh thất, một người mặc quần áo nhân viên dọn vệ sinh, đang rất nghiêm túc chùi bồn cầu.

- Vị bằng hữu kia, vừa rồi ngươi có thấy một đám Chiến Sư ở chỗ này tu... tu...

Nói còn chưa dứt lời, khóe miệng Ngụy Điện chủ co lại.

Người chùi bồn cầu xoay người lại, không phải cái khác, đúng là siêu cấp thiên tài hắn tuyển ra... Thạch Hạo!

Thạch Hạo này chân khí hùng hậu, toàn bộ Chiến Sư Đường cũng có tên, như thế nào... không đi tu luyện, lại ở nơi đây chùi bồn cầu làm gì?

- Ngụy Điện chủ, Liêu Điện Chủ!

Nhìn thấy bọn hắn, Thạch Hạo vội vàng ôm quyền.

- Ngươi... tại sao lại ở chỗ này? Những người khác đâu? Không phải là mời Trương sư giảng bài cho các ngươi sao?

Nhịn không được nữa, Ngụy Điện chủ trực tiếp hỏi.

- Đúng là Trương sư an bài nhiệm vụ, để ta trong ba ngày, lau xong hết thảy bồn cầu của Chiến Sư Đường...

Thạch Hạo nói.

- Hết thảy bồn cầu của Chiến Sư Đường?

Con mắt của hai vị Điện chủ trợn tròn.

Toàn bộ Chiến Sư Đường có trên vạn người, Huyền Huyền Hội lại tới trên vạn người, chỗ của ở hai vạn người, tăng thêm rất nhiều phương tiện công cộng... số lượng bồn cầu tuyệt đối qua vạn!

Ba ngày lau xong... Thời gian cũng không đủ, còn làm sao tu luyện?

- Vâng, hơn nữa còn để cho ta dùng cái này...

Thạch Hạo giơ đồ vật trong tay lên.

Nhìn thoáng qua, mí mắt của hai đại Điện chủ lần nữa nhảy dựng.

Trong tay đối phương cầm, không phải công cụ chùi bồn cầu, mà là một cái chổi lông gà...

Chổi lông gà, bản thân vốn mềm mại, phủi bụi còn có thể, dùng để chà dơ bẩn... Làm sao có thể?

- Được rồi, hai vị Điện chủ, ta không có thời gian nhiều lời, nhiều bồn cầu như vậy, trong ba ngày nhất định phải chà xong, không chùi xong, ta liền xui xẻo...

Nói xong, liền không để ý tới hai người, Thạch Hạo lần nữa ngồi chồm hổm xuống, nghiêm túc tẩy trừ.

- Cái này... tốt, chúng ta không quấy rầy ngươi, vậy... những người khác đâu?

Thấy đối phương nghiêm túc chùi bồn cầu, không để ý tới hai người mình, Ngụy Điện chủ đành phải hỏi.

- Tiêu Đàm ở bên ngoài nhà vệ sinh đập ruồi, Tiêu Tần bắt chim... Còn những người khác, ta cũng không rõ ràng lắm, các ngươi đi ra ngoài tìm xem đi, có lẽ có thể chứng kiến!

Cũng không ngẩng đầu, Thạch Hạo nói.

- Đập ruồi? Bắt chim?

Thân thể lung lay, ánh mắt của hai đại Điện chủ biến thành màu đen.

Không phải nói giảng bài sao?

Không phải nói huấn luyện khẩn cấp sao?

Đây chùi bồn cầu, đập ruồi, bắt chim... Làm gì?

Vẻ mặt cực kỳ phiền muộn, hai người đầu đầy sương mù đi ra Luyện Võ trường, đang muốn đi tìm hai vị bắt chim, đập ruồi, liền chứng kiến một thanh niên vẻ mặt tươi cười đi theo sau lưng một nữ Chiến Sư.

- Tiểu tỷ tỷ, chớ đi, có thể cùng ta làm một ít sự tình song tu không...

- Ba!

- Không làm cũng không sao, cần gì đánh người như vậy? Ai, vị đại ca kia, ngươi có thể cùng ta chung một chỗ làm sự tình song tu không?

- Cút!

- Được rồi...

Thấy một màn như vậy, Ngụy Điện chủ nhịn không được nhìn về phía Liêu Điện Chủ, khóe miệng đều co giật, sắp khóc.

- Không nhìn lầm, vị này chính là học sinh của ngươi, Lô Kiến Lăng a?