Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2376: Quần ẩu (2)

Nửa bước Lĩnh Vực cảnh, thực lực đã vượt qua Ngoan Nhân lúc trước, không gian bốn phía giống như triệt để ngưng kết, để cho người ta không thể động đậy.

Phần phật!

Khí thế leo lên tới cực điểm, cổ tay khẽ đảo, lòng bàn tay Nhạc Nhất Toàn nhiều ra một thanh trường kiếm.

Chân khí chạy vào thân kiếm, phát ra thanh âm nghẹn ngào, vừa nhìn liền biết cấp bậc cực cao, ít nhất đạt đến Thánh Vực trung phẩm.

Loại vũ khí cấp bậc này, cộng thêm tu vi, lý giải kiếm đạo...

Thực lực tuyệt đối cường đại đến đáng sợ!

- Ngay cả kiếm cũng lấy ra?

- Đây rõ ràng muốn ra oai phủ đầu cho Trương sư ah!

- Trước mặt mọi người khiêu chiến hắn, còn vạch trần sự thật ra... trên mặt mũi tự nhiên phải tranh về!

- Lần này Trương sư đoán chừng phải xui xẻo...

Tất cả mọi người nhíu mày.

Vị đường chủ này, không dùng binh khí, sức chiến đấu cũng đã rất mạnh, lại dùng kiếm...

Trừ khi chân chính đạt tới Lĩnh Vực cảnh, chỉ sợ không người có khả năng chiến thắng.

- Lấy ra vũ khí, nói như vậy có thể dùng vũ khí chiến đấu?

Trương Huyền cười khẽ.

Nhạc Nhất Toàn gật đầu:

- Tại hạ am hiểu nhất là kiếm pháp, tự nhiên hy vọng có thể đạt được Trương trưởng lão chỉ điểm...

- Ngươi sử dụng vũ khí, ta có thể dùng hay không?

Trương Huyền hỏi.

- Trưởng lão tùy ý!

Nhạc Nhất Toàn gật đầu.

Lô đỉnh của đối phương, hắn nhìn qua, uy lực không yếu, có điều chỉ là Xuất Khiếu cảnh hậu kỳ, khẳng định không phải đối thủ của hắn, coi như ném ra, cũng không có gì.

- Vậy tốt!

Trương Huyền nhẹ gật đầu, mí mắt nhấc lên, cổ tay khẽ đảo.

Rầm!

Hơn một trăm khôi lỗi xuất hiện ở trước mắt.

Chính là Thiên Công khôi lỗi ở đầm lầy Tề Bắc lấy được.

Những người này, là do Thiên Công sư chế tạo thành, không có khí tức Dị Linh tộc, càng không phải Vô Hồn Kim Nhân, coi như lấy ra, cũng nhiều nhất xem như vũ khí.

- Đây là binh khí của ta!

Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng:

- Cùng tiến lên, mạnh mẽ đánh cho ta!

- Vâng!

Các khôi lỗi đều đã hoàn toàn thần phục, lúc này nghe được mệnh lệnh, tất cả đều gầm hét lên, thẳng tắp lao về phía Nhạc Nhất Toàn.

Dù bọn họ chỉ có Xuất Khiếu cảnh trung, hậu kỳ, nhưng hơn một trăm liên thủ, uy lực liền lớn rồi, lực lượng hùng hồn đổ ập xuống, toàn bộ đại điện trong nháy mắt giống như đi vào địa ngục.

- Ngươi...

Hiển nhiên không nghĩ tới đối phương sẽ lấy ra nhiều khôi lỗi như vậy, hơn nữa từng cái sức chiến đấu mạnh như thế, vẻ mặt của Nhạc Nhất Toàn lập tức thay đổi, trường kiếm trong tay vạch một cái, đang muốn bổ ra một con, liền cảm thấy phía sau lưng có hai đạo quyền phong đánh tới.

Chưa kịp xoay người, trên đầu, dưới chân, sau lưng… tất cả đều đánh vào chỗ thiếu hụt của hắn, như trước thời hạn biết kiếm pháp cùng thiếu sót trong tu luyện của hắn.

- Là trận pháp phối hợp của Chiến Sư đường... Hơn nữa còn có người chỉ điểm!

Con ngươi co rụt lại, toàn thân Nhạc Nhất Toàn cứng ngắc.

Nếu như chỉ là khôi lỗi bình thường, nhờ vào sức chiến đấu nửa bước Lĩnh Vực cảnh của hắn, coi như thua, cũng sẽ không thua quá thảm, nhưng đối phương trước thời hạn biết mình thiếu hụt, hơn nữa để khôi lỗi tạo thành trận pháp hợp kích của Chiến Sư đường...

Vậy thì nguy hiểm!

Quả nhiên, cố nén kháng mấy chiêu, tất cả khôi lỗi một cái cũng không có bị thương, mình liền cảm thấy toàn thân đau đớn, giống như bị xé nứt.

Bành bành bành bành!

Cố nén mấy chiêu, trúng đòn càng ngày càng nhiều, có đôi khi còn có bàn chân đá vào trên mặt, sau mười phút, liền cảm thấy con mắt sưng tấy, đã có chút không mở ra được.

Thực lực của hắn coi như rất mạnh, nhưng bị khôi lỗi giống như Chiến Sư vây công, cũng chống lại không được.

- Sớm biết, liền không dùng binh khí...

Nhạc Nhất Toàn cảm thấy sắp khóc.

Mới vừa rồi còn lời thề son sắt, chỉ cần không áp chế tu vi, đối phương tất nhiên ăn thiệt thòi lớn...

Nằm mơ cũng không nghĩ đến, người ta có thể tiện tay lấy ra nhiều khôi lỗi như vậy!

Khôi lỗi cũng là một loại binh khí, cẩn thận tính toán ra, cũng không có không tuân theo quy định...

Mấu chốt nhất là...

Mới vừa còn lời thề son sắt nói người ta tùy ý!

Lần này được rồi, thật là tùy ý ah...

- Cái này...

Những người khác từng cái nuốt nước bọt, vẻ mặt như gặp phải quỷ.

May mắn vừa rồi không có cho đối phương tiếp tục dùng binh khí, thật muốn như vậy…

Tất cả bọn họ cùng tiến lên, cũng gánh không được a!

- Mong Triệu sư ra tay cứu Nhạc đường chủ...

Trưởng lão vừa nãy thấy đường chủ bị đánh thảm như vậy, cũng nhịn không được nữa, ôm quyền nói.

Triệu Hưng Mặc nhấc mí mắt, tiện tay kẹp một miếng thịt để vào miệng:

- Tỷ thí là Nhạc đường chủ chính miệng đáp ứng, hơn nữa tự mình quyết định quy củ, ta cũng lực bất tòng tâm!

Coi như có thể cứu, cũng sẽ không ra tay.

Đường đường học sinh do Thánh Tử điện tuyển chọn, nếu như bị bắt nạt, ngay cả đánh trả cũng không dám, còn làm Danh Sư gì nữa!

Lại nói...

Ngay cả ta cũng bị đánh thành đầu heo, các ngươi tìm phiền toái, không phải tự tìm chết sao?

- Đường chủ...

Thấy hắn không ra tay, vị trưởng lão này nhịn không được nhìn sang, chỉ thấy lúc này Nhạc Nhất Toàn đã nằm ở trên mặt đất, trên mặt đều là dấu chân, một bên hộc máu, một bên run rẩy...