Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2422: Ta không học (2)

- Cái này...

Trương Huyền gãi đầu một cái, cẩn thận nhớ lại:

- Hẳn là có cái mấy... chục giây a!

Chữ trên vách đá, hắn chỉ nhìn lướt qua, liền thu chú giải của mọi người, cẩn thận tính toán, toàn bộ thời gian tính gộp lại, hẳn là vài giây...

Bất quá nói thẳng ra, quá mức dọa người rồi, nên lời đến khóe miệng, lại tăng thêm gấp mười lần.

- Mấy chục... giây?

Kiếm lão nhân sững sờ, Kiếm ý đầy trời lay động, tựa như lúc nào cũng sẽ sụp đổ:

- Ngươi nói chỉ nhìn mấy chục giây, liền nhìn ra mục đích cùng ý nghĩa ta lưu chữ?

- Đúng vậy, ngươi lưu chữ, dù chỉ là một chữ, lại ẩn chứa một trăm linh bảy loại kiếm pháp, một trăm linh bảy loại Kiếm ý khác biệt, nếu như đoán không sai, hẳn là lưu lại một loại kiếm trận truyền thừa! Để thuận lợi dung hợp nhiều Kiếm ý như vậy tốt hơn.

Trương Huyền cười cười:

- Loại tư duy này, rất dễ phỏng đoán!

- Ngươi... Mấy chục giây, cũng có thể thấy được ta lưu lại nhiều kiếm pháp như vậy?

Dường như không cách nào từ trong kinh ngạc đi ra, Kiếm lão nhân tràn đầy khó tin.

Một lát sau, như nhớ tới cái gì, nhướng mày, lộ ra một tia không vui:

- Tuổi còn nhỏ, thế mà đầu cơ trục lợi... Ngươi nói ngươi nhìn ra ý nghĩa ta lưu chữ, vậy ta liền kiểm tra ngươi một chút! Nếu như còn có thể nhìn ra, liền tin tưởng ngươi nói không ngoa!

Hắn lưu lại kiếm pháp, Kiếm ý, cực kỳ mịt mờ, coi như Kiếm Đạo đại tông sư cùng cấp bậc với hắn, lần thứ nhất tiếp xúc cũng sẽ choáng váng, không biết rõ đến cùng xảy ra chuyện gì, gia hỏa trước mắt này nói, mấy chục giây liền nhìn ra, chỉ sợ là đầu cơ trục lợi, căn bản không phải là lĩnh ngộ của mình.

- Kiểm tra ta? Tốt!

Trương Huyền gật đầu.

- Hiện tại ta thi triển kiếm chiêu, ngươi xem trong đó ẩn chứa bao nhiêu loại Kiếm ý kiếm pháp!

Hừ một câu, cũng không thấy Kiếm lão nhân có động tác gì, Trương Huyền lập tức cảm thấy một cỗ sát khí tuôn tới.

Ngẩng đầu nhìn lại, lập tức thấy được một mảnh kiếm hải, tựa như một thế giới mới, thủy lưu biến hóa, thay đổi khôn lường, không chỗ không kiếm, khắp nơi đều kiếm.

- Có thể nhìn ra chiêu số vừa rồi của ta, ẩn chứa bao nhiêu loại kiếm pháp không?

Làm xong những cái này, Kiếm lão nhân nhìn lại.

- Cái này...

Trương Huyền lắc đầu:

- Không nhìn ra!

- Kiếm ý rõ ràng như thế cũng nhìn không ra, còn không phải đầu cơ trục lợi?

Kiếm lão nhân không vui.

Vừa rồi thi triển Kiếm ý, so với hắn để chữ lại đơn giản hơn nhiều, như vậy cũng không nhìn ra, đối phương nói mấy chục giây liền hiểu rõ ý nghĩa, tương đương với lập tức vạch trần.

- Ta không nhìn ra ẩn chứa bao nhiêu loại kiếm pháp, nhưng nhìn ra có mười bảy chỗ sơ hở!

Trương Huyền cười nhạt một tiếng.

Hắn có khả năng lý giải chữ Kiếm, là bởi vì chú giải của vô số tiền bối, để hắn tự mình lĩnh ngộ mà nói, không có mấy năm thời gian, khẳng định làm không được...

Bởi vì Kiếm ý của đối phương lóe lên nhanh như vậy, coi như hắn đạt đến Kiếm Đạo chân giải, cũng không có khả năng chỉ nhìn một cái liền đếm hết được.

Bất quá... Vì sao phải đếm? Biết thiếu hụt là được.

- Mười bảy chỗ sơ hở? Ăn nói bừa bãi!

Khuôn mặt của Kiếm lão nhân biến thành màu đen.

- Chỗ thứ nhất, Kiếm ý vừa rồi, dù hùng hồn, lại mang theo ý hỗn tạp, nếu như không nhìn lầm, hẳn là một loại tuyệt chiêu vây người, muốn người chết, rất khó! Cũng chính là nói, thanh thế rất tốt, nhưng uy lực không đủ!

- Chỗ thứ hai, trong chiêu số, mang theo Kiếm ý công kích nguyên thần, quả thực có thể để cho uy lực tăng thêm không ít, nhưng chân chính thi triển ra, yêu cầu linh hồn cùng tâm cảnh của tu luyện giả rất lớn, một khi không đủ, không những không thể tiến công người khác, còn có thể sẽ bị đối thủ thừa dịp, đánh tan tại chỗ...

- Thứ ba...

- Thứ tư...

...

- Thứ mười bảy, chiêu số lớn mà tán, khẽ mà không, rõ ràng một chiêu có thể giết người, lại diễn biến ra mười mấy loại biến hóa, vẽ rắn thêm chân, bất quá cũng chỉ như vậy...

Trương Huyền lắc đầu, nhàn nhạt nhìn qua:

- Không biết ta nói những cái này, có chính xác hay không?

- Ngươi, ngươi...

Lúc đối phương vừa mới nói, hắn còn xem thường, nương theo nói càng nhiều, sắc mặt của Kiếm lão nhân càng trắng, nói đến một câu cuối cùng, toàn thân đã run rẩy, hoàn toàn nói không ra lời.

Thân là Kiếm Đạo đại tông sư, mình thi triển kiếm chiêu có vấn đề gì, vẫn phải biết một chút...

Đối phương chỉ nhìn một cái, liền đào ra tất cả, thậm chí nói còn kỹ càng hơn hắn...

Đến cùng làm sao làm được?

- Ngộ tính như vậy, nhãn lực như thế, học tập Linh Hư tam kiếm, tất nhiên rất nhanh liền có thể thành công...

Sau khi hết khiếp sợ, là cuồng hỉ nồng đậm, hai mắt Kiếm lão nhân tỏa sáng, cũng nhịn không được nữa, đang nghĩ để đối phương bái sư, truyền thụ kiếm pháp, liền nghe thanh niên đối diện thở dài.

- Tùy tiện thi triển kiếm pháp, cũng nhiều sơ hở như vậy, Linh Hư tam kiếm khẳng định cũng chỉ là hư danh... Được rồi, kiếm pháp chính ngươi giữ đi, ta không học!

- Hả?

Kiếm lão nhân ngốc tại chỗ.