Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2486: Gặp lại Triệu Nhã (2)

- Trận pháp kia của Trần Nhạc Dao, có thể nhẹ nhõm bố trí...

Mặc dù mệt mỏi, trong mắt lại phóng ra vẻ hưng phấn.

Lý giải trận pháp tăng vọt đến bát tinh đỉnh phong, trận pháp kia của Trần Nhạc Dao, ở trong mắt đã không còn bí mật, có thể tuỳ tiện bố trí ra.

Ở tại chỗ điều chỉnh một hồi, cảm giác tinh khí thần hoàn toàn khôi phục, lúc này mới đi ra Tàng Thư khố, dựa theo ký ức, đi đến nơi ở của mình.

Thời gian không dài, đi tới trước mặt, không có vào tiểu viện của mình, mà đi tới tiểu viện của Trần Nhạc Dao, gõ cửa một cái.

- Mời vào!

Bên trong vang lên thanh âm thanh thúy của Trần Nhạc Dao.

Đẩy cửa đi vào, chỉ thấy nữ hài yên tĩnh đứng ở giữa viện, thân thể bày thành một tư thế cổ quái, có lồi có lõm, hiển lộ ra dáng người cao ngất, huyệt đạo toàn thân mở ra, không ngừng hấp thu linh khí trong thiên địa.

Nhìn một cái, Trương Huyền biết, đây là một phương pháp lúc trước hắn sửa chữa trong Âm quyết, có khả năng tăng thêm tốc độ hấp thu linh khí, còn có thể hóa giải tai hoạ ngầm do âm dương mất cân đối mang tới.

Thường xuyên rèn luyện, càng có thể để cho dáng người của nữ hài trở nên hoàn mỹ.

Động tác của đối phương tiêu chuẩn, chỉ liếc mắt nhìn liền biết bình thường rèn luyện không ít.

- Trương sư, ngươi tìm được phương pháp rồi?

Chậm rãi thu hồi động tác, Trần Nhạc Dao mỉm cười, giống như trăng tròn chiếu sáng không gian.

Không thể không nói, dung mạo của Trần Nhạc Dao không tầm thường, không kém đám người Hồ Yêu Yêu chút nào.

Nếu không, cũng không có khả năng dẫn đến Trương Khiêm đặc biệt tới lấy lòng.

- Ừm, ngươi xem ở nơi nào bố trí thuận lợi nhất?

Trương Huyền nói.

Đối phương có xinh đẹp hay không, không quan trọng, trọng yếu nhất là sắp liên hệ được Triệu Nhã.

- Ngay ở gian phòng kia đi!

Trần Nhạc Dao chỉ.

Tiểu viện của học viên tinh anh có mấy gian phòng, có thể làm chỗ tu luyện hoặc tiếp khách.

Địa phương nàng chỉ, chính là gian phòng sát phòng ngủ của nàng.

- Được!

Quay quanh gian phòng một vòng, Minh Lý Chi Nhãn của Trương Huyền lóe lên, một lát sau nhìn qua:

- Có trận kỳ cấp tám không?

- Có!

Ngón tay búng một cái, đưa tới mấy trăm cây trận kỳ.

- Đi!

Trương Huyền quát khẽ, trận kỳ lơ lửng, từng cây trận kỳ nhanh chóng tản ra bốn phía, thời gian nháy mắt cắm vào vị trí chỉ định.

Tìm đúng vị trí, bàn chân đạp mạnh.

Ông!

Trận pháp lập tức vận chuyển.

- Ngọc bài đưa tin đâu?

Kiểm tra một lần, phát hiện không có vấn đề gì, Trương Huyền kích động nhìn qua.

Trần Nhạc Dao xòe bàn tay ra, một cái ngọc bài bay đi, nhẹ nhàng rơi vào chính giữa trận pháp.

Nàng tiêu tốn mấy tháng mới có khả năng bố trí ra, nói rõ ở trận pháp cũng đạt tới bát tinh, đương nhiên có thể tuỳ tiện phân biệt ra được trận tâm ở vị trí nào, đặt ngọc bài ở chỗ đó, uy lực càng lớn.

Ông!

Ngọc bài rơi vào trận tâm, trận pháp lắc lư một cái, lóe ra ánh sáng ôn nhuận, giống như liên tiếp đến địa phương rất xa.

Biết thanh niên trước mắt rất vội, Trần Nhạc Dao cũng không nói nhảm, đi tới trước mặt, ngón tay điểm mấy lần, truyền qua một tin tức.

Ông!

Thời gian không dài, thanh âm nhẹ nhàng vang lên, sau đó trận pháp lay động, ở trước mắt tạo thành một mâm tròn.

Phía trên bay lên sương mù, một khuôn mặt mỹ lệ làm người ta thán phục chậm rãi hiện lên.

Triệu Nhã!

Hơn nửa năm không thấy, lúc này nữ hài hoàn thiện hơn trước kia rất nhiều, từ trong ra ngoài, tản mát ra khí chất ưu nhã, nhất là dung mạo, dù còn có thể nhìn ra hình dáng trước kia, lại trở nên càng thêm mỹ lệ, như nhân vật trong tranh, nhìn lên một cái, liền kìm lòng không được ngừng thở.

Quá đẹp! Mỗi một chỗ, đều giống như Thiên Công điêu khắc, tìm không ra thiếu hụt mảy may.

Trước đó Triệu Nhã đã xinh đẹp hơn đám người Hồ Yêu Yêu, sau khi kích hoạt thể chất, càng đạt đến đỉnh phong, so với Lạc Nhược Hi không có ngụy trang cũng không hề yếu!

- Trương sư, ngươi cùng thiếu cung chủ trò chuyện, ta đi ra ngoài trước...

Biết thầy trò gặp mặt, tất nhiên có không ít lời muốn nói, Trần Nhạc Dao lui về phía sau, xoay người rời khỏi phòng.

- Lão sư... Thật sự là người? Người đến Thánh Tử điện?

Nàng vừa rời đi, nữ hài trong kính cũng nhịn không được nữa, vội vàng hô lên, hốc mắt hơi ửng hồng.

Nhìn thấy học sinh trở nên càng thêm mỹ lệ, Trương Huyền biết Băng Nguyên cung không có bạc đãi, khẳng định là hao tốn đánh đổi to lớn, trợ giúp kích hoạt thể chất, trong mắt tràn đầy vui mừng.

Trước đó không thấy, chỉ cảm thấy có vô số lời muốn hỏi thăm, chân chính nhìn thấy, lại phát hiện một chữ cũng nói không ra.

Tất cả tình cảm, tất cả trông đợi… đều chảy xuôi ở trong lòng, không biết nên hỏi thăm như thế nào.

Nhẫn nhịn rất lâu, lúc này mới nhìn kỹ nữ hài trong gương, từng theo ở phía sau không ngừng hô “sư phụ”, thanh âm của Trương Huyền mang theo ngập ngừng cùng lo lắng.

- Triệu Nhã, trò... có khỏe không?