Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2552: Ta là Y sư (1)

Tâm tình của mọi người vào giờ khắc này, đã không thể dùng khiếp sợ để hình dung, đều có chút chết lặng.

Bố trí trận pháp, nhất là trận pháp điệp gia, độ khó là tăng lên gấp mấy lần. Trận Pháp sư bình thường, bố trí một trận pháp bát tinh, cần một tháng, hai cái điệp gia, đại khái sẽ bốn tháng, ba cái ít nhất phải mười sáu tháng, bốn cái... Không có mười mấy năm, hơn hai mươi năm tính toán, căn bản không có khả năng hoàn thành!

Gia hỏa này ngược lại tốt, bàn tay lắc một cái, không đến một tức bố trí ra bốn cái... Chuyện này đối với lý giải trận pháp, đã không phải mạnh mẽ, mà là vượt xa tưởng tượng, để cho người ta hoảng sợ!

- Trương sư, ngươi thật sự là... Trước mấy ngày mới kiểm tra Trận Pháp sư bát tinh?

Bích Hồng Âm nhịn không được nữa hỏi.

- Đúng vậy, ta cùng Lạc huynh chung một chỗ kiểm tra, còn rất phiền phức...

Nhớ tới ngày đó khảo hạch, Trương Huyền nhịn không được lắc đầu.

- Phiền phức...

Khóe miệng của Lạc Huyền Thanh co giật, không muốn cùng kẻ trước mắt này nói chuyện. Từ bắt đầu nhìn trận đồ, đến bày trận, hết thảy không đến năm cái hô hấp... phiền phức gì chứ?

Muốn phiền phức, cũng là ta phiền phức có được hay không?

Đến bây giờ, lệnh bài Trận Pháp sư bát tinh còn chưa xin được đây...

- Sát trận bắt đầu vận chuyển...

Đang khi nói chuyện, sát trận bố trí tốt đã hấp thu đủ linh khí, ánh sáng lấp lóe, bắt đầu vận chuyển, thời gian nháy mắt, liền phóng ra vô số kiếm mang.

Mọi người chỉ cảm thấy phía trước lực lượng mãnh liệt, không ngừng dâng trào, ngay sau đó nhìn thấy vô số ong độc bị chém thành bột phấn, từ không trung rớt xuống.

- Thật mạnh...

Mọi người nuốt ngụm nước bọt, từng cái tê cả da đầu.

Mặc dù đây chỉ là trận pháp cấp tám sơ kỳ, nhưng phối hợp Mê trận, Tụ Linh trận, uy lực lớn không hợp thói thường, coi như bọn họ bị nhốt ở trong đó, muốn phá vỡ cũng cần tiêu tốn một phen tay chân rất lớn.

- Không đúng...

Nhìn một hồi, Lạc Huyền Thanh kịp phản ứng:

- Uy lực của sát trận lớn như thế, vì sao những ong độc kia không tránh né? Mà lơ lửng ở giữa không trung chờ bị giết?

- Đúng vậy!

- Chuyện gì xảy ra?

Hắn nói chuyện, mọi người cũng phát hiện.

Dựa theo tình huống bình thường, dù sát trận cấp tám rất lợi hại, Xích Vĩ Độc Phong cũng không phải đối tượng có thể tùy ý chém giết, nhưng tình huống trước mắt là, ong độc như không biết sát trận đột kích, từng cái đần độn lơ lửng ở trên không trung, chờ bị giết chết... Quả thực có chút quỷ dị.

- Ah, ta còn thuận tiện bố trí một huyễn trận, những gia hỏa này tu vi không cao, trí tuệ cũng không mạnh, đi vào huyễn cảnh, rất khó chạy ra!

Trương Huyền cười nói.

- Lại là thuận tiện?

Da mặt của Lạc Huyền Thanh run rẩy dữ dội, có chút nhịn không được, vội vàng nhìn qua:

- Ngươi... Trong này đến cùng bố trí mấy cái trận pháp?

Lúc đầu cho rằng bố trí ra một trận pháp, kết quả hai cái, ba cái, bốn cái... Hiện tại xuất hiện năm cái! Còn có mấy cái là chúng ta không biết a?

- Không phải các ngươi nói, trên người những thứ này có độc sao? Ta còn bố trí một trận pháp thông hơi, có thể hội tụ độc khí vào một chỗ, lại bố trí trận pháp thu thập... nọc độc hạ độc chết Thánh Vực lục, thất trọng... Chiết xuất ra mà nói, tuyệt đối là đồ tốt, có thể bán được không ít tiền!

Trương Huyền bẻ ngón tay không ngừng tính toán:

- A, còn có một cái trận pháp tìm kiếm ong chúa, nếu gia hỏa này là vương, khẳng định lợi hại hơn, trên thân có không ít bảo bối! Bất quá, ta không biết nó mạnh bao nhiêu, vì lý do an toàn, lại bố trí một khốn trận, ngộ nhỡ giết không chết, còn có thể vây khốn, để nó không thể chạy trốn, còn có một trận pháp thấu thị cùng một trận pháp duy trì không khí tươi mới, mọi người có thể ở đây quan sát mà không cảm thấy buồn bực, đúng rồi, còn có trận pháp điều tiết nhiệt độ, để cho người ta quan sát đồng thời tâm tình vui vẻ, không đến mức quá nóng... Đại khái chỉ có như vậy a!

Nói xong nhìn qua, chỉ thấy đám người Lạc Huyền Thanh há miệng, giống như nhìn quái vật, lời nói cũng nói không ra. Qua nửa ngày, mọi người mới bình phục, từng cái cảm thấy ngực khó chịu. Cùng người này nói trận pháp, thật nghẹn khó chịu. Tâm tình của bọn họ bây giờ, hoàn toàn có thể dùng ba chữ con mẹ nó để hình dung.

- Lạc huynh, nghe nói tốc độ bày trận của tiểu công chúa cũng rất nhanh, có nhanh như vậy hay không?

Bích Hồng Âm rốt cục miệng khép lại được, nhìn qua.

- Nàng, nàng... không có nhanh như vậy đâu!

Lạc Huyền Thanh nuốt ngụm nước bọt:

- Bất quá, muội muội ta ở mỗi chức nghiệp học tập thời gian đều không dài, trừ luyện đan hơi yếu, còn tinh thông mười mấy loại chức nghiệp! Muội muội ta thiên tài không chỉ là tu luyện, những nghề nghiệp khác cũng học rất nhanh, người khác tiêu tốn mấy chục năm mới có thể học được chức nghiệp, mấy tháng liền có thể dung hội quán thông, đạt tới đỉnh phong. Kém nhất có khả năng là luyện đan.

Thật giống như hắn, Trận Pháp trên thực tế là kém nhất trong rất nhiều chức nghiệp, khảo hạch ba lần mới miễn cưỡng thông qua.

- Nha...

Bích Hồng Âm gật đầu, nhịn không được nhìn về phía thanh niên trước mắt:

- Trương sư, không biết... Ngươi biết luyện đan không?

- Không biết...

Trương Huyền lắc đầu.

Hắn trên lý thuyết rất mạnh, nhưng trên thực tế không biết luyện đan, nếu không lúc trước cũng sẽ không tìm người hỗ trợ khắp nơi.

Mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Trận pháp lợi hại như vậy, nếu như những nghề nghiệp khác cũng mạnh mẽ, sẽ cảm thấy có chút kinh khủng. Không biết luyện đan, nói rõ chí ít không phải thập toàn thập mỹ.

- Không đúng, ngươi không phải có huy chương Luyện Đan sư thất tinh sao?

Nghe hắn nói không biết, Lạc Huyền Thanh nghi ngờ.

Lúc trước người này từng biểu hiện ra cho hắn nhìn.

- A, ta quả thực không biết luyện đan, thân phận Luyện Đan sư là dựa vào biện đan lấy được!

Trương Huyền giải thích.

- Biện đan...

Mắt Lạc Huyền Thanh tối sầm lại, không muốn tiếp tục hỏi.

Biện đan so với luyện đan càng khó! Luyện đan thông qua khảo hạch, một ngàn người chừng mấy chục, mà biện đan... trong mười vạn người cũng không có một cái!

- Xong rồi, tất cả ong độc đều chết...

Một lát sau, cảm nhận được trận pháp không còn lay động, Trương Huyền cười cười.