Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2559: Trương gia không biết xấu hổ (2)

Dù vậy vẫn chậm mấy phần, sau lưng bị một cỗ lực lượng khổng lồ cuốn tới, tựa như sóng lớn đập lên người.

Phốc!

Yết hầu ngòn ngọt, cả người bay ra ngoài, thẳng tắp ngã ở trên vách đá bên cạnh hang núi, đập ra một cái hố to.

Vẻ mặt Trương Huyền trắng bệch, bị va chạm thân thể cứng ngắc, chỉ cảm thấy cơ bắp bị xé rách nhiều chỗ, xương cốt toàn thân cũng sắp tan ra thành từng mảnh, đau đớn phát ra tới từ linh hồn.

Một kích liền bị trọng thương, nếu không phải Thiên Đạo kim thân có tiến bộ cực lớn, có thể so với nửa bước Thánh khí thượng phẩm, chỉ sợ đã chết ngay tại chỗ.

- Người nào?

Trương Huyền khó chịu quát, Thiên Đạo chân khí vận chuyển, mau chóng chữa trị thương thế, đồng thời, bàn tay ở trên vách tường nhấn một cái, thân thể nhanh quay ngược trở lại, muốn nhìn xem đến cùng là ai đánh lén.

Chẳng qua còn không có xoay người lại, đã cảm thấy lông tơ dựng đứng, lại một đạo lực lượng đi tới trước mặt. Đối phương liên tục công kích, để hắn ngay cả cơ hội xoay người cũng không có.

- Đáng ghét!

Biết loại lực lượng này công kích đến, xoay người tương đương bị giết, tinh thần khẽ động, học tập Diễn Không thiên thư mà lĩnh ngộ ra lĩnh vực bất ngờ xuất hiện ở bên ngoài thân, tu vi đạt tới Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, lĩnh vực vây ở chung quanh hắn không còn là một mét, mà tương đương Lĩnh Vực cảnh sơ kỳ, đạt đến phạm vi năm mét.

Hơn nữa lực lượng củng cố, mạnh mẽ hơn Lĩnh Vực cảnh sơ kỳ không biết gấp bao nhiêu lần. Lĩnh vực xuất hiện, lực lượng đánh tới giảm bớt không ít, còn chưa kịp buông lỏng một hơi, liền phát hiện cái trước giống như trứng gà bị đá tảng nghiền ép.

- Răng rắc! Răng rắc!

Xuất hiện từng vết rách, vết rách càng lúc càng lớn, ngay sau đó ầm một tiếng, trực tiếp nổ tung.

Phốc!

Lại phun ra một ngụm máu tươi, Trương Huyền áp sát vào trên vách đá, tựa hồ bị ép thành bánh thịt.

- Quá mạnh, ít nhất phải đạt tới Thánh Vực thất trọng đỉnh phong!

Trái tim nguội lạnh, liên tục hai chiêu, một chút phản ứng cũng không có, thậm chí ngay cả đối thủ là ai cũng không thấy, Trương Huyền chỉ cảm thấy bất lực xông lên đầu.

Giống như lúc trước gặp phải Lạc Thừa Tân, lật tay thành mây, trở tay thành mưa, trước đó tự nhận là thực lực không yếu, ở trước mặt đối phương, vậy mà không có chút tác dụng.

- Đến cùng là ai!

Trên đầu nổi gân xanh, biết lúc này không được chần chừ, Trương Huyền cắn răng:

- Khôi lỗi, chặn lại cho ta!

Phần phật!

Hơn trăm đầu khôi lỗi ở trong giới chỉ lập tức bay ra, chính là ban đầu ở đầm lầy Tề Bắc luyện hóa đầu lâu Ngoan Nhân, mượn nhờ tâm ma thu phục.

Mặc dù đại bộ phận chỉ là Nguyên Thần cảnh, nhưng số lượng nhiều như vậy gộp lại, uy lực cũng to đến kinh người!

Ầm!

Khôi lỗi vừa xuất hiện, nhất thời kết thành trận pháp, chặn đánh gia hỏa công kích ở sau lưng.

Sau khi trở thành Trận Pháp sư bát tinh, Trương Huyền lại điều chỉnh trận pháp hợp kích của khôi lỗi, lúc này liên hợp cùng một chỗ, không khí bốn phía bị trận pháp vận chuyển ép ra âm bạo, lực lượng cường đại đến cực điểm, thời gian nháy mắt đã tuôn trào ra.

Trước đó những khôi lỗi này sử dụng trận pháp của Chiến Sư đường, có thể nhẹ nhõm đánh bại Nhạc đường chủ Thánh Vực lục trọng sơ kỳ, hiện tại càng thêm cường đại, toàn lực ra tay, cường giả Thánh Vực thất trọng cũng có thể chiến một trận!

Sưu sưu sưu sưu!

Lực lượng liên hợp chung một chỗ, tựa như biển cả lan tràn tới, chẳng qua còn không có triệt để bộc phát ra uy lực cường đại nhất, lần nữa cảm thấy công kích ở sau lưng đổ xuống, như tảng đá từ trên núi cao lăn xuống, vô luận phản kháng như thế nào cũng không cải biến được kết cục, chỉ có một con đường bị nghiền ép.

Thình thịch thình thịch bành!

Trận pháp sụp đổ, ngay sau đó rất nhiều khôi lỗi bay ra ngoài, từng cái khảm nạm ở trên vách đá, tất cả đều mất đi sức chiến đấu!

Sưu!

Ngay thời điểm khôi lỗi bị đánh bay, không khí kêu khẽ, chẳng biết lúc nào một thanh trường kiếm xuất hiện ở trong hư không, hóa thành một đạo kiếm mang màu lam nhạt đâm về phía sau.

Đạo kiếm khí này, rõ ràng tích súc lực lượng rất lâu, vừa xuất hiện, không khí bốn phía hội tụ thành một vòng xoáy khổng lồ, nhoáng một cái liền xuất hiện ở sau lưng.

Linh Hư kiếm!

Biết đám khôi lỗi khẳng định ngăn cản không nổi, chuôi Thánh khí thượng phẩm này, vừa rồi liền núp ở đó trước, xem như sát chiêu chân chính của hắn!

Dù chưa kịp thi triển Nhất Kiếm Phá Hải, nhưng bản thân Linh Hư kiếm không kém gì cường giả Thánh Vực thất trọng, lại thêm đánh lén, lập tức biểu hiện ra uy lực không giống bình thường, tựa hồ muốn bổ ra thiên địa!

Ông!

Ngay thời điểm Trương Huyền cảm thấy gia hỏa đánh lén ở sau lưng, gặp được kiếm này tất nhiên sẽ luống cuống tay chân, khó mà ứng đối, một thanh âm nhàn nhạt vang lên.

Ngay sau đó không gian bốn phía như thay đổi kết cấu, trong chốc lát, Linh Hư kiếm giống như rơi vào không gian gấp, liên hệ với tinh thần của hắn biến mất, không thể khống chế.

- Thánh Vực bát trọng...

Thân thể Trương Huyền cứng ngắc, da đầu nổ tung.