Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2808: Dương sư xuất quan (1)

Ầm ầm!

Thanh âm kết thúc, ngay sau đó đám người liền cảm thấy trên không có uy áp đánh tới, ngay sau đó một nữ tử trung niên, tay cầm trường kiếm, thẳng tắp bay tới. Còn chưa tới trước mặt, kiếm khí liền vào cốt, tựa như muốn xé nát huyết nhục con người.

- Mộng kiếm thánh...

Cảm nhận được cỗ kiếm khí này, da đầu của đại trưởng lão nổ tung, vội vàng ôm quyền, chẳng qua còn chưa kịp nói, kiếm mang đã đi tới trước mặt.

Bành!

Chỉ thoáng cái, đại trưởng lão bay ra ngoài, đập ra một cái hố to, ngực xuất hiện một vết thương máu chảy dầm dề.

- Ngươi...

Không nghĩ tới vị gia chủ phu nhân này vừa về, không nói hai lời, liền trực tiếp động thủ, đại trưởng lão tức sắp bùng nổ, giãy dụa đứng dậy, lật bàn tay một cái, một thanh trường kiếm xuất hiện, lăng không đâm tới.

- Mấy ngày không thấy, lá gan lại mập, dám động thủ với ta?

Nữ tử hơi giương tú mi, trường kiếm trong tay nhẹ nhàng vũ động.

Xì xì xì xì...

Đại trưởng lão tựa như lập tức lâm vào trong kích lưu, không ngừng xoay tròn, lỗ kiếm trên người càng ngày càng nhiều, máu tươi không ngừng phun ra.

Dù thực lực của hắn vô cùng mạnh mẽ, nhưng ở trước mặt kiếm pháp của đối phương, vẫn không đáng chú ý, bị nhẹ nhõm nghiền ép.

Bành!

Sau một khắc, sống lưng của đại trưởng lão kề sát tường đổ, từng ngụm từng ngụm thổ huyết, vẻ mặt trắng bệch.

Bị sét đánh thật lâu, lại cùng Kỳ Lân thú, Thanh Long thú chiến đấu, đã sớm bị trọng thương, lúc này lại bị kiếm khí của đối phương nghiền ép, chỉ cảm thấy toàn thân rã rời, một chút lực lượng cũng không có.

- Khụ khụ, phu nhân, dừng tay đi!

Ngay sau đó, một thanh âm xấu hổ vang lên, một vị trung niên rơi xuống.

- Gia chủ!

Chung quanh tất cả trưởng lão nhìn người nọ, tất cả đều đồng loạt ôm quyền.

Chính là Trương gia gia chủ, cha của tiểu thiên tài… Hưng kiếm thánh. Hai người bọn họ biết Trương Huyền ở Trương gia, đã dùng hết toàn lực chạy về, thời gian rút ngắn không ít, có điều vẫn đã muộn.

- Dừng tay? Ngươi không nghe thấy mệnh lệnh kia sao?

Vẻ mặt của Mộng kiếm thánh âm u, đôi mi thanh tú nâng lên.

- Ta nghe được... Cho nên mới không ngăn cản! Ngươi nhìn bộ dáng của hắn bây giờ, tiếp tục đánh nữa... Đoán chừng sẽ chết! Vẫn là trước hỏi thăm một lần, đến cùng chuyện gì xảy ra lại nói sau!

Gãi gãi đầu, cười cười xấu hổ, Hưng kiếm thánh nói.

- Hừ!

Mộng kiếm thánh hất tay áo, chẳng muốn nói nhiều. Thấy nàng không nói thêm lời, Hưng kiếm thánh thở phào nhẹ nhõm, vội vàng quay đầu nhìn về phía đại trưởng lão cách đó không xa:

- Đến cùng xảy ra chuyện gì? Vì sao hạ đại trưởng lão lệnh, chém giết Trương Huyền?

- Bẩm báo gia chủ, Trương Huyền này đi tới Trương gia liền trắng trợn phá hư, hủy hoại Trương gia chỉ trong chốc lát... Đại trưởng lão cũng là bất đắc dĩ mới ra lệnh!

Trương Vô Trần vội vàng ôm quyền.

- Trắng trợn phá hư?

Hưng kiếm thánh sửng sốt một chút, chỉ bốn phía:

- Ngươi ý tứ, những phế tích này, đều là kiệt tác của hắn?

Vừa đến, hắn liền thấy toàn bộ Trương gia đổ sụp, đang kỳ lạ chuyện gì xảy ra, không nghĩ tới là Trương Huyền kia làm.

- Không sai, là hắn!

Trương Vô Trần cắn răng:

- Cơ nghiệp vạn năm của Trương gia chúng ta ah...

- Cái này...

Hưng kiếm thánh ngẩn ngơ, nhịn không được nhìn về phía thê tử:

- Điểm ấy giống ngươi...

Thê tử của hắn rất thích phá hư, sau khi gả vào Trương gia, thường xuyên huyên náo toàn cả gia tộc không an ổn, không nghĩ tới... Trương Huyền này, chỉ có hơn chứ không kém, công lực phá hư dường như nâng cao một bước...

- Không phải là một chút kiến trúc sao? Làm sập, liền muốn giết người... Đây là phong độ của Trương gia các ngươi? Tin hiện tại ta phá hủy tổ miếu của bọn ngươi hay không...