Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 952: Nhược Hoan cảm giác muốn khóc (2)

Trương Huyền nhướng mày.

- Không được. Thậm chí hai danh ngạch này, còn phải đi qua thử thách. Nếu như Nguyên Hỏa băng nguyên dễ dàng như vậy, Danh Sư Đường chúng ta có thể xuất hiện không ít thiên tài, không đến mức mỗi lần thi đấu, thứ hạng đều sát sau như thế!

Khang đường chủ cười khổ.

- Vậy... như vậy đi, có thể để danh ngạch của ta, lại cho học sinh của ta, để cho nàng tiến vào đầm Âm Dương. Ta không đi cũng được!

Trương Huyền nói.

Chỉ cần linh thạch trung phẩm đầy đủ, tu vi có thể nâng cao. Hắn đối với đầm Âm Dương cũng không có cảm giác quá lớn. Có vào hay không đi, thật sự không có vấn đề gì. Nếu chỉ có hai danh ngạch, không bằng để cho Triệu Nhã tiến vào trong tu luyện, có lẽ lại có thể kích hoạt rào cản thể chất, thực lực tăng mạnh.

- Như vậy sao được? Ngươi là hi vọng lớn nhất của Vạn Quốc Thành trong lần thi đấu danh sư này, làm sao có thể buông tha!

Nghe được quyết định này của hắn, Khang đường chủ vội vàng lắc đầu.

Đùa gì vậy?

Ta vẫn chờ ngươi phá kỷ lục. Ngươi không đi đầm Âm Dương, ta trả cái giá lớn như vậy, chẳng phải là vốn cũng không lấy về sao?

- Ta phải dẫn học sinh đi!

Trương Huyền gật đầu:

- Như vậy đi, nếu như đối phương thật sự làm khó dễ, ta có thể bàn bạc cùng bọn họ.

- Điều này...

Khang đường chủ lắc đầu:

- Ngươi nghĩ là người Nguyên Hỏa băng nguyên quá đơn giản. Nếu quả thật dễ dàng nói chuyện như vậy, cũng sẽ không phức tạp như vậy! Thật ra cũng không thể trách bọn họ. Đầm Âm Dương mở ra một lần, có giới hạn về số người. Người của bản thân bọn họ cũng không an bài được, huống gì người từ ngoài đến.

Trương Huyền gật đầu.

Xem qua không ít sách, hắn cũng biết, rất nhiều bảo địa tiên thiên, là có hạn chế. Người tu luyện quá nhiều, rất dễ dàng tát ao bắt cá.

Cho nên, tiến hành hạn chế, cũng vì phát triển lâu dài.

- Thôi đi. Ngươi cứ dẫn đi trước. Thật sự không được, ta cùng bọn họ trao đổi một chút. Không được lại nói tiếp!

Thấy thái độ của người thanh niên trước mắt kiên quyết, biết là không dẫn theo học sinh đi thì không được, Khang đường chủ day chân mày, nói.

- Ừ, xem tình hình rồi hành sự. Có lẽ có thể tìm được danh ngạch!

Trương Huyền gật đầu.

Trên đường đi tới, gặp qua không ít chuyện, đều là hắn biến từ không có khả năng thành có khả năng. Cho dù đối phương nói người của Nguyên Hỏa băng nguyên gì đó rất khó đối phó, chỉ cần là người, đều có thể tìm tới chỗ thiếu hụt. Có lẽ lại có thể mượn điểm này tìm được chỗ đột phá.

- Ừ!

Có quyết định, không nói thêm gì nữa, Trương Huyền bảo một học đồ, gọi Triệu Nhã qua. Bốn người leo lên linh thú lưng, trực tiếp bay về phía bên ngoài Vạn Quốc Thành.

Ngày hôm qua thời điểm trở lại phủ đệ, hắn lại thông báo yêu thần thú chăm sóc cho những người khác. Lấy thực lực của nó, lại thêm thân phận danh sư tứ tinh của mình, sẽ không có người dám gây phiền toái.

Huống gì còn có Triệu Phi Vũ vị công chúa liên minh này ở một bên chiếu cố.

Bởi vậy, đối với an toàn của đám người Trịnh Dương, hắn cũng không lo lắng.

Về phần cỏ tỉnh hồn không thể thả vào chiếc nhẫn trữ vật, hắn cũng sẽ không mang đi, để cho Vương Dĩnh và Tôn Cường chiếu cố. Nói vậy cũng sẽ không xảy ra rối loạn gì.

Lần này rời đi, thuộc về chuyện bí mật. Cho dù là Danh Sư Đường, cũng không có nhiều người biết. Nếu không, tin tức bị tiết lộ, bị thế lực khác ngăn cản, cũng sẽ phiền toái.

Đương nhiên, liên minh vạn quốc luôn luôn có thành tích kém, có tư cách tiến vào mười người đứng đầu, đều tập trung lực chú ý ở trên người đối thủ, nào có thời gian để ý tới một thế lực liên tục đếm ngược.

...

Man thú bay lượn trên không trung, lướt qua bên cạnh những đám mây trắng. Bốn người ngồi ở gian phòng trên lưng thú. Khang đường chủ nhìn về phía Triệu Nhã, vẻ kỳ quái trên mặt càng lúc càng rõ nét.

- Trương sư, thể chất người học sinh này của ngươi... sợ rằng không đơn giản!

Nhìn một hồi, hắn thật sự không nhịn được mở miệng.

Làm danh sư tứ tinh đỉnh phong, năng lực quan sát không tầm thường. Tuy rằng Trương Huyền bảo Triệu Nhã che giấu thể chất thuần âm, vẫn bị hắn nhìn ra.

- Nhãn lực của Đường chủ tốt. Triệu Nhã là thể chất thuần âm. Cho nên, ta mới muốn để cho nàng đi đầm Âm Dương tu luyện!

Trương Huyền cũng không phủ nhận.

- Quả nhiên...

Khang đường chủ hít thở dồn dập.

Làm đường chủ Danh Sư Đường, hắn tất nhiên biết loại thể chất này đặc biệt đáng sợ. Học sinh có thể chất thuần âm, hơn nữa nhìn bộ dáng đã kích hoạt một phần. Sau đó thành tựu tuyệt đối là không đo được.

Thảo nào Trương sư muốn dẫn nàng đi đầm Âm Dương, thậm chí không tiếc lãng phí cơ hội của mình. Học sinh thiên phú như vậy, cũng xác thực đáng để làm vậy.

- Thể chất thuần âm, là một trong những thể chất tiên thiên đặc biệt. Một khi hoàn toàn kích hoạt, toàn thân không tỳ không vết, tu luyện tiến triển cực nhanh...

Nhắc tới thể chất thuần âm đặc biệt, càng nói mắt Khang đường chủ càng sáng lên. Nói một hồi, hắn không nhịn được quay người lại, nhìn về phía Nhược Hoan công tử bên cạnh:

- Được rồi, không cần giằng co nữa. Nhược Hoan, tặng danh ngạch của ngươi cho nàng đi!

- A?

Nhược Hoan công tử thoáng một cái, trợn tròn mắt.

Các ngươi trò chuyện của các ngươi... liên quan gì tới ta?

Ta thật vất vả tranh thủ được danh ngạch, hao hết khổ cực... Ngày hôm qua nghe được muốn đi đầm Âm Dương, cái gì đều chuẩn bị xong. Kết quả bởi vì hắn muốn dẫn theo học sinh, không cho ta đi?

- Lão sư...

Vẻ mặt hắn sốt ruột, không nhịn được nhìn qua.

- Được rồi, chuyện này lại quyết định như vậy. Vi sư cũng sẽ không bạc đãi ngươi, chắc chắn sẽ cho một bồi thường!

Khang đường chủ xua tay đưa ra quyết định.

Trương sư nhất định phải mau chóng nâng cao tu vi. Bởi vì chỉ có thực lực mạnh, mới có khả năng ở trong thi đấu danh sư trổ hết tài năng.

Thực lực nếu không đủ, rất nhiều so tài, khẳng định sẽ bị thua thiệt.

Người học sinh này của hắn, thể chất thuần âm, càng quan trọng hơn.

Càng nghĩ, chỉ có thể bỏ qua học sinh của mình.

- ...

Nhược Hoan công tử khóc.