Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 994: Cô đọng phân thân (2)

Không biết qua bao lâu, chấn động xuất hiện, toàn bộ liên thai đã biến thành màu trắng sữa, tản mát ra ánh sáng ôn nhuận.

“Không hổ là... Thần vật!

Nhìn thoáng qua, Trương Huyền đã cảm thấy toàn thân chấn động, giống như cả người đã bị hấp dẫn.

Liên thai trước đó, đen như mực, quỷ dị không gì sánh được, có chút giống như tà vật. Mà bây giờ lại khiến cho người ta có một loại cảm giác như tới từ chín tầng trời, không thể xâm phạm.

Quả nhiên là bất phàm!

Có thể đoán ra được, một khi để cho người ngoài biết, nhất định sẽ dẫn tới cướp đoạt. Dù là Danh sư lục tinh, thất tinh, thậm chí bát tinh, chỉ sợ cũng không phải là ngoại lệ.

Danh sư cũng là người, cũng có thất tình lục dục. Một khi gặp bảo vật cũng sẽ chiếm hữu thành của mình, không có khả năng giống như Thánh Nhân, vô dục vô cầu.

Lại nói, Khổng sư còn bao che khuyết điểm, từng vì đệ tử mà giận tím mặt, diệt một nước, huống chi là những người khác.

“Luyện hóa!

Biết thứ này vô cùng trân quý, không thể rò rỉ ra bên ngoài. Trương Huyền cũng không có do dự mảy may mà bàn tay chộp ra một trảo, một đoàn chân khí tràn vào trong đó.

Phương pháp luyện chế thành thân thể, Mặc Hồn Sinh đã sớm truyền lại cho hắn, cũng không quá là phức tạp.

Chân khí bao vây liên thai, để cho nó phù hợp hoàn mỹ với linh hồn. Đóa hoa sen không lớn trước đó dần dần dung hợp với linh hồn vừa tách ra, tạo thành một cỗ thân thể sạch sẽ không tỳ vết chút nào.

Rèn luyện không biết bao lâu.

Thân thể dung hợp hoàn mỹ, Trương Huyền chậm rãi mở mắt ra.

“Xong rồi sao?

Thấy phân thân đứng dậy, Trương Huyền mỉm cười nói.

Hai bên đối mặt, Trương Huyền lập tức cảm thấy có một loại cảm giác rất là kỳ diệu, như là soi gương, khi thì cảm thấy đối phương là bản thân, khi thì lại cảm thấy bản thân là đối phương.

Phân thân là từ linh hồn bản tôn một phân thành hai. Dù là tư duy hay là ý tưởng đều giống bản tôn như đúc, không phân khác biệt. Thậm chí tri thức hai người học tập, võ kỹ tu luyện đều có thể cùng hưởng.

Nói cách khác, chỉ cần phân thân đọc sách thì bản tôn có thể tuỳ tiện thu hoạch được tri thức. Đương nhiên, cũng chỉ giới hạn trong những chuyện này, phân thân hấp thu linh khí, tu vi tăng lên sẽ không giống như bản tôn.

“Hiện giờ phân thân là phôi thai nguyên thủy, cho dù có tu vi thì cũng là hồn lực mang tới, trước tiên làm cho thực lực tăng lên rồi lại nói!

Phân thân từ Cửu Thiên Liên Thai luyện hóa mà thành, bản thân không có thực lực. Dù cho hiện tại có lực lượng thì cũng là do hòa tan vào thân thể Vu hồn mang tới, nhất định phải nhanh chóng tăng tu vi chân khí lên.

Mặc quần áo xong, khoanh chân ngồi ở giữa Tụ Linh trận.

Kẽo kẹt! Kẽo kẹt!

Tinh thần khẽ động, Thiên Đạo công pháp lập tức dựa theo phương thức trong đầu để vận chuyển.

“Ừm?

Một lát sau, hắn nhíu mày.

Thiên Đạo công pháp hắn đã tu luyện qua một lần, xe nhẹ chạy đường quen, dựa theo đạo lý mà nói. Muốn vận chuyển sẽ vô cùng đơn giản, vì sao ở trên ngươi phân thân lại thủy chung không làm được chứ?

Một khi vận chuyển sẽ giống như có một cỗ cảm giác áp bách cực lớn đánh tới, dường như muốn nghiền nát thân thể của hắn thành bụi phấn.

“Chẳng lẽ... Ngoại trừ bản tôn của ta, bất luận kẻ nào cũng không thể tu luyện Thiên Đạo công pháp, ngay cả phân thân cũng không được?

Một suy nghĩ xuất hiện trong đầu hắn.

Trước đó hắn đã từng muốn mang Thiên Đạo công pháp hoàn chỉnh truyền thụ cho mấy học sinh. Đáng tiếc, tất cả đều không tu luyện được, không có cách nào khác cho nên hắn đành phải sửa đổi một chút. Hoặc nhiều hoặc ít đề để lại một chút thiếu sót.

Vốn hắn cho rằng chỉ có những người khác như thế, hiện tại xem ra, ngay cả phân thân của hắn cũng giống như thế.

“Chỉ sợ có quan hệ cùng với Thiên Đạo thư viện!

Trong lòng khẽ động.

Thiên Đạo thư viện nương theo hắn trùng sinh, xuất hiện ở trong cơ thể bản tôn. Có lẽ có thứ này tồn tại cho nên hắn mới có thể tu luyện. Mà phân thân, dù là có linh hồn của hắn, không có sự tồn tại của thư viện thì cũng không có khả năng không chút kiêng kỵ mà tu luyện Thiên Đạo công pháp.

Thiên Đạo không thể dòm ngó, đại đạo không thể không có thiếu sót. Có Thiên Đạo thư viện, che đậy thiên cơ, sẽ không bị phát hiện ra. Muốn tu luyện thế nào cũng được. Thế nhưng không có thứ này thì sẽ không làm được.

“Đã không được, vậy thì sửa chữa một chút vậy!

Thiên Đạo công pháp không thể tu luyện, vậy thì chừa lại một chút thiếu hụt, dù sao mấy người Triệu Nhã cũng tu luyện như thế này. Hắn đã sớm xe nhẹ đi đường quen.

Cô cô cô cục cục!

Dựa theo công pháp thiếu hụt để tu luyện, quả nhiên chân khí thuận lợi vận chuyển, khí tức cả người dần dần gia tăng, tu vi không ngừng tăng lên.

Không hổ là thân thể do thần vật cô đọng, tốc độ tu luyện của đám người Triệu Nhã so sánh với nó không đáng kể một chút nào.

Trong thời gian ba ngày ngắn ngủi, phân thân đã từ võ giả nhất trọng Tụ Tức cảnh tu luyện đến Hóa Phàm tam trọng Âm Dương cảnh đỉnh phong!

Thực lực giống bản tôn hắn như đúc.

Cho dù là bởi vì nguyên nhân có linh thạch đầy đủ, thế nhưng loại tốc độ này quả thực cũng quá kinh thế hãi tục, có thể hù chết vô số người.

“Tu vi đã đến, không cần tu luyện võ kỹ, trực tiếp cùng hưởng với linh hồn là được!

Công pháp cần tu luyện, võ kỹ thì không cần, chỉ cần linh hồn cùng hưởng là có thể làm được. Nói cách khác, cỗ phân thân này, coi như không cần tu luyện võ kỹ, Thiên Đạo kiếm pháp, quyền pháp, thân pháp... Tất cả cũng sẽ giống như bản tôn, không sai chút nào.

“Nhìn xem thực lực như thế nào... Đến đây, đánh một quyền về phía ta!

Mỉm cười, Trương Huyền nhìn về phía phân thân.

Trong phòng không có đá đo lực trụ, không có cách nào xác định được tu vi. Chỉ có điều, việc lực lượng bản tôn cao bao nhiêu hắn vẫn rất rõ ràng. Cả hai đối đầu một quyền, như vậy rất nhẹ nhàng đã có thể xác nhận được thực lực.

Sưu!

Phân thân mang theo một quyền vọt tới, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, cũng dùng một quyền nghênh đón.

Hai quyền giao kích.

Phanh!

Còn chưa có kịp phản ứng tại thì Trương Huyền đã cảm thấy cánh tay tê rần, giống như bị một ngọn núi lớn đánh trúng, đầu liên tục phá vỡ mấy tầng bức tường rồi bay ra ngoài, đầu cắm ở trên mặt đất đầy nham thạch trong viện phủ.

“Bọn ta... Đây là tình huống gì...

Trương Huyền khóc không ra nước mắt.