Thiên Kim Báo Thù

Chương 12: Một tay che trời

Cuối cùng cũng không biết lần này Thẩm Mạc có ý gì

Khi Thẩm Mạc đi xuống, Lâm Sở Sênh đã ngồi trên ghế sofa, đợi sếp tổng ra chỉ thị

Thấy Lâm Sở Sênh vẫn còn ở đây, Thẩm Mạc để lộ ra ánh mắt ghét bỏ

Anh nhìn đồng hồ, nhíu mày lần nữa

Anh không có ý nói chuyện với cô, xuống lầu đi thẳng ra ngoài cửa

“Thẩm tổng, tôi cảm thấy chúng ta nên bàn chi tiết hợp đồng rồi kí đi thì tốt hơn.” Lâm Sở Sênh bật dậy, bước nhanh đuổi theo Thẩm Mạc.

Thẩm Mạc lại nhìn đồng hồ, mím môi thành một đường, lạnh băng nói một câu: “Cô không lạnh à?” Không đợi Lâm Sở Sênh hoàn hồn, Thẩm Mạc chỉ để lại một bóng lưng.

Đầu óc Lâm Sở Sênh không theo kịp mạch não của Thẩm Mạc

Người này có bệnh sao? Cô3cúi đầu nhìn mình, ngoại trừ đồ ngủ hơi ngắn thì không có vấn đề gì

Hơn nữa, bây giờ đang là mùa hè, ăn mặc như vậy là bình thường mà.

Đầu óc cô lóe lên, hình như suy nghĩ đến cái gì đó nhưng lại cảm thấy không đúng, chắc là có suy nghĩ nhiều rồi

Đương nhiên, hôm nay Lâm Sở Sênh đến công ty muộn

Lúc đi ngang phòng nghỉ ngơi, có nghe rõ ràng có người bàn tán về cô

“Cô nói xem rốt cuộc Lâm Sở Sênh đó có cái gì tốt, sao cô ta lại được Thẩm tổng coi trọng? Dù cô ta có kinh doanh lợi hại hơn nữa thì làm sao cô ta có khả năng nắm quyền bộ phận thu mua?”

“Cũng đúng, chưa từng có chuyện quản lý bán hàng phụ trách đấu thầu.” “Các cô nói xem, có phải Lâm Sở0Sênh là đàn ông hay không, nếu không thì sao cô ta có thể lọt vào mắt Thẩm tổng được.”

“Có thể lắm, hôm qua Lâm Tiêu Tiêu đi vào phòng thay đồ, kêu người đàn ông trong đó là chị Sở Sênh, chắc chắn là có ẩn tình.”

Sau đó tiếng cười của cả đám phụ nữ vang lên.

Bộp bộp bộp! Lâm Sở Sênh vỗ tay đi vào

“Lâm tổng.” Từng người nhanh chóng cúi đầu xuống.

“Nói không sai, các cô tiếp tục đi.” Lâm Sở Sênh tìm một chỗ tùy tiện ngồi xuống, mở hai tay ra, tư thể xem náo nhiệt.

Mấy người nhìn nhau, không ai dám nói.

“Lâm tổng, chúng tôi chỉ đùa một chút, không có ý gì khác.” Rốt cuộc có một người kiên trì giải thích với Lâm Sở Sênh.

Lâm Sở Sênh tỏ vẻ vô cùng hiểu, gật đầu: “Đương nhiên là tôi biết

Có5điều, ở đây là ở công ty

Dựa theo quy định của công ty, tất cả các cô đều bị phạt, cũng không phải chuyện ghê gớm gì.” Cô cười rạng rỡ, thậm chí khoa trương đến mức lộ hết răng ra

“Lâm tổng, chúng tôi không có ác ý, cô tha cho chúng tôi lần này đi, sau này sẽ không có nữa.” Mấy người phụ nữ sốt ruột, từng người vây quanh Lâm Sở Sênh, chỉ thiếu điều quỳ xuống dập đầu.

Một khi bị phạt, thanh danh sẽ bị hủy, sau này có nhảy việc cũng sẽ bị người ta có thành kiến.

Lâm Sở Sênh kéo tay bọn họ, vỗ về an ủi từng người một, “Nhìn các cô lo lắng kìa

Các cô yên tâm, tôi chỉ phạt một lần, sẽ không nhiều đâu.” Thậm chí, cô còn đau lòng thở dài.

Phi!

Đoán chừng tất cả mọi người4đều muốn phun nước miếng lên mặt của Lâm Sở Sênh.

Đáng tiếc, bọn họ chỉ có thể nhịn

“Lâm tổng, cô xem cổ tức giận, cô muốn đánh, muốn mắng gì chúng tôi đều được

Cô đừng xử phạt chúng tôi, sau này chúng tôi sẽ làm trâu làm ngựa cho cô, cô muốn chúng tôi làm gì cũng được.” Tất cả ngồi xổm trước mặt Lâm Sở Sênh, ngước mắt lên nhìn cô.

Lâm Sở Sênh nhàm chán hà hơi, “Được rồi, tôi phải đi làm việc đây, lát nữa các cô đừng quên đến phòng nhân sự ký tên.” “Lâm Sở Sênh, muốn xử phạt chúng tôi thì cần phải có Thẩm tổng ký tên, không phải do một mình cô quyết định!” Thấy Lâm Sở Sênh đã quyết, những người này lập tức thay đổi vẻ mặt, từng người đứng dậy chống eo, bộ dạng sẵn sàng9chiến đấu bất cứ lúc nào

Cả đám mang giày cao gót, ăn mặc dịu dàng nho nhã, lập tức lộ nguyên hình

“Tất cả các cô đều nói tôi hầu hạ Thẩm tổng

Vậy thì có chút chuyện nhỏ này, anh ấy có thể không ký tên cho tôi sao?” Dứt lời, Lâm Sở Sênh cười đắc ý, lắc hông bỏ đi

“Để tiện!” Đám phụ nữ hướng về phía bóng lưng của Lâm Sở Sênh mắng

Mắng thì mắng, chuyện cũng không còn cách nào khác

Lâm Sở Sênh trở lại phòng làm việc, còn chưa ngồi được mười phút thì điện thoại đổ chuông, dãy số trên màn hình quen thuộc đến mức làm cô nghiến răng nghiến lợi

“A lô.” Lâm Sở Sênh ung dung lên tiếng, đoán chừng là vừa rồi cô dạy dỗ mấy người kia, mới đây mà Vu Thiếu Tuấn đã biết

Ngay cả Thẩm Thị mà anh ta cũng có thể xếp người vào, đúng là có bản lĩnh

“Cô nói hợp tác, có còn tính hay không?” Lại một lần nữa thất bại mưu kể trước Lâm Sở Sênh, Vu Thiếu Tuấn không giả vờ nữa, mà đi thẳng vào vấn đề.

“Đương nhiên, anh chuẩn bị hợp đồng, mười phút nữa gửi tới mail của tôi, tôi sẽ xét duyệt.” Lâm Sở Sênh nói rất nhanh, dứt lời liền cúp điện thoại

Bây giờ xem như đều đã lộ ra ánh sáng, chỉ còn chờ xem thủ đoạn của ai cao hơn thôi.

Cô muốn làm cho Vu Thiếu Tuấn thấy, Lâm Sở Sênh cô kiêu ngạo, cho dù là ở trong Thẩm Thị, cô cũng có thể ngông cuồng một tay che trời

Anh ta muốn có ý với Thẩm Thị, vậy thì anh ta nhất định phải qua cửa ải của cô trước, không còn sự lựa chọn nào khác.

Bên kia, Vu Thiếu Tuấn làm việc rất nhanh, chỉ năm phút đã gửi hợp đồng qua

Hợp đồng của anh ta không khác những hợp đồng khác, Lâm Sở Sênh không thay đổi gì nhiều, chỉ sửa phí bồi thường vi phạm hợp đồng thành một trăm triệu

Về phương thức bàn giao, Lâm Sở Sênh không chấp nhận giao từng thứ, tất cả nguyên vật liệu phải chuẩn bị xong trong vòng một tháng.

Điều này khó, nhưng chỉ cần Vu Thiếu Tuấn cẩn thận thì nhất định có thể hoàn thành.

Mỗi lần Lâm Sở Sênh đều nói năng khắc nghiệt nhưng vẫn để lại cho Vu Thiếu Tuấn chút hy vọng.

Sau khi ký xong hợp đồng điện tử, Lâm Sở Sênh không kìm được cong môi, dường như cô có thể thấy được dáng vẻ thất bại thảm hại của Vu Thiếu Tuấn.

Chỉnh sửa văn kiện xong, chỉ cần Thẩm Mạc ký tên nữa là hợp đồng có hiệu lực

Đương nhiên, cả biên bản xử phạt mấy người kia, Lâm Sở Sênh cũng in ra

Từ trước tới nay, cô chưa từng nói suông chuyện cô muốn làm.

Suốt đường đi, Lâm Sở Sênh đã nghĩ xong lời giải thích

Nếu lỡ Thẩm Mạc không đồng ý xử phạt thì cô phải có sẵn lý do đầy đủ

“Tôi đã nói rồi!” Cửa phòng làm việc của Thẩm Mạc không khóa, Lâm Sở Sênh vừa tới gần, liền nghe tiếng đập điện thoại

Cô do dự, không biết có nên đi vào hay không.

“Vào đi.” Bên trong, giọng nói của Thẩm Mạc vẫn còn lửa giận.

Lâm Sở Sênh hít sâu một hơi, bất đắc dĩ nhìn thoáng qua cửa kính đối diện tiết lộ cô đã đến đây, “Thẩm tổng.” Cổ nở nụ cười, từ từ đi vào.