Thiên Kim Báo Thù

Chương 190: Chúng ta không cùng một đẳng cấp

Từ trước tới giờ, Lý Chí Thành luôn giả vờ mình là người có khí phách trước mặt Trương Nhất Nhất, không cần cô giúp đỡ, cho nên vẫn luôn ở trong một căn nhà trệt xa xôi.

Lý Chí Thanh nói rằng anh ta hà khắc với bản thân là vì tiết kiệm tiền tiêu cho vẻ bề ngoài, để khi đi dạo phố cùng Trương Nhất Nhất sẽ không làm cho người ta cảm thấy cô quen một tên ăn mày

Trước đây anh ta càng như vậy, Trương Nhất Nhất càng nghĩ cách đối xử tốt với anh ta

Cô cảm thấy anh ta thật không dễ dàng, phải chịu nhiều áp lực khi ở bên cạnh cô

Vì vậy cô luôn tỏ ra bình dân, đi ăn thức ăn lề đường, uống bia tươi, mặc đồ vỉa hè với Lý Chí Thành.

Đương nhiên, Trương Nhất Nhất cùng sẽ dẫn Lý Chí Thành đi ăn chỗ sang trọng

Tuy lần nào cũng là anh ta trả tiền, nhưng trước đó, bao giờ cô cũng chuyển tiền cho anh ta

Đến thật lâu sau, anh ta mới phát hiện số dư tài khoản không đúng, bắt đầu nổi giận với cô

Cô còn phải hấp ta hấp tấp chạy tới xin lỗi anh ta

Nhưng mỗi lần cãi nhau, anh ta đều không nói là gửi tiền lại cho cô

Phải biết rằng mỗi lần chuyển tiền, cô luôn chuyển ít nhất hai trăm nghìn tệ

Hai trăm nghìn tệ đấy, làm sao có thể không còn dư sau mỗi bữa ăn được?

Trương Nhất Nhất nhìn mẹ Lý đeo trang sức cả người thì đau cả mắt, không chừng những thứ này đều được mua bằng tiền của cô

“Trương Nhật Nhất, con khốn ác độc này, mày sẽ chết không tử tế!” Mẹ Lý gào khóc mắng chửi, giờ còn có ý định đi đốt nhà, đây rõ ràng là muốn lấy mạng người ta còn gi.

Trương Nhất Nhất từ từ ngồi xổm xuống, “Bà yên tâm, tôi sẽ cho người giám sát, đợi bên trong cháy gần hết sẽ có người dập lửa, không làm chết người, cũng không làm ảnh hưởng đến tài sản của người khác

Đương nhiên, nếu thật sự có người kiện ra tòa thì như bà đã nói đây, nhà tôi không thiếu tiền, chắc chắn có thể bồi thường được.”

“Rốt cuộc mày muốn làm gì? Con trai tao quen biết mày đúng là xui xẻo tám đời!” Nằm trên mặt đất không thoải mái, mẹ Lý dứt khoát ngồi dậy gào to

Trương Nhất Nhất hít sâu mấy hơi, đột nhiên nói lớn tiếng hơn cả lúc nãy, “Bà câm miệng đi!” Nhìn cảm xúc hiện giờ của cô, xem ra là sắp bùng nổ, “Con m* nó làm sao con trai bà lại gặp xui xẻo? Anh ta ăn của tôi, dùng đồ của tôi, mặc đồ của tôi, cuối cùng còn cắn ngược lại tôi

M* kiếp, tôi thà nuôi một con chó còn hơn nuôi một thằng khốn nạn!”

“Cho dù bây giờ tôi đi đốt thì con m* nó cũng là đốt đồ của tôi mua, chứ tôi có đốt đồ của con trai bà mua không?” Trương Nhất Nhất chỉ tay vào mũi mẹ Lý mắng, “Bà biết tôi tốn bao nhiêu tiền cho con trai bà không? Con m* nó, hai mươi triệu tệ đấy

Kể cả có bán con trai bà thì cũng không bán được nhiều tiền như vậy đâu

Bà dựa vào cái gì mà la hét om sòm với tôi? Bán cũng phải có cái dáng của bán chứ!”

Ngồi xổm quá mệt, Trương Nhất Nhất đứng dậy giẫm một chân lên bàn trà, chắp hai tay ra sau lưng, giống như nữ lưu manh trong truyền thuyết, “Không phải bà luôn mê tiền của gia đình tôi sao? Tôi sẽ để cho bà xem cái gì gọi là có tiền, tôi muốn đốt thì tôi cứ đốt đấy

Bà cho rằng tìm nhiều phụ nữ tới đây gây chuyện thì tôi sẽ sợ bà chắc? Tôi nói cho bà biết, tôi đánh bà, bà có thể làm gì được tôi?”

Càng nói Trương Nhất Nhất càng cảm thấy tức giận, trực tiếp đạp lên ngực mẹ Lý

Cô chướng mắt bà ta lâu lắm rồi, hôm nay cô phải trút hết cơn tức của mình

Mẹ Lý bị đạp ngã rất đau, bà ta trợn tròn mắt, một lúc lâu vẫn chưa cảm thấy đỡ.

Còn những người khác, thấy Trương Nhất Nhất hung dữ hơn, bọn họ ai cũng cụp chặt đuôi chạy, người này chạy nhanh hơn người kia, họ rất sợ người tiếp theo sẽ bị đạp là mình

Ngay cả con gái mẹ Lý cũng chạy nhanh như thỏ, mặc kệ sống chết của bà ta.

Trương Nhất Nhất cho người khiêng mẹ Lý ném ra ngoài

Bên kia lửa cháy lên bừng bừng

Lý Chí Thành mặc đồ ngủ chạy nhanh ra

Anh ta vừa ra tới nơi, cửa liền bị người ta đập liên tục

Anh ta và ba Lý hoảng sợ dựa vào nhau, không dám ra mở cửa

Có thể là cửa đã cũ, căn bản không chịu được lâu, đập được vài cái đã bật tung ra.

Mấy người đàn ông vạm vỡ xông vào, đập hết đồ đạc bên trong

Còn Lý Chí Thành đang muốn báo cảnh sát đã bị ấn xuống mặt đất

Sau khi đốt hết đồ trong nhà, bọn họ lột cả quần áo của Lý Chí Thành ra đốt

Đương nhiên là cảnh sát cũng tới

Nhà họ Lý không báo cảnh sát được thì hàng xóm báo cảnh sát

Ngay trước mặt cảnh sát, mấy người đàn ông ném một xấp tiền một hào lên đầu Lý Chí Thành, “Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, cũng không nhìn lại bản thân mình là hạng người thế nào!”

Nói xong, bọn họ bỏ lại Lý Chí Thành đầy tro bụi, nghênh ngang bỏ đi

“Đồng chí cảnh sát, các anh nhìn xem, trong mắt bọn họ còn có pháp luật hay không?” Ba Lý cởi áo T-shirt ra cho Lý Chí Thành, tốt xấu gì cũng phải che bộ phận quan trọng lại trước đã

Sau đó, ông ta nhanh chóng kéo tay cảnh sát hỏi han.

Cảnh sát cũng được phân theo khu vực, cái chỗ chết tiệt này giống như khu bình dân, buổi tối chỉ có hai cảnh sát trực, hai cảnh sát này đâu dám chơi với nhiều người như vậy.

“Ông đừng sốt ruột, ông nói xem đã xảy ra chuyện gì?” Cảnh sát khá là khách sáo, tuy họ rút tay mình khỏi tay ba Lý, nhưng thái độ cũng coi như hòa nhã

Bọn họ vừa hỏi, ba Lý liền bắt đầu mắng chửi, nói rằng Trương Nhất Nhất không là cái thứ gì cả, con trai mình đối xử tốt với cô ta như vậy, mà cô ta còn ầm ĩ đòi chia tay

Cảnh sát không biết Trương Nhất Nhất là ai, nhưng chắc chắn đã từng nghe đến một công ty lớn như Trương Thị

Cảnh sát lười phải nghe ba Lý lải nhải, “Chúng tôi đã biết tình huống của gia đình ông rồi

Ông nghỉ ngơi trước đi, khi nào có cách xử lý thì chúng tôi sẽ thông báo cho ông.” Cảnh sát lười cả ghi chép, chỉ dọn dẹp dụng cụ đi về

“Ôi này, đồng chí cảnh sát, các anh không thể đi được!” Ba Lý đứng tại chỗ trợn tròn mắt, không biết chuyện gì đang xảy ra

“Ông này, chúng tôi khuyên ông hãy tự biết mình, người không nên chọc vào thì đừng nên chọc.” Cảnh sát tốt bụng khuyên một câu sau đó lên xe đi

Đùa gì thế? Bạn trai của con gái ông chủ công ty lớn là một người ở trong khu bình dân? Dù đây là sự thật thì chắc chỉ là con gái nhà giàu chơi đùa mà thôi

Chơi xong thì người ta nói chia tay, anh bạn trai liều chết không chịu, người ta liền dùng cách này để giải quyết.

Hơn nữa, mấy người này không sao cả, cũng không gây ra thiệt hại công cộng, người dân sẽ không quan tâm tới

Nếu ngay cả loại chuyện này mà cảnh sát cũng phải đi điều tra rõ ngọn ngành thì bọn họ sẽ bận rộn chết mất

Giống như đi trên đường thấy người vợ đánh kẻ thứ ba

Nhìn nhận một cách nghiêm khắc hành vi đánh người là phạm pháp

Nhưng nếu thật sự muốn xen vào thì rõ ràng là bản thân tự chuốc lấy phiền phức

Cái gì gọi là khoảng cách, hiện giờ Lý Chí Thành đã cảm nhận được rồi

Anh ta ngồi xổm dưới đất, bắt đầu ngẩn người nhìn căn phòng trụi lủi

Màn hình điện thoại rơi trên mặt đất chợt lóe sáng, Lý Chí Thành thấy là ông chủ gọi đến thì nhanh chóng nghe máy.

“Chí Thành, chúng ta làm việc chung với nhau cũng lâu rồi, tôi khuyên cậu vài câu, người không nên đắc tội thì đừng đắc tội, ngày mai cậu không cần đi làm nữa, tôi sẽ gửi tiền lương cho cậu

Cậu nghe tôi khuyên một tiếng, đừng cố chấp để con đường sau này cũng khó có thể bước tiếp được nữa.”

Ông chủ vốn định đi nghỉ ngơi, nhưng Trương Nhất Nhất không đợi nổi nữa, trực tiếp dùng mail của công ty gửi tài liệu chứng minh tính chân thật của chuyện này.

Dù tình huống cụ thể là như thế nào thì Lý Chí Thành cũng không ở lại công ty được nữa rồi

Ông chủ không dám đắc tội với nhà họ Trương, tất nhiên là phải sa thải anh ta.

“Alô, alô, Tiểu Lý?” Bên kia, ông chủ không nghe thấy Lý Chí Thanh nói lời nào liền alô vài tiếng.

Lý Chí Thành cúp máy, để mặc điện thoại rơi trên mặt đất.

Không có quần áo, không có thức ăn, không có thẻ ngân hàng, không có tiền, không có công việc, bây giờ anh ta còn thảm hại hơn cả lúc mới vừa tốt nghiệp

Trong chớp mắt, tất cả niềm tự hào của Lý Chí Thanh trở nên thật nhỏ bé

Mới hôm qua thôi, ông chủ còn mời anh ta ăn cơm, xưng anh gọi em với anh ta

Đến bây giờ, anh ta mới hiểu được tất cả những gì mình có đều chỉ vì anh ta là bạn trai của Trương Nhất Nhất

Mặc đồ hàng hiệu, đồng nghiệp nịnh bợ, nở mày nở mặt, tất cả đều vì có Trương Nhất Nhất

Giờ anh ta giống như bừng tỉnh khỏi cơn mơ, mọi thứ tuyệt vời đều không còn, anh ta chỉ là một thằng sinh viên trong đám sinh viên đầy đường, không có gì đặc biệt, không đáng chú ý

Lý Chí Thanh đột nhiên ôm đầu bật khóc

Nếu ngay từ đầu anh ta chưa từng sở hữu mấy thứ này thì anh ta còn có thể chịu nổi

Nhưng anh ta đã từng sở hữu chúng rồi, khi đánh mất đi thì sao anh ta có thể chịu được chứ.

“Con trai, con đừng nóng giận, cô gái kia không có mắt nên mới chia tay với con, tiền sau này chúng ta lại kiếm.” Ba Lý ở bên cạnh an ủi Lý Chí Thành

Lý Chí Thành hiểu rõ việc này không dễ dàng như ba Lý nói

Anh ta mua đồ cho ba mẹ mình, mua nhà cho mấy người chị, tất cả số tiền đó anh ta không thể tự mình kiếm được, đều là lấy từ chỗ của Trương Nhất Nhất.

Trương Nhất Nhất, đều là do Trương Nhất Nhất lừa anh ta! Bình thường cô tỏ ra dịu dàng cỡ nào, bây giờ lại ác độc như vậy

Giả vờ, tất cả đều là giả vờ! Trong lòng Lý Chí Thành giận dữ muốn chết

Nhưng anh ta không biết rằng, Trương Nhất Nhất yêu anh ta nên mới bao dung anh ta, đến khi Trương Nhất Nhất không yêu anh ta nữa thì anh ta còn là cái thá gì chứ, tại sao cô phải phải lấy đồ của mình cho người không liên quan.

Lúc này, điện thoại của Lý Chí Thành lại đổ chuông, lần này là cảnh sát gọi tới, nói mẹ Lý đánh một đứa bé trong khu biệt thự, bây giờ đang bị giam ở đồn cảnh sát, ba mẹ đứa bé yêu cầu bồi thường.

Đầu óc Lý Chí Thanh vang “ong” một tiếng

Lần đầu tiên trong lòng anh ta oán giận mẹ mình lắm chuyện đến vậy, không có việc gì làm hay sao mà đi đánh một đứa bé.

Chắc chắn là phải quản chuyện của mẹ mình rồi, nhưng phải quản như thế nào đây? Bây giờ ngay cả một bộ quần áo cũng không có, hai cha con trợn mắt nhìn nhau, không ai có mặt mũi đi sang nhà hàng xóm hỏi mượn đồ mặc

Đứng đó được một lát, những người bị mẹ Lý gọi đi đều đã trở về

Thấy tình hình trước mắt, ai cũng sầm mặt xuống, không giống như lúc mới tới, mở miệng là khen Chí Thành có tiến độ nữa.

“Lão Lý à, chúng tôi bị gia đình ông lừa thảm rồi.” Mấy người chỉ chở người nhà họ Lý, nhưng dù sao cũng là người cùng thôn, cũng có người cởi đồ xuống cho mặc

Có điều, bọn họ đều là phụ nữ, quần ai trông cũng như váy vậy

Thấy không còn gì nữa, ai cũng đi tìm khách sạn ở, vừa đi còn vừa hùng hổ nói là bị lừa thê thảm.

Ba Lý lạnh mặt, không nói gì

Mấy năm nay, sau khi Lý Chí Thành có tiền đồ, ai gặp ông ta cũng cười ha ha chào hỏi, làm gì giống như bây giờ, bị người ta chỉ thẳng vào mũi mắng.

“Chí Thành, bây giờ chúng ta nên làm gì?” Chị gái Lý Chí Thành ôm đứa bé, miễn cưỡng nở nụ cười

“Chị, chị còn bao nhiêu tiền?” Lý Chí Thành cũng khó chịu khi giơ tay đòi tiền chị gái, nhưng anh ta không còn cách nào khác, đổ của anh ta đều bị đốt hết rồi, mấy thứ như thẻ ngân hàng chắc chắn cũng không còn nữa, dù có muốn làm lại thì cũng phải đợi đến ngày mai

Hơn nữa còn phải làm lại chứng minh thư, đi tới đi lui cũng cần ít nhất nửa tháng

Trong nửa tháng này, anh ta phải sống nhờ người nhà.