“Thẩm tổng nói đùa rồi, chỉ là bây giờ chưa phải thời cơ tốt
Anh thấy đấy, tôi vừa mới ra ngoài chưa được bao lâu, nếu lập tức làm động tác kịch liệt như vậy, chỉ sợ cơ thể tôi sẽ không chịu nổi
Hơn nữa, còn chuyện của Vu Thị vẫn chưa giải quyết xong, anh xem, hay để hôm khác rồi chúng ta lên giường sau?” Lâm Sở Sênh cẩn thận hỏi.
Thật ra cô vẫn còn có chút hụt hẫng
Cô cố ý làm lớn trận chiến này lên, thứ nhất là vì muốn làm lung lay Lâm Thị một chút, thứ hai là vì cố ý nhằm vào công ty Vu Thị.
Vốn dĩ Vu Thiếu Tuấn và mẹ kế Lâm đã tốn công tốn sức bày mưu tính kể với Lâm Sở Sênh
Bọn họ dùng hết thủ đoạn để kéo3chân cô, không cho cô có cơ hội nhúng tay vào chuyện của Vu Thị
Lâm Sở Sênh cũng giả vờ quần nhau với bọn họ, nhưng thật ra là đã sắp xếp xong xuôi từ lâu
Một công ty cung ứng của Vu Thiểu Tuấn đã trở thành người của Lâm Sở Sênh, chỉ cần xảy ra một vấn đề nho nhỏ thôi, Vu Thiểu Tuấn cũng xong đời
Hơn nữa còn kiểm tra toàn bộ hàng mà Vu Thiểu Tuấn đã cung cấp.
Đừng nói là một lô, dù là kiểm tra ra một cây không đạt chuẩn thì cũng là không đúng quy định
Nhất là hôm nay, sau khi nói việc này ra trước mặt truyền thông, chắc chắn bây giờ bọn họ đã đến không ít công trường để phỏng vấn rồi
Dù chuyện có lớn đến mấy thì qua lời phóng0viên nó cũng có thể lớn hơn gấp nghìn lần
Đến lúc đó, tất cả các tạp chí lớn nhỏ đều đăng bài thì Thẩm Thị hiển nhiên sẽ nhận được một trăm triệu tiền bồi thường hợp đồng.
Thẩm Thị cũng sẽ không bị mang tiếng là quá hà khắc
Thẩm Mạc để tay lên mặt Lâm Sở Sênh xoa nhẹ, ánh mắt trào phúng ngày càng đậm, “Nếu tôi nói không thì sao?” Lâm Sở Sênh quay đầu sang một bên, không biết vì sao lại không dám nhìn vào mắt Thẩm Mạc, “Nếu Thẩm tổng đã có ý như thế, tôi nghĩ là mình nên đi tắm rửa sạch sẽ trước đã.” Cô nhún vai, tỏ vẻ không thể làm gì khác.
Thẩm Mạc kéo dài khoảng cách với Lâm Sở Sênh, “Vậy tôi tắm cùng cô.”
Giọng nói anh đột nhiên trở5nên hơi khàn khàn, khiến người ta cảm thấy dường như giữa hai người vừa mới xảy ra chuyện gì đó.
Khụ khụ!
Lâm Sở Sênh vội che miệng lại, xem ra Thẩm Mạc đang nói thật? Lâm Sở Sênh chầm chậm đứng lên, hai mắt đảo quanh, có vẻ như không biết mình nên nhìn cái gì mới phải
Có điều, dáng vẻ lề mề này của cô vừa nhìn là đã biết muốn kéo dài thời gian.
Thẩm Mạc ngồi xuống ghế, dáng vẻ ung dung nhìn xem Lâm Sở Sênh còn có thể giở trò gì
Mãi đến khi điện thoại của anh vang lên, Lâm Sở Sênh mới thở phào một hơi.
Thẩm Mạc trực tiếp tắt nguồn điện thoại, “Gây ra tin tức lớn như vậy mà lại còn liên quan đến Thẩm Thị, ba tôi nhất định sẽ hỏi thăm kĩ4càng
Nhưng mà cô lại không biết, trước giờ tôi chưa từng để ý đến ý kiến của ông ấy.” Thẩm Mạc dứt khoát ném áo khoác sang một bên.
Anh tiến đến gần Lâm Sở Sênh từng bước, từng bước một, đồng thời nhanh tay cởi áo sơ mi trên người ra.
Hôm nay, anh có một lòng tin nhất định phải làm được
Thẩm Mạc tiến lên, Lâm Sở Sênh lùi lại, cho đến khi không thể lùi được nữa, bị Thẩm Mạc ép chặt vào tường, hai hơi thở hòa vào nhau
Cảm thấy được đầu Thẩm Mạc đang cúi thấp dần xuống, cô vội nhìn về phía khác, “Thật ra tôi có thể cứu được bà ngoại cô, nhưng tôi cảm thấy loại người này không đáng để được cứu.”
Cảm xúc của cô vốn đang khẩn trương, nhưng vừa nhắc đến bà9ngoại Lâm, dường như cô mới bình tĩnh lại: “Ừ, không cần cứu.” Cô chỉ nể tình bà ngoại Lâm là người thân của mẹ Lâm, dù trong lòng không thích thì cũng không làm tổn thương bà, nhưng bà ấy thì sao? Trái lại còn rất tích cực bán đứng cô.
Nếu bà ngoại Lâm quan tâm đến cô dù chỉ một chút, nghĩ cách để liên lạc với cô thì sao có thể rơi vào kết cục như bây giờ chứ.