Lại nói hôm đó Triệu Quan hộ tống Thanh Triệu rời Bắc Kinh rồi đến Thiên Tân gặp mặt chúng nữ Bách Hoa môn. Nghe tin dữ về Thanh Trúc, ai nấy đều bi phẫn, Triệu Quan nói: “Lúc đó ta để mọi người rời kinh thành vì kẻ đối đầu lợi hại phi thường, chỉ e bản môn không chống nổi. Thanh Trúc tỷ bất hạnh táng mệnh, nếu không nhờ Bách Hoa bà bà linh thiêng bảo vệ, ta tất cũng không thoát được. Lần này vào cung điều tra ra không ít manh mối, kẻ chủ mưu đứng sau thứ nhất là tổng quản thái giám Hồng Thái Bình, hắn trà trộn vào Thiếu Lâm, cố ý sách động Thanh Hiển khiến võ lâm nổi phân tranh. Người còn lại là một nữ tử hơn ba mươi tuổi, ra vào phủ đệ của gian thần Nghiêm Tung như không, nghe nói là Tu La vương, đầu lĩnh của Tu La hội.” Gã kể lại tường tận tình hình lúc nhập cung và vào Nghiêm phủ.
Chúng nữ nghe xong, đều nhíu mày biết địch nhân khó đối phó. Bạch Lan Nhi trầm ngâm: “Loan Đao tam tặc từng lên Thiếu Lâm học võ, chắc theo học Thanh Hiển.”
Triệu Quan đáp: “Rất có thể. Thanh Hiển tâm cơ thâm trầm, trà trộn vào Thiếu Lâm rồi liền thuận tiện dạy võ công cho mấy ngự tiền thị vệ hòng dễ bề sai khiến.”
Tiểu Cúc nói: “Nhiều năm nay Nghiêm Tung hút máu dân chúng, giàu có nhất thiên hạ. Nghe nói hắn sợ bị cướp nên nuôi một toán hộ viện võ sư và sát thủ, chuyên môn giúp hắn gây ác, Tu La vương có thể là một trong những thủ hạ của hắn. Tu La hội trêи giang hồ chẳng phải nằm trong tay hắn ư?”
Tiêu Mai Khôi lớn tiếng: “Nghiêm Tung khốn kiếp, ta phải lôi hắn và Tu La vương rắm chó gì đó ra giết sạch.”
Triệu Quan lắc đầu: “Mai Khôi sư tỷ đừng xung động, việc này phải tính toán lâu dài. Bọn cẩu tặc này quyền thế nghiêng trời, hô phong hoán vũ ở kinh thành, thủ hạ cao thủ như mây, chúng ta không nên đấu thẳng thắn với địa đầu xà, nên tìm hiểu kỹ rồi hạ thủ. Tiểu đệ nghe được kế hoạch của chúng xuất thủ đối phó Lăng gia huynh đệ, chúng ta nên bám theo, thừa cơ hạ thủ mới là thượng sách.” Bèn kể lại việc Lăng Hạo Thiên bị đổ oan.
Chúng nữ đều căm hận, Tiêu Mai Khôi nói: “Lăng tam hiệp anh hùng hiệp nghĩa, thuộc hạ nghe nói thiếu hiệp giết Thiếu Lâm Thanh Thánh vốn không tin lắm. Môn chủ, để thuộc hạ dẫn các tỷ muội đi bảo vệ tam công tử.”
Triệu Quan nói: “Vậy nhờ Mai Khôi sư tỷ tìm Lăng tam hiệp bảo vệ an toàn cho y. Bọn cẩu tặc muốn đối phó Lăng tam hiệp, Tử Thần, Ôn Thần chắc sẽ xuất thủ. Hai kẻ này rất khó chơi, gặp Ôn Thần cứ việc thẳng tay, các vị có tám phần thắng lợi, gặp Tử Thần phải tránh đi, chỉ nên ngầm hạ thủ, nếu đối đầu chính diện, các vị quyết không chống nổi. Tiểu Cúc sư tỷ, Tử Khương sư thúc, mời hai vị đi cùng Mai Khôi sư tỷ, nếu có tin tức gì lập tức báo về, bản nhân sẽ đến ngay.”
Tiêu Mai Khôi tính tình nóng nảy, lập tức dẫn thủ hạ lên đường. Triệu Quan lại phái Bạch Lan Nhi và ba thủ hạ vào kinh thành liên lạc với tai mắt trong cung, tìm cách điều tra nguồn gốc về Tu La vương.
Triệu Quan vội vàng đến Tung Sơn tìm Lăng Hạo Thiên, an bài thỏa đáng cho Thanh Triệu và mọi sự trong Bách Hoa môn, chiều hôm sau gã lên đường đi Hà Nam. Đúng lúc sắp lên đường, chợt một chiếc kiệu đến trước cửa, một người vén rèm bước ra là Thanh Bang Niên Đại Vĩ. Niên Đại Vĩ không đợi kiệu dừng hẳn, nhảy vọt xuống gọi: “Giang đàn chủ dừng bước, có việc quan trọng.”
Triệu Quan thấy lão giữa trời lạnh mà vội đến độ mồ hôi đầm đìa, gương mặt nung núc bơ phờ, tựa hồ có việc quan trọng thật, liền không dám chậm chễ, nhảy xuống ngựa hỏi: “Hóa ra là Niên đàn chủ. Có việc quan trọng gì xin mời vào trong nhà rồi nói.”
Niên Đại Vĩ lấy khăn ra lau mồ hôi, không vào nhà và nắm tay Triệu Quan: “Ai nấy đều nóng lòng tìm đàn chủ, như kiến bò miệng chén. Lần trước huynh đệ lên kinh thành rồi mất liên lạc, khiến lão ca nóng lòng chết được. Tốt rồi, lần này đàn chủ về Thiên Tân, lão ca quyết không để huynh đệ đi nữa.”
Triệu Quan nhíu mày: “Ai tìm tiểu đệ?”
Niên Đại Vĩ đáp: “Tất cả đều đang ở trong phủ lão ca, huynh đệ đến là biết liền. Lý tứ gia, Điền Trung Điền ngũ gia, tân nhiệm Đinh Vũ đàn chủ Mã Tân, nữ tế của bang chủ Kỳ Phụng Bản, Thiệu tổng quản Thiệu thập tam lão thân cận với bang chủ đều đến. Mong huynh đệ ngàn vạn lần ở lại một hôm, đừng để mọi người đợi hụt.”
Triệu Quan sững người, trong lòng vô cùng kinh ngạc, gã biết sau khi Thanh Bang dẹp xong phản loạn Lâm Bá Siêu, năm người đó và Niên Đại Vĩ là những nguyên lão thế lực lớn nhất sau bang chủ. Điền Trung thăng lên làm Sơn Đông Mậu Vũ đàn chủ rồi lại kiêm nhiệm Hà Nam Ất Vũ đàn chủ, tiếp thu thủ hạ cũ của Lâm Bá Siêu, là vị đàn chủ có quyền thế nhất trong bang, chỉ sau Lý Tứ Tiêu; năm ngoái Mã Tân tiếp nhận Đinh Vũ đàn của Ngưu Thập Thất, chỉnh đốn rất đúng lề lối, được bang chủ vô cùng hân thưởng, còn Kỳ Phụng Bản và Thiệu thập tam lão lại là những nhân vật nắm quyền bính lâu năm tại tổng đàn. Những người này vì sao muốn tìm gã?
Niên Đại Vĩ tiếp lời: “Còn một vị đến trước, lão ca biết chắc cũng muốn gặp huynh đệ. Giang tiểu huynh đệ, theo lão phu về phủ gặp gỡ cố nhân. Chiều này tất cả đều đến, cùng nhau hàn huyên.”
Triệu Quan biết trong bang nhất định có đại sự, nên nói: “Được, vậy mai tiểu đệ hẵng đi.” Đoạn theo chân Niên Đại Vĩ đến Niên phủ.
Niên Đại Vĩ vừa về đế nhà đã gọi thê thϊế͙p͙: “Mau mời Giang đàn chủ vào nội sảnh dùng trà, thông báo cho Lý đại tiểu thư.”
Triệu Quan sững người: “Lý đại tiểu thư đến rồi ư?”
Niên Đại Vĩ cười bảo: “Chính thị. Kỳ thật lần trước Giang huynh đệ rời Thiên Tân không lâu, Lý đại tiểu thư đến dưỡng bệnh, ở trong nhà lão ca được mấy tháng rồi. Tiểu thư hỏi sao huynh đệ đi kinh thành lâu như vậy không về, giờ biết huynh đệ bình an trở về, nhất định vô cùng vui mừng.”
Triệu Quan biết Lý Họa My ở đây, bất giác vô cùng nhớ nhung, hỏi: “Lý đại tiểu thư có khỏe không? Tiểu đệ muốn gặp tiểu thư, không hiểu có tiện không?”
Niên Đại Vĩ đáp: “Có gì mà không tiện? Lão ca sai người thông báo. Tiểu thư khỏe lại rồi, có điều đang mang tâm bệnh không hiểu có chữa được không. Mời Giang huynh đệ!” Triệu Quan nghe lão nói đầy ẩn ý, liền không hỏi tiếp, theo lão đến một tòa Noãn các ở phía sau.
Không lâu sau, tỳ nữ thân cận của Lý Họa My tên Tiểu Thúy ra bảo: “Giang đại thiếu gia đã tới.”
Triệu Quan nhận ra cô bé, cười bảo: “Tiểu Thúy, muội cao lên nhiều rồi. Đại tiểu thư khỏe không?”
Tiểu Thúy đáp: “Nửa năm nay đại tiểu thư ở đây nghỉ ngơi, thân thể khá nhiều rồi. Giang thiếu gia đợi một chốc, tiểu thư đến ngay.” Cô bé đi được một lát, Lý Họa My bước vào Noãn các. Cô mặc thanh y, dáng vẻ gầy đi nhiều, nhưng sắc mặt thoáng có nét hồng hào, nội thương hiển nhiên giảm hẳn.
Triệu Quan thấy cô mạnh khỏe, tỏ ra vui mừng: “Lý cô nương, dạo này mập lên nhiều, Tứ gia cho cô nương ăn gì vậy?”
Lý Họa My cười: “Mỗi ngày cha đều cho muội ăn nhân sâm, linh chi nhiều đến nỗi phát ngấy.” Cô ngồi xuống ghế, hớp một ngụm trà, sai Tiểu Thúy đi thay hương đốt, trong phòng chỉ còn lại cô và Triệu Quan.
Hết hồi 194