Một ngày mưa Xuân lất phất.Cả học viện chìm vào im
lặng, xung quanh học viện bố trí rất nhiều người canh gác mà trên tay họ đều lăm le những khẩu súng dài, chỉ cần phát hiện ai khả nghi bén mảng
đến sẽ bắn không do dự.Bởi hôm nay là ngày diễn ra vòng sơ loại.Hơn 500 học viên năm ba và năm tư đã tề tựu đông đủ tại hội trường. Ai ai
mặt cũng nghiêm túc, lo lắng hay bất an. Trên mặt họ hiện rõ vẻ căng
thẳng mặc dù còn chưa bắt đầu. Eric Thomas ngồi phía trên Rose, anh ta không có một chút gì là lo lắng vẫn nhởn nhơ quay xuống nở một nụ cười châm chọc.- Cố gắng qua vòng này nhé công chúa. Nếu như bị loại sẽ nổi tiếng lắm đấy.Nở một nụ cười nhạt ánh mắt Rose nhìn Eric Thomas lạnh lùng.- Lo cho anh đi thì hơn.Eric Thomas nở một nụ cười giả lả anh ta quay mặt lên tiện tay nhét bã kẹo
cao su trong miệng dính dưới gầm bàn. Hành động này lọt vào mắt Sally
đang ngồi ngang hàng dãy bên cạnh. Thầm khinh bỉ cô ta liếc mắt nhìn
khuôn mặt lạnh lùng của Rose vài giây, thấy mặt Rose không có chút căng
thẳng nào mới mím môi quay lên. Lúc này
cửa hội trường mở ra, sau đó một đoàn người tầm một trăm người tiến vào
mà Peter Evans và Davy Jonathan dẫn đầu. Mụ Mineva và một phụ nữ khác ôm những sấp tài liệu phía sau.Sau khi thấy những giám thị và người chấm điểm vào vị trí Peter Evans mới đứng trước bục nói vào micro.- NÀO! TÔI CHỈ MUỐN NÓI LÀ MONG CÁC TRÒ CỐ GẮNG HẾT SỨC MÌNH TRONG VÒNG
SƠ LOẠI NÀY BẰNG CHÍNH KHẢ NĂNG CỦA CÁC TRÒ. KẾT QUẢ CUỐI CÙNG SẼ QUYẾT
ĐỊNH AI CÓ ĐỦ TƯ CÁCH ĐỂ BƯỚC VÀO VÒNG TRONG.Nói đến đây Peter Evans dừng lại liền sau đó Davy Johnathan ở bên cạnh lên tiếng.- TÔI CŨNG HY VỌNG CÁC TRÒ KHÔNG SỬ DỤNG BẤT CỨ HÌNH THỨC GIAN LẬN NÀO.
SẼ CÓ HÌNH PHẠT THÍCH ĐÁNG DÀNH CHO NHỮNG AI CHÓT DẠI. HÃY CỐ GẮNG LÊN,
HÃY CÙNG NHAU TIẾN VÀO NHỮNG VÒNG SAU "TRÍ - DŨNG - TRUNG TRỰC" ĐANG CẦN CÁC TRÒ THỂ HIỆN.Lời vừa nói xong cả
hội trường vang lên tiếng vỗ tay rào rào như sấm. Khuôn mặt họ đã họ đã
bớt vẻ căng thẳng hơn cho dù lời nói của hai vị viện trưởng có đôi chút
áp lực.Peter Evans giơ tay ra hiệu cho tiếng vỗ tay dừng lại, cúi đầu xuống micro phát lệnh. - PHÁT ĐỀ.Chỉ trong chốc lát một đoàn người từ phía cửa đi vào. Họ đều mặc vet đen
lịch sự, trên tay cầm những bộ đề nhanh chóng phát bài cho học viên.
Toàn bộ đề đều úp xuống mặt bàn.Sau khi
việc phát đề hoàn tất, những giám thị bắt đầu đi đi lại lại xem xét,
Rose để ý thấy phía bên hông của họ đều có súng. Xem ra nếu phát hiện ai gian lận sẽ trực tiếp bóp cò.- THỜI GIAN 60 PHÚT BẮT ĐẦU!Nhanh chư cắt từng học viên mở đề lên. Những tiếng thở dài bất chợt phát ra. Dường như khi thấy đề họ cảm thấy bất lực.Sally đọc đề mà khuôn mặt nhíu lại nhưng sau đó không chần chừ mà đặt bút làm những câu tự luận trước. Đề thi 60 phút bao gồm 20 câu trắc nghiệm và 10 câu tự luận. Những câu
trong đề đa phần không có trong chương trình học. Đòi hỏi học viên phải
biết nhiều, phải đọc thêm nhiều sách tiếp thu kiến thức.10 phút trôi qua,Sau khi đọc toàn bộ một lượt đề thi và nghiền ngẫm Rose mới chính thức đặt
bút xuống làm. 20 câu trắc nghiệm nhanh chóng được cô "xử lý" gọn ghẽ.
Thật sự lúc mới đề đọc đề thì trong lòng Rose khẽ thở phào. Ít ra đề thi này đối với cô không quá sức khó. Cho nên rất ung dung tự tại giải
quyết những câu tự luận.Mà Eric Thomas
phía trên lại đang rất nghiêm túc viết đáp án. Số lượng câu tự luận đã
được giải hơn phân nửa nhưng tuyệt nhiên lại chưa khoanh một câu trắc
nghiệm nào.Đương lúc mọi người đang tập trung làm bài thì bất chợt phía góc hội trường vang lên tiếng súng nổ."ĐO.OÀ.NNG" Tiếng súng vang lên và tiếng hét thất thanh đau đớn cũng vang vọng cả hội trường khiến cho mọi người giật mình.- Áaaaaa..._ một nữ sinh hét lên khi chứng kiến cảnh tượng nơi góc hội trường.Máu chảy đầm đìa ra chiếc bàn, thấm vào tờ đề trắng tinh. Anh chàng
Ma-cà-rồng rên la quằn quại đau đớn. Bàn tay trái đè lên vết thương bị
đạn bắn be bét máu trông thật kinh dị.Những học viên chứng kiến đều xanh mặt, mặt tái mét không còn một hột máu. Họ không ngờ những giám thị lại tàn độc đến như vậy.Davy Johnathan phất tay ra hiệu cho hai người lôi anh chàng ra ngoài, tiếng
rên la của anh chàng đó vẫn vang vọng....là một hồi chuông cảnh tỉnh cho những ai có ý định gian lận.Mùi máu
tanh phảng phất trong hội trường, không một ai dám lên tiếng. Peter
Evans và Davy Jonathan ngược lại không có chút gì cho là nghiêm trọng
vẫn nhàn nhã uống trà, chỉ có điều những giám thị càng gắt gao hơn
trước.Còn khoảng 12 phút nữa là hết giờ.Rose nhìn bài làm của mình một hồi lâu, suy nghĩ một hồi mới quyết định dừng bút. Chậm rãi đứng dậy cầm bài làm mang lên nộp, cô khiến cho đám học
viên mắt chữ A miệng chữ O ngạc nhiên hết sức. Chính Sally và Eric
Thomas cũng sửng sốt. Họ không ngờ Rose
lại làm nhanh đến như vậy, trong lòng cũng cảm thấy không cam lòng họ
cúi xuống điên cuồng mong muốn giải hết các câu hỏi.Nhưng họ đâu biết rằng... Rose đã bỏ hai câu cuối cùng trong đề kiểm tra.Hết