Thiếu Nữ Bệnh Thần Kinh

Chương 7: Phép thuật người cá

Tầng cao nhất, phòng làm việc của hiệu trưởng trường Hogwarts.

Levy ngồi thẳng lưng, tay đan vào nhau, cố gắng duy trì nụ cười mỉm tiêu chuẩn đón nhận ánh nhìn soi mói của toàn thể giáo viên có thể có mặt của Hogwarts.

"Hagrid, anh nói con bé thực sự là người cá của Hồ Đen sao?"

Bà Pomfrey nhìn đi nhìn lại Levy, không thể tin được cô thuộc dòng dõi người cá.

"Thật! Lúc tôi thấy con bé nó vẫn còn đuôi cá trên chân luôn đấy!"

Hagrid hơi bực khi mọi người cứ nghi ngờ, Levy con bé thật sự là người cá mà.

"Thật kì diệu! Thật kì diệu! Merlin luôn tạo ra những sinh vật mà chúng ta không thể ngờ tới!" giáo sư Flitwick cao hứng đi xung quanh Levy, suýt xoa, dòm đến nỗi Levy có ảo giác là vị giáo sư bé nhỏ này muốn mổ cô ra nghiên cứu luôn.

Sợ hãi a (・-・;)ゞ

Ánh mắt của những người ở đây dọa đến Levy không dám hé miệng nêu ý kiến của mình.

Dumbledore trìu mến nhìn gương mặt cứng ngắc của Levy, bất ngờ mở miệng, một loạt âm tiết khó nghe như bị người khác bóp cổ vang lên:

"@&#--|×#;&'××#&$×#....."

Hế!? ⊚ ͟ʖ ⊚

Cụ Dumbledore làm gì vậy?

Dumbledore nhìn Levy bộ dạng đã ngốc giờ còn ngốc hơn, ngón tay trong áo trùng vân vê vào nhau, thử lại:

"+#×'(:#((@:#@%@%#&#&&## ?"

Dumbledore cảm nhận ánh mắt kì lạ của các giáo sư lia đến mình ngày càng dày đặc thì hơi ho khan:

"Tiếng người cá ấy mà!"

Cụ nhỏ giọng hỏi cô Mc.Gonnagall bên cạnh:

"Tôi nói sai gì sao Mivera?"

Mc.Gonnagall nghe Dumbledore hỏi, kì quái quan sát Levy:

"Ngài nói không sai Dumbledore, loại ngôn ngữ ngài dùng là loại mà bất kì người cá nào cũng biết. Chỉ là...hmm...có vẻ cô bé không hiểu ngài nói gì thì phải?"

"Không hiểu sao?"

Dumbledore gật gù, nhấp nhấp môi, lại một lần nữa trìu mến nhìn Levy:

"Cháu tên gì?"

Levy nhấp nhấp môi, hơi rùi rè trả lời:

"Levy ạ!"

Thì ra cô bé có thể dùng ngôn ngữ của phù thủy!

Dumbledore hơi hơi thở ra, ông còn sợ con bé lại không hiểu đâu, giờ thì ổn rồi.

"Tại sao cháu lại rời khỏi Hồ Đen?"

Levy cúi đầu, mắt to đảo nhanh qua một mạt tinh anh, nức nở:

"Vì các bạn người cá không thích cháu, họ chê cháu khác họ, họ nói cháu là người cá xấu nhất mà họ từng biết tới, họ còn đánh cháu nữa. Hức...cụ ơi...cháu...cháu có thể ở lại nơi này được không?"

"Thật tội nghiệp"

Bà Pomfrey nhìn Levy vừa nói, vừa "khóc đến run rẩy" mà cảm động không thôi.

Levy thấy có người đồng cảm, nhân cơ hội khóc càng rõ ràng hơn, từng viên nước mắt chảy ra từ khóe mắt cô dần dần hóa thành trân châu rơi xuống sàn lách cách lách cách.

⊂((・▽・))⊃

Hóa thành trân châu thật kìa!?

Trâu bò thật sự (つ✧ω✧)つ

Levy nuốt ngụm máu do cắn đầu lưỡi một cách vui sướng. Nhiêu đây đổi thành tiền đem đi chữa trị trăm cái lưỡi cũng vừa ⊂( ̄▽ ̄)⊃

Levy mặt trong thì YY đến dữ dội, bên ngoài thì vẫn diễn tốt ánh mắt rưng rưng đáng thương tội nghiệp với hi vọng cụ Dumbledore có thể cho cô ở lại nơi này.

Hogwarts đó, phải may mắn cỡ nào mới được xuyên đến cơ chứ?

Cách cả một cái thế giới, nhưng Levy vẫn cảm nhận được các Potterhead đang ghen tị với cô thế nào luôn đấy.

Nếu không buông hết mặt mũi để có thể xin ở lại, thì liệu có đáng công cho đấng thần thánh nào đó đã đưa cô tới đây?

Thế nào?

Levy bị tài năng diễn xuất của bản thân làm cảm động vô cùng!

Xem kìa!

Levy nhìn thấy cụ Dumbledore run rẩy rồi nhé!

Nhất định là cảm động đến nói không nên lời (づ◡﹏◡)づ

Và sự thật thì Dumbledore cũng bị biến hóa bất ngờ của Levy dọa cho không kịp phản ứng.

Giáo sư Mc.Gonnagall ở bên cạnh hắng giọng. Cụ Dumbledore lúc này mới đẩy chiếc kính bán nguyệt trên mũi, từ tốn dỗ dành:

"Nín đi cô bé, cháu hoàn toàn có thể ở lại! Chỉ là...sẽ có một chút rắc rối với việc nên sắp xếp cháu là một phù thủy nhỏ của Hogwarts hay là một chức vụ sẵn có nào đó!"

"Hức...thật ạ?" Levy ngước lên, nước mắt người cá màu bạc vẫn chưa ngừng chảy trên gò má hồng hào.

"Thật đó cô bé, cụ Dumbledore đã cho cháu ở lại!"

Hagrid vội gật gù, từ trước đến giờ ông luôn có sự yêu thích đặc biệt với các sinh vật pháp thuật, điều kì diệu như Levy thì ông lại càng yêu mến không thôi, giờ thấy cô khóc thảm đến thế, ông cảm giác như bị nhéo một phát vào tim vậy.

"Vậy tốt quá!" Levy rời chiếc ghế nhỏ, tóm lấy tay áo của Hargrid lắc lắc, ánh mắt lấp lánh hi vọng nhìn toàn thể các giáo sư và cuối cùng là cụ Dumbledore.

"Khụ...cháu biết làm phép không? Theo ta biết thì những sinh vật phép thuật kì diệu như cháu ít nhiều cũng sẽ có phép thuật bẩm sinh"

Bị ánh mắt nóng bỏng của Levy chiếu tới, Dumbledore hắng giọng hỏi vào chuyện chính.

Cái này...

Levy nuốt nước miếng, cái này cô chưa nghiên cứu nha.

"A..ha..ha...cái này...phép thuật của người cá cháu chỉ biết sơ sơ thôi ạ..."

Levy cứng đơ khóe miệng, hai bàn tay nhỏ bé trắng trẻo bấu vào nhau, xoa xoa.

"Không sao, một ít cũng được mà cô bé!"

"Đúng vậy! Nguy hiểm cũng không sao, với mức độ pháp thuật ở người cá còn nhỏ như cháu và số lượng giáo sư ở đây, sẽ không có chuyện ngoài ý muốn gì đâu"

Các giáo sư nhìn chăm chú Levy, nêu ý kiến. Cô còn đọc được ý cổ vũ thực hiện trong đó.

Levy chịu không nổi, hai bàn tay dấu sau lớp áo dài hoạt động mạnh mẽ hơn, tiết lộ nội tâm của cô lúc này.

Ngay tại lúc Levy sắp trụ không nổi mà muốn khai tuột ra bản thân không biết gì về phép thuật thì một loại năng lượng nóng cháy bỗng nhiên xuất hiện giữa chỗ áp nhau của hai bàn tay cô.

(ര̀ᴗര́)و ̑̑!!??

"Chíu!"

Một quả cầu màu xanh dương lấp lánh bắn ra khỏi tay áo Levy, to bằng một gan bàn tay. Khoảnh khắc nó xuất hiện, ánh sáng trong phòng hiệu trưởng như bị hút đi, để lại một màn tối mịt mờ, thứ duy nhất có thể phát ra ánh sáng là quả cầu ấy.

Nó rời khỏi tay Levy, run rẩy nhảy nhót trên mặt sàn, mỗi một lần va chạm lại xẹt ra một tia sáng xanh dương làm đồ vật bị dính cũng mang màu sắc của nó.

Các giáo sư bị biến cố này làm giật mình, đồng loạt rút đũa phép chĩa về quả cầu nhỏ.

Cầu nhỏ rốt cuộc cũng dừng lại, nó như có linh hồn mà run lên liên tục.

Levy trợn mắt nhìn cái thứ vừa bay ra khỏi tay mình.

Mẹ ơi...

Phép thuật kìa...

Còn là cô làm nữa...

Cô nuốt nước miếng, nhìn nhìn rồi lại nhìn nhìn. So với cô bất ngờ, có vẻ các giáo sư còn bất ngờ hơn, rút ra đũa phép nữa kìa.

Ánh mắt cô chạm vào quả cầu, cầu nhỏ như có cảm ứng, run lợi hại hơn, kéo tới là các giáo sư càng quả quyết cầm đũa phép.

Gì đây?

Muốn nổ sao?

"Bùm!!!!!"

Levy: (っಠ‿ಠ)っ mới nghĩ thôi mà?????

------

Gỗ: Hihihi, cầu Comt (づ。◕‿‿◕。)づ

Mình viết cái này khi tâm trạng đang tưng tửng, các nàng thấy sao?

(⊃ • ʖ̫ • )⊃

P/s: mới vừa out wattpad rồi vào lại, thấy nó hiện lên bạn chưa viết một tác phẩm nào mà tim hẫng một nhịp 💔.

Nhưng mà may quá, máy Gỗ lag nên vậy. Tưởng đâu...ahuhu...thật chắc đau lòng khóc gou gou luôn quá @@