Thời Đại Mới, Địa Phủ Mới!

Chương 38

Edit: Mều

Chương 38: Bỏ phiếu CP

Kết quả đầu thai của Bội Kỳ đang được tính toán, trong thời gian chờ đợi kết quả thì bé được các nhân viên La Phong thay phiên chăm sóc.

Bé gái còn chưa sinh ra đã bị cưỡng ép bắt nhốt, không được dạy dỗ bình thường, dù là tính cách hay là tam quan đều có lúc biểu hiện vặn vẹo, cũng may bản tính bé không xấu nên lời dạy của mọi người bé vẫn nghe lọt.

Dụ Tranh Độ còn đặc biệt tải các quy tắc ứng xử chung cho học sinh tiểu học và các điều lệ của đội viên đội thiếu niên tiền phong cho bé học, cũng dạy bé làm nhiều việc tốt, ví dụ như dìu bà quỷ băng qua đường, nhặt được đồ cúng phải trả lại cho người ta, gặp phải người trần gian thời vận thấp như phụ nữ có thai phải tránh đi, không nên để người khác nhiễm âm khí,... còn thường giúp bé báo danh tham gia hội thể thao cho nhi đồng ở cõi âm,... ngoại trừ giúp bé đắp nặn tam quan bình thường thì cũng hy vọng giúp bé tích lũy giá trị thân thiện, đối với kết quả đầu thai cũng tương đối có lợi.

Thật vất vả mới xử lý xong chuyện của Đỗ Tiên, không tới mấy ngày sau Thương Khuyết đã nhận được vấn đề mới.

Hôm nay mới vừa đi làm không lâu, Lục Linh Tê đã đi tìm Thương Khuyết, nói: "Sếp, có một công ty tên là Big Eye Live gọi điện tới nói muốn mời sếp đi tham gia hoạt động."

Thương Khuyết đang ưu nhã nghe giảng bài, nghe vậy thì không hiểu gì: "Cái gì?"

Lục Linh Tê không ngại nói thẳng, đưa điện thoại cho hắn, Thương Khuyết nhận lấy vừa nhìn đã cảm thấy: "..."

Lục Linh Tê mở ra một bài post trên một diễn đàn bát quái nổi tiếng, đọc tiêu đề bài post có vẻ vô cùng kích động: Hãy để cho tôi cảm nhận được cái gì gọi là "dung nhan trời ban"!!!!!!!!!!

Lầu chính cũng lời ít mà ý nhiều: Tôi chán nói ba chữ kia rồi nhưng lần này tôi phải lớn tiếng nói: Tôi có thể!!!!

Ở phía dưới đăng lên mấy bức ảnh của Thương Khuyết.

Thì ra là khi Thương Khuyết tham gia lễ tốt nghiệp của Dụ Tranh Độ đã bị không ít người chụp hình lại đăng lên mạng, vì vậy chỉ bằng dáng vẻ được trời cao yêu thương mà rất được hoan nghênh. Mà do chuyện của Hầu Quang Tông đã khiến dân tình dậy sóng hấp dẫn phần lớn sự chú ý, nếu không thì đề tài Thương Khuyết còn có thể hot hơn nhiều.

Dưới tình huống đương sự còn chưa hiểu chuyện gì thì Thương Khuyết đã có được một đám fan u mê.

Bởi sau lễ tốt nghiệp, hắn và Dụ Tranh Độ đều bận không ngừng nghỉ, hai người đều không có thời gian để ý thông tin trên mạng. Hơn nữa chuyện của Thương Khuyết cũng chỉ nổi trong phạm vi nhỏ nên cho tới nay bọn họ đều không có phát hiện chuyện này.

Mà một nền tảng trực tuyến tên là Big Eye Live gần đây muốn kỷ niệm 1 năm nên đã làm không ít chủ đề, trong đó có một chủ đề là "Thanh xuân tuyệt vời" chuyên mời một số suất ca mỹ nữ nổi nổi trên mạng, còn tìm một số thần tượng minh tinh khá hồng hỗ trợ nên nhân khí khá tốt.

Tuy Thương Khuyết chỉ là nổi trong phạm vi nhỏ không tính là võng hồng chân chính nhưng ngoại hình thực sự rất bắt mắt, nhóm trinh sát của tổ kế hoạch trong lúc vô tình nhìn thấy bài post của hắn trên diễn đàn đã có thể phán đoán được tiềm lực của hắn, tốn không ít khí lực mới tìm được thông tin của hắn nên giờ tìm tới cửa.

Biết rõ chuyện đã xảy ra, Thương Khuyết nhìn Lục Linh Tê: "Thanh xuân tuyệt vời?"

Lục Linh Tê không dám đối diện với sếp, cúi đầu nói: "Họ cảm thấy ngoại hình của sếp rất có tính thanh xuân..."

Thương Khuyết lãnh khốc trực tiếp từ chối: "Không đi."

Lục Linh Tê cũng chỉ là xin phép theo lệ, đối với kết quả này thì không có vẻ ngoài ý muốn, nghe vậy chỉ đáp một tiếng rồi đưa tới hai phần báo cáo: "Đây là tình hình kinh doanh của công ty chúng ta hai tháng này, mời sếp xem qua."

Thương Khuyết gật đầu, ra hiệu cô đi đi, còn mình tiếp tục nghe giảng bài.

Chờ Lục Linh Tê đi ra khỏi phòng, Thương Khuyết mới ưu nhã tháo tai nghe xuống, tới gần máy vi tính đi mở bài post mà Lục Linh Tê mới cho hắn xem kia.

Tiêu đề: Hãy để cho tôi cảm nhận được cái gì gọi là "dung nhan trời ban"!!!!!!!!!!

Lầu chính: Tôi chán nói ba chữ kia rồi nhưng lần này tôi phải lớn tiếng nói: Tôi có thể!!!! [ bức ảnh ][ bức ảnh ][ bức ảnh ][ bức ảnh ][ bức ảnh ][ bức ảnh ]

1L: Má ơi, lúc nhìn thấy tiêu đề đã muốn cho chủ thớt vào chuồng gà, sau khi đi vào đã tự cho mình vào chuồng luôn.

2L:!!! Nếu chủ thớt có thể, vậy tôi cũng có thể!

3L: Mấy người đúng là loại chưa trải sự đời, loại sắc đẹp này thì tính... Đậu má! Quả nhiên là dung nhan trời ban, chủ thớt đi ra cùng tôi đánh một trận!!!

4L: Nói không phải cường điệu nhưng tôi mới vừa bị sắc đẹp bạo kích tới mức "gáy" không ngừng, người trong tiểu khu còn tưởng trời đã sáng!

5L: Tôi nhất định phải nhắc nhở mấy chị em lầu trên một chút, chỉ có gà trống mới gáy, gà mái không có gáy đâu mấy má ơi.

...

Thương Khuyết không thèm liếc mắt nhìn mấy bình luận u mê của các chị em, kéo xuống coi mãi đến khi xuất hiện mấy tấm hình khác.

Vừa nãy hắn chỉ nhìn thoáng qua điện thoại của Lục Linh Tê, ngại Lục Linh Tê còn ở đây nên mới không nhìn kỹ, giờ mới có thời gian tỉ mỉ tìm hiểu.

77L: Chị em lầu trên mau chóng hết hy vọng đi, nam nhân này đã có đối tượng... cũng là nam *cố tỏ ra là mình ổn nhưng sâu bên trong là biển rộng*... Đây là bạn của tôi học ở đại học Phù Thành gửi cho tôi, vị tiểu ca này đã gây nên náo động trong lễ tốt nghiệp của bọn họ, mà... Hắn là vì một học trưởng đẹp trai của trường bọn họ mang theo một bó hoa hồng thật to, các vị tới cảm thụ một chút [bức ảnh]

Người này thả ra một bức ảnh chính là hình Thương Khuyết mang theo hoa hồng xuất hiện trước mặt Dụ Tranh Độ, lúc mà hắn chúc cậu tốt nghiệp vui vẻ đó, người chụp canh góc rất tốt, vừa vặn đứng ở đối diện hai người, mỗi người mỗi bên, ở giữa còn có một bó hoa hồng siêu to khổng lồ, hai người ngẩng đầu nhìn nhau, đường nét khuôn mặt thâm thúy được ánh nắng dát lên một tầng màu vàng kim nhàn nhạt.

Hình ảnh có thể nói là vô cùng đẹp, mà người trong lầu cũng có suy nghĩ giống nhau.

78L: Má ơi!!! Hai nam nhân thật xứng đôi!!!

79L: Vị học trưởng này quá đẹp trai rồi... Muội muội thua.

80L: Tại sao nam nhân tôi nhìn trúng đều có bạn trai?!!!

81L: Má ơi, tôi có thể liếm dung nhan học trưởng không? Tôi muốn ở đó ngoại tình quá!

...

222L: Chị em 77L thả dưa bở đó, tôi chính là sinh viên học ở đại học Phù Thành, cùng ngày cũng ở đó đây. Vị học trưởng tốt nghiệp này là người nổi tiếng của trường chúng tôi. Trong sự kiện nổi tiếng của lễ tốt nghiệp cũng có phần diễn của anh ấy, người trong lầu không tin có thể đi tra một chút. Tiểu ca lầu chính không phải bạn trai anh ấy mà là boss của ảnh, cùng ngày tới chúc mừng anh ấy thôi.

223L: Chị em lầu trên thật hài hước? Boss tham gia lễ tốt nghiệp của nhân viên? Còn tặng hoa hồng? Bà có tin đây là chủ nghĩa xã hội thuần khiết không?

224L: Cái quỷ gì vậy? Boss ngây thơ x học trưởng thanh tú?

Sau đó, chiều gió của bài post ngày càng loạn, hơn một ngàn tầng lầu phân tích đủ loại góc độ rốt cuộc là Thương Khuyết muốn tán tỉnh Dụ Tranh Độ hay đơn thuần muốn giữ lại nhân viên. Nhưng nhiều nhất vẫn là: Muội muội thua, chúc phúc cho họ!

Nghiêm nghiêm túc túc xem xong toàn bộ bài post, Thương Khuyết không hiểu sao có chút vui sướng, hắn suy nghĩ một chút rồi share bài post cho Dụ Tranh Độ.

Sếp nghèo của tôi: [Link: Hãy để cho tôi cảm nhận được cái gì gọi là "dung nhan trời ban"!!!!!!!!!!]

Sếp nghèo của tôi: [Cậu đọc đi.]

Dụ Tranh Độ: [...Anh cũng đâu cần tới khoe khoang nhan sắc của anh với tôi?]

Sếp nghèo của tôi: [Kéo xuống mà đọc, mấy cô ấy nói chúng ta là một đôi.]

Dụ Tranh Độ: [..............]

Sếp nghèo của tôi: [Sao mấy cô ấy lại nói như vậy?]

Dụ Tranh Độ: [Bình tĩnh, này thì có là gì. Mấy cô ấy còn nói tôi và Lan là một cặp nữa đó.]

Sếp nghèo của tôi: [???Cái gì???]

Dụ Tranh Độ: [Link: Bỏ phiếu: Bạn cảm thấy Landry hay soái ca CEO, ai mới xứng đôi với tiểu sư huynh?]

Thương Khuyết vốn là ôm trong ngực tâm thái khoe khoang share cho Dụ Tranh Độ, không nghĩ tới Dụ Tranh Độ còn có thứ kích thích hơn, hắn vừa đi vào nhìn thì suýt nữa đã phun ra ngụm âm khí.

Dụ Tranh Độ share chính là diễn đàn trong đại học Phù Thành, phạm vi nhỏ mà càng đả kích tinh thần hơn.

Tiêu đề: Vote: Bạn cảm thấy Landry hay soái ca CEO, ai mới xứng đôi với tiểu sư huynh?

Lầu chính: Tất cả mọi người chỉ quan tâm Hầu Quang Tông với cẩu viện trưởng học viện, chỉ có tôi! Chỉ có tôi ở đây quan tâm tiểu sư ca đẹp trai lợi hại của chúng ta đứng giữa hai người, một người là thần tượng toàn trường, CTO đỉnh cao, một người là soái ca mỹ mạo kinh người mang theo cổ phần từ trên trời rơi xuống. Nếu tôi mà là học trưởng Tranh Độ chắc chắn sẽ không biết phải làm sao. Lắc lư trái phải, mọi người nhẫn tâm để học trưởng đáng thương của chúng ta rơi vào thống khổ sao? Không bằng chúng ta mau nghĩ cách cho anh ấy đi:

Lựa chọn 1: Landry (thành thục ổn trọng, kỹ thuật hơn người)

Lựa chọn 2: soái ca CEO (nhan sắc chính là công lý, ôn nhu đẹp trai)

Lựa chọn 3: Hai cái đều không chọn, học trưởng Tranh Độ là của tôi!

Kết quả bỏ phiếu, lựa chọn 1 và lựa chọn 2 san sát nhau, lựa chọn 3 một mình một ngựa bỏ mạng...

Sếp nghèo của tôi: [Bình tĩnh, mấy cô ấy ghép cho tôi tới 108 đối tượng, cp của tôi có thể viết thành bộ Thủy Hử luôn.]

Bên Thương Khuyết trầm mặc hồi lâu mới từ trong tức giận mà tỉnh lại.

Sếp nghèo của tôi: [Tại sao tôi với phòng thực nghiệm kia có số phiếu bằng nhau? Hơn nữa hắn ta còn chẳng thành thục bằng tôi.]

Sếp nghèo của tôi: [Tôi còn lớn hơn hắn 1000+ tuổi.]

Dụ Tranh Độ: [........]

Tâm hiếu thắng của người chơi game thật sự rất nặng, này mà so với....

Dụ Tranh Độ: [Đầu tiên... Lan không phải gọi là phòng thực nghiệm...]

Dụ Tranh Độ: [Thứ hai... Bạn học của tôi cũng không biết anh có thân phận lớn như vậy, thành thục ở đây là chỉ dáng vẻ bên ngoài.]

Mà Thương Khuyết vẫn cảm thấy bất bình vô cùng.

Sếp nghèo của tôi: [Bỏ phiếu này có thể đổi thành tiền sao?]

Dụ Tranh Độ: [...Hiển nhiên là không thể.]

Ngẫm lại cũng thấy thương anh sếp ghê, trong game đã bị người treo lên đánh, ngay cả vote trong diễn đàn trường học cũng không thắng được, đường đường là Quỷ Vương, thật khiến lòng người thổn thức.

Một lúc sau, Dụ Tranh Độ nhắn lại: [Nhưng nếu anh thật sự muốn thắng thì vẫn có cách.]

Sếp nghèo của tôi: [?]

Dụ Tranh Độ: [Anh chờ một chút.]

Một lát sau, Dụ Tranh Độ mới nhắn: [Được rồi, anh nhìn lại đi.]

Thương Khuyết nghi hoặc mà nhấn vào đường link bỏ phiếu, phát hiện bài post có thay đổi, hắn mới kéo lên thì thấy có một ID tên Thu Vũ Bất Độ Giang nhắn lại.

Thu Vũ Bất Độ Giang: Cảm ơn mọi người vì tôi bày mưu tính kế, tôi chọn anh sếp soái ca. *đắc ý*

Thu Vũ Bất Độ Giang là ID công khai của Dụ Tranh Độ trong diễn đàn, lúc thường không hay lên tiếng. Lần này vừa mới nói xong đã lập tức dẫn tới vô số bình luận, bài post vốn đang có dấu hạ nhiệt đã lập tức sống lại, trong lúc nhất thời có vô số ID cầu chụp ảnh chung, còn có tài khoản không rõ gào khóc mình và học trưởng Tranh Độ BE rồi.

Bởi vì người trong cuộc tự mình lên tiếng nên lựa chọn soái ca CEO lập tức nhảy vọt.

Thương Khuyết cảm thấy vô cùng đắc ý, xem bài post rồi lại cảm thấy kỳ quái.

Sếp nghèo của tôi: [Tại sao mấy cô ấy nói cậu là móng heo*?]

(*móng heo: từ ngữ mạng được nữ sinh dùng để chỉ nam sinh dễ dàng thay lòng đổi dạ, cũng có thể dùng để mắng nam sinh không hiểu phong tình, thẳng nam sắt thép.)

Dụ Tranh Độ: [Link Link Link Link...]

Thương Khuyết không hiểu mà nhấn vào từng đường link, nhất thời: [...]

Mấy đường link đó là bài post vote CP mấy năm trước của đại học Phù Thành, quả nhiên giống như Dụ Tranh Độ nói, bạn học đã từng ghép cậu mười mấy cp, trải rộng tới tất cả người nổi tiếng toàn trường.

Mà những năm đó Dụ Tranh Độ hoạt động rất sôi nổi, mỗi lần đều từng bày tỏ thái độ, chọn người này, chọn người kia.

Sếp nghèo của tôi: [Đời sau cậu đầu thai thành móng heo đi.]

Dụ Tranh Độ: [?????????Tại sao chứ????]

Sếp nghèo của tôi: [Bởi vì cậu chính là móng heo!]

Dụ Tranh Độ: [...Tôi từ chối tử vong!]

Bởi vì chuyện diễn đàn mà tâm tình Thương Khuyết lên voi xuống chó, hắn xem qua mấy bài post, ôm trong ngực thái độ không thể thua tự vote cho bản thân một phiếu sau đó mới thỏa mãn mà đóng diễn đàn lại, cầm báo cáo doanh thu trên bàn xem.

Chờ xem xong, một chút tâm tình tốt còn sót lại cũng triệt để biến mất không thấy nữa.

Nghiệp vụ công ty phát triển còn chưa tới mấy tháng mà đã gặp bình cảnh trong kinh doanh, trong tháng trước dù là ngọc đổi vận hay kiểm tra âm khí đều đình chỉ tăng trưởng, thậm chí có khuynh hướng rơi vào cảnh trì trệ. Mặc dù kiếm lời không ít nhưng không chịu tiền thuê phòng làm việc mới, tiền lương để trả cho nhân viên nhân loại cùng với phí dụng để nghiên cứu phát minh đều đang không ngừng tốn kém hơn.

Nguyên nhân nghiệp vụ đình trệ cũng rất đơn giản, kháng hàng của họ không giàu thì quý, ra tay hào phòng nhưng chung quy lại không nhiều, số lượng ngọc thạch hay số lần kiểm tra âm khí mà mỗi người cần đều không nhiều. Dù là gia đình nhiều tiền thì cũng không thể mang 1 tấn ngọc về nhà hay mỗi ngày đi kiểm tra một lần.

Bây giờ, nhân viên dưới trướng Thương Khuyết càng ngày càng nhiều, diện tích phòng làm việc càng lúc càng lớn, còn có một CTO suốt ngày lẩm bẩm về phí dụng phát triển. Bây giờ đã không còn chỗ cho một Quỷ Vương chỉ lo tiền điện, nước mỗi tháng, ngay cả tiền lương cũng không cần cấp nữa.

Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được sự áp lực của nhà tư bản dương gian.

Vì vậy xế chiều hôm đó, lần đầu tiên trong lịch sử từ khi thành lập công ty trách nhiệm hữu hạn quản lý nhân sinh La Phong tới này mở hội nghị, chủ đề là thảo luận về việc lập kế hoạch chiến lược dể công ty được mở rộng cùng với phát triển nghiệp vụ công ty lâu dài.

Nhóm công nhân viên khi nhận được thông báo của công ty:...Ai có thể nghĩ tới một địa phủ đã từng làm lũng đoạn cõi âm bây giờ phải đi suy xét con đường cải cách mới để phát triển.

Các quỷ hồn đã từng hưởng thụ sự thờ phụng của nhân gian hiện giờ cũng phải tự lực cánh sinh, dựa vào hai bàn tay của mình để lao động làm giàu.

Dòng chảy của thị trường chủ nghĩa xã hội như dòng lũ cuồn cuộn đánh tới, dù đã thành quỷ thì cũng phải dùng não, xắn tay áo lên mà làm thì mới không bị thời đại bỏ lại ở phía sau!

...

Tác giả có lời muốn nói:

Thương Khuyết: Cảnh cáo móng heo!

Tranh Độ: Tôi muốn từ chức!

Ủy ban phát triển địa phủ: Địa phủ của thời đại mới thật khó khăn...