Tác giả: Công Tử Cật Trà Khứ
Lư Huy Dương tức giận tháo thắt lưng của mình xuống, quất lên người Lư Minh Tuấn.
Lư Minh Tuấn một bên trốn tránh, một bên tìm đường chạy, sau đó bị Lư Huy Dương đuổi đến ghế sô pha ngoài phòng khách. Cậu ta vùi mình trên đó, chấp nhận trận đòn của bố mình, trong lòng rối rắm cùng đau khổ.
Ở trường học bời vì xuất thân con nhà nghèo mà bị nhiều người kỳ thị, bị người mình thích xem thường. Cậu ta bây giờ chỉ nghĩ một điều là không để bạn gái hiện tại xem thường, chỉ mấy ngàn tệ mà thôi, tiền có thể kiếm mà, cậu ta thực không muốn bị người khác xem thường
Lư Minh Tuấn bắt đầu phản kháng, cậu ta tóm dây lưng, hùng hổ với bố mình.
Lư Huy Dương thấy cậu ta phản kháng, đáy lòng càng tức giận, ném dây lưng, trực tiếp dùng tay đánh, trong miệng không ngừng mắng: “Mày đúng là đứa không có tiền đồ, nuôi mày lớn cho mày học, giờ mày trở thành cái thứ gì không biết,...” cứ nói linh tinh rất nhiều.
Lư Minh Tuấn trong lòng lúc này vô cùng mẫn cảm bị những câu nói của bố mình sinh ra tức giận. Lý trí của cậu ta hoàn toàn sụp đổ, bắt lấy con dao gọt hoa quả trên bàn uy hϊếp Lư Huy Dương: “Đừng có đánh con, đừng mắng con, đưa tiền cho con! Để con đi, bằng không chúng ta cắt đứt tình nghĩa cha con!”
Lư Huy Dương thấy con trai cầm dao uy hϊếp chính mình, không chỉ có không có lui bước, ngược lại thái độ là càng ngày càng kiên quyết, “Tao tuyệt đối sẽ không để số tiền tao vất vả kiếm để cho mày tiêu loạn! Tao đánh chết mày thằng con bất hiếu!”
Lư Huy Dương không e ngại con dao kia, hắn lao tới, mà Lư Minh Tuấn cắn chặt răng, giây tiếp theo cầm dao đâm trực tiếp vào ngực bố mình
Giây phút dao nhỏ đâm thủng làn da cậu ta cảm nhận thật rõ ràng. Đến bây giờ cậu ta vẫn còn nhớ rõ như in, vị trí cùng góc độ rất chuẩn xác, một dao trí mạng, chuẩn đến đáng sợ.
Theo khẩu cung của Lư Minh Tuấn, Sau khi Lư Huy Dương bị đâm một dao ở ngực rồi ngã xuống, cậu ta liền nâng Lư Huy Dương lúc ấy vẫn còn hơi thở vào phòng ngủ đặt lên giường. Một loạt những hành động này đều diễn ra trong mắt của bố cậu ta.
Ai có thể biết được tâm tình trước khi chết của Lư Huy Dương là như thế nào? Tuyệt vọng? Khó Chịu? Căm hận?
Sau khi gϊếŧ chết bố mình, Không thể nói được lúc đó Lư Minh Tuấn có bao nhiêu bình tĩnh. Cậu ta chỉ nghĩ làm thế nào không để máu của bố mình chảy trên đất, liền đem ông ta lên giường, dùng chăn bông quấn quanh thân thể, sau đó nhìn bố mình chết không nhắm mắt. Cậu ta càng nhìn càng sợ hãi, liền kéo chăn chùm kín đầu luôn.
Lư Minh Tuấn đem hung khí nhét vào ba lô, hoảng loạn rời khỏi hiện trường. Đi xuống dưới tầng gặp người quen, cậu ta bèn nói dối mình cùng bố ra ngoài du lịch.
Hung khí bị Lư Minh Tuấn ném vào thùng rác nào đó ở trên phố đi bộ của trung tâm thành phố. Đã mấy ngày trôi qua, không biết hung khí có thể tìm lại không. Mấy ngày tiếp đó, cậu ta trốn ở trong nhà một người bạn, không gặp ai, cho đến khi cảnh sát gọi đến nhận diện thi thể.
Sau khi lấy khẩu cung xong, Lư Minh Tuấn bị tạm giam, cảnh sát còn cần nhiều chứng cứ hơn để xác nhận lời khai của cậu ta là sự thật. Cùng chứng minh vụ án không còn điểm đáng ngờ nữa mới có thể chính thức khởi tố Lư Minh Tuấn tội cố ý gϊếŧ người.
Lục Ly cầm tài liệu đi ra khỏi phòng thẩm vấn, hạ lệnh cho cấp dưới đi tìm hung khí bị vứt bỏ. Lư Minh Tuấn bị còng tay giải đi, mặt khác, những ngày tiếp theo ở sở cảnh vô cùng tất bật.
Lư Minh Tuấn còn trẻ, vẫn là sinh viên nhưng đã qua 18 tuổi, đủ tuổi để phải chịu trách nhiệm trước pháp luật vì những việc làm của mình. Đến lúc khởi tố, thẩm phán sẽ suy xét các mức hình phạt, là tử hình một mạng đền một mạng hoặc nhẹ hơn tùy vào cân nhắc thẩm phán.