Thú Tu Thành Thần

Chương 1277: Quay Trở Lại Hắc Bạch Tinh

Ngay trong hôm đó Băng Thần liền gặp được Cẩm Nhàn bên trong Tứ Thiên Bí Cảnh, nhìn vẻ mặt lạnh tanh của nàng hắn còn tưởng không có việc gì. Chẳng lẽ Cẩm Hằng chưa về tới Thuận Vũ Môn, làm gì có chuyện chậm như thế được.

Nàng không muốn nói thì hắn phải hỏi trước:

“Rốt cuộc vấn đề với cha ngươi có có cách giải quyết hay không?”

Cẩm Nhàn thở dài một hơi:

“Tạm thời thì chưa nhưng công tử và ta sẽ không phải lo lắng gì đâu, ít nhất trong vòng nửa năm chúng ta sẽ được yên ổn. Cha ta được người gọi về gấp, hình như chuyện làm ăn trong gia tộc có chút vấn đề thì phải mất cả năm để xử lý triệt để.”

Nàng nói thế có nghĩa không cần giải quyết triệt để thì Cẩm Hằng đã muốn xuống Trung cấp vi diện để giải quyết hắn ta. Khoảng thời gian nửa năm là tính toán nếu bọn họ xui xẻo, nếu may mắn thì sẽ kéo dài được một năm hoặc hơn.

Băng Thần gạt vấn đề này qua một bên bởi giả sử nếu hắn ta đủ may mắn thì có lẽ sẽ hoàn thành nhiệm vụ sớm hơn một năm. Quan trọng bây giờ là lực ảnh hưởng của hắn ta lên Thập Vũ Môn chưa đủ lớn,danh tiếng quá nhỏ so với yêu cầu.

Hiện tại nếu tính ở riêng Vân Vũ Phái thì hắn đã được xếp vào hàng ngũ những người có thể leo lên chức vị chưởng môn. Đối với những môn phái còn lại thì hắn ta vẫn là một cái đệ tử ngoại môn chưa có nhiều sức uy hiếp.

Hắn quay sang hỏi Cẩm Nhàn:

“Ngươi thấy danh tiếng của ta tại Thuận Vũ Môn như thế nào?”

Cẩm Nhàn thường ngày toàn chỉ lo luyện công và luyện vũ kỹ một mình thôi, đôi khi khó quá thì sẽ có người hướng dẫn riêng cho nàng. Mấy cái người hướng dẫn đều muốn kết thân với nàng bởi gia thế của nàng ta.

Chuyện nàng thua Băng Thần thì ai cũng biết nên có người nhắc tới hắn trước mặt nàng cũng không phải là ít. Có điều phần lớn là những lời không được hay ho cho lắm, bởi chẳng có ai lại nghĩ rằng đi khen người đã đánh bại nàng trước mặt nàng là cách lấy lòng.

Huống gì hiện tại thì mỗi tuần thì chiến đấu giữa nàng và Băng Thần đều là trận chiến xuất sắc nhất của tuần. Ba tháng thua liên tục ai cũng nghĩ nàng sẽ rất ghét Băng Thần mới phải, bởi nếu không có hắn thì ánh hào quang sẽ rọi thẳng vào nàng.

Cẩm Nhàn hơi suy nghĩ rồi đáp:

“Thực ra ngươi hiện tại đang là tâm điểm ở Thuận Vũ Môn, lý do là tốc độ thăng cấp của ngươi quá kinh khủng khiến nhiều người để ý. Bọn họ hình như muốn tìm cách để làm chậm tốc độ tu luyện của ngươi nên có người tìm ta xin vị trí của ngươi.”

Băng Thần ngồi xuống một tảng đá trầm tư một hồi rồi ngẩng đầu lên:

“ Tốc độ tu luyện của ngươi cũng rất nhanh nên ngươi cũng phải cẩn thận, nhất là những khi làm nhiệm vụ ngoài thực tại. Có lẽ bọn họ đã coi mấy người trẻ tuổi chúng ta là uy hiếp, dù sao Táng Thiên Bí Cảnh sắp mở ra nên bất cứ ai có uy hiếp đều sẽ bị như thế cả.”

Cẩm Nhàn hiếm thấy mỉm cười:

“Không cần lo cho ta, cha ta đã nhờ người chăm lo nên ta không bị áp lực điểm cống hiến, chỉ cần ở trong môn phái thì không ai đụng được ta. Hình như ngươi cũng thế, tại sao lại đi ra ngoài làm nhiệm vụ, không phải bán đan dược là có cống hiện rồi sao.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Ngươi có ta chỉ dạy khiến ngươi không ngừng tiến bộ nhưng ai chỉ bảo ta bây giờ, chỉ có không ngừng chiến đấu mới giúp ta tích lũy kinh nghiệm. Với lại phần lớn những nhiệm vụ ta nhận đều không quá nguy hiểm, dù có cũng được sư phụ bảo hiểm.”

Nàng nhớ tới một chuyện liền nói:

“Lần trước ngươi có nhắc ta lưu ý mấy cái nhiệm vụ hỗn hợp giữa các môn phái có liên quan tới Hắc Bạch Tinh. Hai hôm trước có người nhắc tới nhiệm vụ nào đó của Hắc Bạch Tinh nhưng ta đang luyện công nên không quá chú ý, không biết ngươi còn cần không.”

Băng Thần mắt sáng lên:

“Đương nhiên là cần rồi.”

Cẩm Nhàn khẽ giọng nói:

“Thế để ta nhận nhiệm vụ sau đó mời ngươi làm chung, chỉ cần xác nhận lại với môn phái thì chúng ta có thể tiến hành được rồi. Bây giờ ngươi chờ ở đây để ta xác nhận lại xem nhiệm vụ đó còn không, nếu vẫn còn thì ta sẽ báo ngay cho ngươi.”

Ba ngày sau

Cẩm Nhàn có mặt ở Vân Vũ Phái khiến cho rất nhiều người chú ý, nàng đi thẳng tới nhiệm vụ đường ngay khi nhận được sự cho phép. Mọi người liền đoán được nàng ấy muốn làm nhiệm vụ hỗn hợp của các môn phái, nhưng hơi bất ngờ khi nàng chọn đồng bạn ở Vân Vũ Phái.

Khi Băng Thần xuất hiện ở cổng nhiệm vụ đường thì ai cũng ngạc nhiên khi hai người bọn họ nói cười vui vẻ đi vào nhiệm vụ đường. Cảm giác hai người giống như là bằng hữu chứ không phải đối thủ sống còn như bọn họ vẫn nghĩ.

Băng Thần trên đường đi tới truyền tống trận:

“Cám ơn ngươi đã giúp đỡ, không có ngươi thì không biết bao giờ ta mới tìm được cơ hội.”

Nàng hơi tò mò:

“Rốt cuộc ngươi muốn tới Hắc Bạch Tinh làm gì, ta nghe nói đó gần như là nơi kém nhất, đã thế còn đang hỗn loạn bởi người chơi. Hai cái vương triều có những chuyện không thể can dự vào mới nhờ đến Thuận Vũ Môn phái đệ tử xuống.

Nhưng đệ tử trong phái cũng không muốn làm vì độ khó cao thưởng thì thấp, nhiệm vụ của môn phái nhiều không đếm xuể ai lại đi chịu thiệt. Ngươi chắc có chuyện riêng nên mới muốn tới Hắc Bạch Tinh, người khác thì mơ đi.”

Băng Thần khẽ giọng:

“ Ngươi thắc mắc làm gì, ta đây quả thật có mục đích riêng nhưng không tiện nói ra.”

Cẩm Nhàn bặm môi do dự một hồi liền bạo miệng:

“Hình như ngươi là người chơi có phải không?”

Băng Thần tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi ngược lại nàng:

“Tại sao ngươi lại hỏi thế?”

Cẩm Nhàn khẽ giọng thì thào:

“Hôm trước cha ta đáng nhẽ đã bất chấp việc gia sản có vấn đề một lần nữa quay lại đây nhưng bị tỷ phu của ta ngăn lại. Hắn bảo không nên đụng vào ngươi bởi sư tỷ huynh ấy bảo như thế, cha ta nghe theo nên bỏ đi ý định xử lý ngươi.”

Băng Thần chép miệng:

“Sư tỷ? Người của môn phái nào thế?”

Cẩm Nhàn ghé sát tay hắn ta rồi nói:

“Thanh Thủy Phái.”

Bằng Thần nhớ hôm trước mình có kể cho Hạ Y nghe chuyện này:

“Ta hiểu rồi, cha ngươi không hỏi tội là tốt rồi.”

Hạ Y xử lý gọn gàng khiến Băng Thần rất hài lòng, hắn ta quay sang cười nói vối Cẩm Nhàn:

“Tỷ tỷ của ngươi cũng cao tay đấy.”

Cẩm Nhàn cười nói:

“Hai người ấy có duyên, vốn đầu tiên không ưa gì nhau nhưng bắt buộc tỷ phu phải tiếp xúc tỷ tỷ thì mới làm xong nhiệm vụ. Không nghĩ tới yêu luôn tỷ ta từ lúc nào không hay, trải qua mấy cái cửa ải của cha ta cuối cùng hai người cũng thành thân vào năm ngoái.

Ta nghe nói hình như sư tỷ của huynh ấy là bạn gái ngươi, ngươi có tính bao giờ lấy tỷ ấy về làm vợ. Thượng Nhân chỉ quan trọng thiên phú chứ không tính đến xuất thân, ngươi có thiên phú thế này chắc họ hài lòng lắm nhỉ.”

Băng Thần thở dài một hơi rồi nói:

“Ngươi nghĩ nhiều quá rồi, sư huynh ngươi khác còn nàng ấy khác, địa vị của sư huynh ngươi trong môn phái chắc không quá cao mới dễ thế. Ta đây thì không đặt chân vào Thượng Thần Chi Giới thì còn lâu mới có cửa để cưới nàng ấy.”

Cẩm Nhàn tưởng mình nói tới đến chuyện không vui nên vội chuyển chủ đề:

“Chuyện kia ta không hỏi nữa nhưng đợi tới Hắc Bạch Tinh ngươi cho ta đấu kiếm với tỷ ấy được không. Nghe tỷ phu nói kiếm thuật của nàng ấy mạnh gấp ngàn lần tỷ phu, thế nên ta muốn đấu với tỷ ấy, ngươi có giúp ta được không.”

Băng Thần gật đầu đáp:

“Chuyện nhỏ, ngươi ngừng nói chuyện đi, chúng ta sắp tới truyền tống trận rồi.”

Lục Vũ tự thân đưa hai người tới truyền tống trận để đảm bảo bí mật, đợi hai người vừa được truyền tống đi thì nàng nhanh chóng xóa hết dấu vết. Liên tục chuyển địa điểm truyền tống vài lần để người sử dụng sau không tìm ra manh mối.

Cẩm Nhàn quá rắc rối giống như cha nàng vậy, nhỡ ra chuyện gì thì không ai có thể yên ổn với Cẩm Hằng cả. Tuy truyền tống trận này chỉ có cao tầng sử dụng nhưng Lâm Thiên Linh không những cho Lục Vũ phá luật mà còn cẩn thận xóa dấu vết.

( Chương tăng thêm cám ơn bạn [email protected] đã tặng đậu cho tác. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ.)