Thừa Tướng Sủng Thê

Chương 45: Vân Phượng bị thương -Ma công

Ba người liều mạng chạy về phía trước theo đằng sau chính là hơn một trăm hắc y nhân .

Một hắc y nhân phi một cọc tre chuốt nhọn về phía A Thi.

A Thi nghiêng người né tránh ,tốc độ chậm lại bọn hắc y nhân đồng loạt nhắm vào nàng.

Tứ phương tám hướng , bọn hắc y nhân nhắm A Thi mà phi cọc tre xuống.

[Tg : Ta sẽ kêu tạm là cọc tre vậy. Các nàng có từ nào phù hợp hơn thì cmt cho ta nha :3]

Các cọc tre chụm lại tạo thành một nhà lao khóa chặt A Thi bên trong không thể nhúc nhích.

A Linh thấy vậy cả kinh liều mạng xông đến. Vung đao tạo ra một khoảng trống để A Thi thoát ra.

Vân Phượng ra sức yểm trợ , chặt đi những cây tre xung quanh để các nàng có thời gian chạy đi.

*******

Ba người tiếp tục dùng tốc lực nhanh nhất để chạy. Vừa chạy vừa chặt đi những cây tre trên đường đi.

Địch ở trên cao ta ở dưới thấp...trận này làm sao mà đánh.

Cả ba người đều chú ý phía sau , A Linh không cẩn thận vấp phải một sợi dây...cả người hướng mặt đất té xuống.

Nàng nhanh tay chụp lấy thắt lưng của A Linh.

Vì chỗ A Linh ngã xuống không phải là mặt đất mà là nơi cắm đầy cọc tre nhọn hoắt.

Những cọc tre này lúc đầu bị lớp lá vàng che đi...sợi dây bị động đến chúng liền lộ ra .

Thật là một cái bẫy giết người hoàn hảo.

A Linh nuốt xuống một ngụm nước bọt...chỉ một chút...một chút nữa thôi cọc tre kia đã đâm xuyên qua cổ họng mình.

Vân Phượng dùng lực kéo A Linh dậy nhưng lúc này một cọc tre đang lao thẳng về phía sau lưng nàng.

Bọn hắc y nhân kia thật không cho phép con mồi của mình có bất kỳ thời gian nghỉ ngơi nào.

A Thi cũng đang hết sức chống đỡ, thấy cọc tre kia hướng về Vân Phượng thì không cần suy nghĩ liền tung ra một chưởng.

Nhưng có chút không kịp. Tuy có thể làm lệch hướng nhưng cọc tre vẫn đâm vào tay trái của Vân Phượng tạo ra một vết cắt có chút sâu.

*******

Vân Phượng thẩn thờ đứng im ở đó chẳng buồn chạy tiếp.

Nàng quay người lại đứng đối diện với các hắc y nhân.

Nàng hơi cúi đầu khiến người khác không nhìn ra biểu cảm của nàng. Trâm cài trên đầu đã bị rớt mất...ba ngàn sợi tóc bay tán loạn trong không khí.

"Sao vậy... Quận chúa không chạy nữa sao??!" Tên cầm đầu cười ngả ngớn nói nhưng sự cảnh giác với Vân Phượng cũng không hề giảm xuống .

Nữ nhân này rất nguy hiểm...

Vân Phượng cũng không trả lời hắn...Tay chậm chạp đưa lên sờ vào vết thương của mình.

Đưa bàn ta ra trước mắt...chỉ toàn máu.

Màu máu đỏ tươi đập vào mắt thật khiến Vân Phượng khấn khởi.

Ma công bị nàng áp chế sâu trong cơ thể đang gào thét.

Vân Phượng ngước mặt lên...đôi mắt của nàng đã hoàn toàn trở thành màu đỏ.

Tên cầm đầu kia nhìn thấy lập tức run rẩy cả người.

A Thi cùng A Linh cũng khẩn trương nhìn Vân Phượng.

"Chủ tử!!!!" Chủ tử rất ít khi dùng đến ma công .Chủ tử chỉ mới luyện tới ma công tầng thứ ba nên chưa thể hoàn toàn khống chế nó.

"Ta vẫn kiểm soát được." Vân Phượng vẫn nhìn chằm chằm máu dính trên bàn tay mình .

Sau đó chuyển ánh mắt nhìn về phía nhóm hắc y nhân .

"Giết chết nàng ta đi" Tên cầm đầu hét lớn cuộc chiến lại bắt đầu.

Các hắc y nhân cố gắng kiềm chế hoảng sợ từ đáy lòng của mình. Liều mạng xông lên.

*phập*

Tay của Vân Phượng đâm xuyên qua ngực của một hắc y nhân.

Rút tay ra ,trên tay nàng chính là một trái tim đang nhỏ máu .

Vân Phượng cảm thấy được có cái gì đó ấm nóng trên mặt mình.

A~Thì ra là máu của tên lúc này.

Vung tay lên...máu trên tay nàng hướng các hắc y nhân trên cây bay tới.

Nhưng giọt nước máu kết lại với nhau tạo thành những mảnh thủy tinh máu . Chúng sắc bén vô cùng...dễ dàng đâm xuyên qua cơ thể người.

Vân Phượng lao vào trong vòng hỗn chiến.

Chỉ qua một lúc nàng đã không thể nào phân biệt nổi đâu là máu của mình đâu là máu của địch.

Mùi huyết tinh xông vào mũi khiến nàng nổi lên ham muốn giết chóc không ngừng.

Đã một năm rồi nàng không nổi lên ham muốn giết chóc như hiện tại.

*******

Với tình hình này tên cầm đầu liền cảm thấy không ổn.

Tuy quân ta vẫn còn nhiều nhưng cứ như vậy cũng không phải là cách.

Nữ nhân kia giống như điên rồi vậy. Không hề biết mệt mỏi,chém giết không ngừng.

Giơ tay lên ra lệnh các hắc y nhân ngừng lại.

Bọn chúng giản ra ,đứng cách Vân Phượng khoảng mười bước.

Lúc này , một đám người từ xa chạy tới .

Đồng tử tên cầm đầu kia co rút lại .

Khốn kiếp!!! Cứu viện tới rồi sao?!!

******

Vân Phượng cũng không biết có phải cứu viện không nhưng nàng chắc chắn đó không phải là người của mình.

Nhóm người đó vừa đến liền lao vào chém giết nhóm người áo đen.

Người đứng đầu nhóm đó mặc tà y ,đáp xuống cách Vân Phượng ba bước.

Khi nhìn đến đôi huyết mâu của Vân Phượng thì trong lòng liền run rẩy nhưng vẫn cố tỏ ra điềm tĩnh.

"Quận chúa...Nô tài Khắc Bình. Là người của thừa tướng .Quận chúa cứ đi trước nô tài sẽ lo ở đây. "

Vân Phượng cũng không trả lời lập tức quay người dùng khinh công phi đi.

Nàng không có thời gian để tán gẫu...Tên kia không biết như thế nào rồi.

Lỡ như trên đường gặp phải một nhóm thích khách khác thì phải làm sao??!!

Trong lòng lo lắng, Vân Phượng đẩy nhanh tốc độ dưới chân.

Phía sau A Linh cùng A Thi phải cố hết sức mới có thể đuổi theo.

_________________Hết________________