Chương 39 – Mượn đao giết người.
Đối với một số người nào đó, buổi tối hôm nay đã định là một đêm không ngủ. Sau bài viết rất dài của Giang Hưng trên weibo, đặc biệt là sau khi anh công khai các giấy tờ chứng thực việc quyên tiền mỗi tháng, cùng với thư cảm ơn từ cô nhi viện, các fan của anh cũng không còn đi ném đá cấu xé lung tung nữa, mà trực tiếp chế hình đăng bên dưới khung bình luận của topic "lột mặt nạ minh tinh" nọ, hung hăng móc mỉa một trận. Thế nhưng nhóm anti-fan kia vốn được xưng là 'đầu sỏ gây tội', đương nhiên không có khả năng chỉ đánh một lần là chết, sau khi bọn họ nhìn thấy những ghi chép về việc đóng góp của Giang Hưng thì đồng loạt phát hỏa, dựa theo đà công kích trước đó, tiếp tục chất vấn về phẩm chất đạo đức của anh, nghi ngờ rằng chuyện lùm xùm lần này là do anh cố ý sắp đặt để đánh bóng danh tiếng. Đã chuyên đi bôi đen người khác thì việc am hiểu nhất chính là vạch lá tìm sâu, sau khi xác định phương hướng công kích, bọn họ lập tức cắt nghĩa từng câu từng chữ trong bài viết của Giang Hưng ra để phân tích, đặt biệt xoáy mạnh vào những chỗ có thể ném đá vả lại quả thật vẫn còn những điểm đáng ngờ như: Thứ nhất, quyên tiền là chuyện tốt, đã làm chuyện tốt thì nặc danh để làm gì? Nếu Giang Hưng chỉ là đơn giản là một minh tinh, thì việc nặc danh có thể hiểu là vì không muốn người khác chú ý; nhưng trên thực tế Giang Hưng lớn lên tại chính nơi này, cho nên lời giải thích trên không thỏa đáng chút nào, hay nói cách khác, mình lấy tiền của mình để giúp đỡ gia đình mà còn cần phải lén lút hay sao? Bởi vậy nên cái gọi là 'người quyên góp có quyền lựa chọn công khai tên tuổi hoặc không' cũng không thể trở thành lý do để Giang Hưng giấu giếm hành động của mình. Thứ hai, câu cuối cùng 'Tôi cho rằng, đây là một loại yếu đuối' có ý gì? Trong số những sự việc được công bố trên weibo, đây chính là câu khiến mọi người cảm thấy khó hiểu nhất. Như vậy bây giờ chúng ta đi sâu phân tích một chút. Về câu nói trên, cụm từ 'đây là' hiển nhiên là chỉ việc quyên tiền, chúng ta hãy làm một phép thay thế đơn giản: Tôi cho rằng đây là yếu đuối = Giang Hưng cho rằng việc quyên góp nặc danh là một loại yếu đuối = Giang Hưng không dám ra mặt quyên góp cho viện mồ côi đã nuôi dưỡng mình. Mọi người có thấy đẳng thức này có gì là lạ không? Bây giờ, chúng ta kết hợp với điểm đáng ngờ thứ nhất... Ha ha, có khi Giang đại đại sắp sửa tung ra một bài mới trên weibo, kể lể mình đã làm ra chuyện gì có lỗi với viện mồ côi, hổ thẹn đến nỗi ngay cả công khai tên tuổi để quyên góp cũng không dám không chừng? Con mẹ nó!!! Thật sự không thể nhịn được!!! Việc Giang Hưng ra mặt không trốn tránh, hơn nữa trưng ra được bằng chứng đáp lại đã trở thành liều thuốc cổ vũ tinh thần cho các fan hâm mộ của anh. Hiện giờ khi Trần Oánh Oánh đọc được những bình luận đầy tính khích bác này, cảm giác của cô đã không còn giống như khi đọc những tin đồn vô căn cứ một tiếng trước. Nếu như cảm xúc lúc một tiếng trước là lo âu và phẫn nộ, thì hiện giờ, không chỉ cô, mà còn nhiều người hâm mộ khác, chỉ còn lại cảm giác tức đến sùi bọt mép. Cái lũ mặt dày, lúc trước tụi bay bôi xấu Sun ép Sun phải công khai việc riêng, bây giờ anh ấy công khai việc riêng không cho chúng bay đắc ý, thì chúng bay lại bảo rằng đây là thủ đoạn đánh bóng tên tuổi —— cho dù có là đánh bóng đi nữa, thì cũng do tụi bay bày trò trước có biết không! Trần Oánh Oánh lấy tư thế hùng hổ đến mức gần như muốn gõ nát bàn phím, thông báo với toàn bộ fan hâm mộ bên trong diễn đàn: "Sun đã giải thích rõ mọi chuyện! Thế nhưng bọn nó cứ cắn hoài không tha, nếu bọn nó đã muốn đánh, chúng ta cũng sẽ theo tới cùng!" Không cần đến tuyên ngôn đầy kích động của cô, các fan hâm mộ vốn luôn uất nghẹn suốt mấy ngày qua lần này dốc toàn lực xuất kích, chỉ trong khoảng năm đến mười phút đồng hồ, bọn họ đã đi khắp các chiến trường, ném hàng tấn bom gạch về phía những kẻ đang đứng sau màn. Thật ra, nếu mọi sự vẫn tiếp tục phát triển theo hướng này, thì người đắc ý nhất vẫn là bọn chủ mưu sau màn. Nói cho cùng, khi một minh tinh xuất hiện tin đồn xấu, cho dù chuyện xấu này có là thật hay giả, thì cũng sẽ được lan truyền nhanh chóng, khiến cho một bộ phận công chúng vốn không biết rõ sự tình khắc sâu ấn tượng xấu này —— dù sao thì ba cái tin lá cải như 'đại minh tinh lớn lên ở cô nhi viện, nhưng sau khi thành danh rồi thì tìm cách che giấu xuất thân' vẫn có tính giải trí, mua vui hơn là tin tức kiểu 'đại minh tinh sau khi thành danh thì đúng hạn mỗi tháng quyên góp cho cô nhi viện tám trăm đồng'. Thứ những kẻ ác ý bôi nhọ người khác đó thông thạo nhất là đứng giữa chiến trường không thuốc súng, kéo chỉ số thông minh của đối thủ xuống cùng trình độ (dai như đỉa), rồi sau đó chiến thắng họ bằng kinh nghiệm lâu năm (nói xấu không biết mỏi mệt) của mình. Đáng tiếc, trong những sự việc như thế này, đây là một hướng đi rất bình thường. Giữa lúc tình hình đang căng thẳng, trên weibo bỗng xuất hiện một tài khoản có chừng hai trăm người theo dõi, ID là 'Mấy người biết tôi là ai' @ nhóm anti-fan nọ, rồi trực tiếp viết một bài chế nhạo gửi đến bọn chúng: Mấy người biết tôi là ai đã viết: Cho phép anh đây cười vào mặt mấy thằng ngu một tiếng, anh mày không phải ca sĩ diễn viên văn nghệ văn gừng gì hết, cũng không hâm mộ ngôi sao, có điều anh cũng xuất thân từ cô nhi viện này, cũng được bọn họ nuôi lớn. Anh cũng có người bạn cùng tuổi, cũng từ cái cô nhi viện này mà ra, cậu ấy cũng hiểu anh đang nói về cái gì, chúng bay khỏi cần cười, bộ chúng mày biết chúng mày đang viết cái gì sao? Một cái trại mồ côi có thể bắt một đứa trẻ bốn năm tuổi phơi nắng suốt cả một buổi chiều hè nóng nực, không cho uống nước không cho vào nhà, một cái viện mồ côi tối ngày mắng chửi tụi bay bị vứt bỏ rồi ăn bám viện phúc lợi, một cái viện mồ côi mỗi ngày đều nói chúng bay sau này lớn lên chỉ có thể làm sâu mọt của xã hội... Anh mày thật lòng khuyên mấy thằng ngu không biết gì kia nên câm miệng để tích đức đi, cứ oang oang cái mồm rồi có ngày bị người ta cầm dao chém cho đấy. À, đúng rồi, cái bài đăng của cậu diễn viên kia, ngoại trừ phần về viện phúc lợi ra, còn lại anh mày đều xem không hiểu, nhưng câu cuối cùng nói không sai đâu, có gì mà mấy người đọc không hiểu nhỉ? Nếu anh mày mà gặp cậu ta, anh đây sẽ dần cậu ta một trận. Còn chưa thấy ai tiện đến như vậy! Tin tức rò rỉ từ weibo này quả thật rất nhiều, trong vòng mười phút ngắn ngủi, lượt share đã vượt quá ngàn, mỗi tài khoản bị bêu danh trong đó đều không tự chủ được mà đồng loạt câm miệng. Cũng trong lúc này, một topic với tiêu đề "Một hồi kịch tôi, em và người đó; ai là kẻ mượn dao giết người" cũng lặng lẽ được đăng lên diễn đàn lớn. Chủ topic nói: Diễn dài diễn dai suốt một tháng, tui đây xem riết cũng muốn oải luôn rồi. Mọi người có thấy vở kịch này quá đồ sộ đến nỗi không phân biệt được nhân vật trung tâm rốt cuộc có phải là nhân vật phản diện, hay là nhân vật phản diện, hay là nhân vật phản diện, hay là nhân vật phản diện không? Thậm chí ngay cả rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, fan với anti đang mắng nhau cái gì, càng xem càng loạn lên hết cả? Tất cả đều biết, từ cổ chí kim, kẻ có được nhân dân tất có được thiên hạ. Nhưng nếu mấy người muốn mượn tay bọn tui, thì ít nhất cũng nên hỏi xin một tiếng chứ? Bài viết này là dành cho những người qua đường không may bị lôi kéo vào cuộc chiến này! Để các bạn nhìn xem có phải trong lúc vô tình, đã bị kẻ sau màn lợi dụng mượn dao giết người hay không! À, bây giờ vào chủ đề chính đi: 16/08: Ảnh chụp #cụ ông đẹp nhất# được phát tán trên weibo, minh tinh nào đó cũng xuất hiện trong hình, giữa lúc dư luận đang say sưa khen ngợi, bỗng dưng có một số người đặt ra nghi vấn minh tinh nào đó với cụ ông có quan hệ gì hay không, sau đó nghi vấn này bắt đầu lan ra, áp qua cả những lời khen ngợi. 16/08 – 23/08: Đây là khoảng! thời! gian! mà bức ảnh đầy thị phi #cụ ông đẹp nhất# trở nên nổi bật nhất! Khoảng thời gian này nói lên cái gì? Về thống kê số lượt tìm kiếm trên weibo: 87.6% số người dùng tìm kiếm tag này trong ba ngày cuối cùng; về các chủ đề liên quan đến giới giải trí và scandals xung quanh bức ảnh, có 93.2% số người dùng tìm kiếm trong ba ngày cuối. 23/08 – 27/08: Tấm ảnh dai như đỉa kia cuối cùng cũng biến mất trong tầm mắt quần chúng. 20/09: Một ngày đầy kịch tính! Buổi chiều: Đoạn ghi âm về việc công ty quyên tiền cho viện mồ côi, để đổi lấy sự im lặng của họ được tung lên weibo, scandals vừa lên weibo, chưa đến mười lăm phút, minh tinh nào đó bị bắt gặp ở bên ngoài, bị chất vấn, lần đầu tiên xảy ra sự việc fan gây náo loạn tại hiện trường, khiến minh tinh nọ phải lên xe của công ty rời đi. Buổi chiều: Các bài phân tích, nghi ngờ, bôi nhọ liên tục xuất hiện trên diễn đàn và các trang mạng, chủ yếu xoay quanh "Ngôi sao nào đó sau khi thành danh thì cố che giấu xuất thân viện mồ côi", "Ngôi sao nào đó sau khi rời đi thì không về thăm viện mồ côi lần nào" rồi đến "Ngôi sao nào đó bị người bao nuôi", "Phim truyền hình ngôi sao nào đó vừa đóng là phí chia tay của phú bà", "Ngôi sao nào đó hay coi khinh đồng nghiệp"... Muốn bao nhiêu tiếng xấu thì có bấy nhiêu, ở đây không liệt kê thêm. Buổi tối: Ngôi sao nào đó đăng bài đáp lại các tin đồn. Buổi tối: ID weibo XXXXXX vạch trần cuộc sống của trẻ em trong viện mồ côi. Mấy lời dài dòng phía trước, có thể được tổng kết như thế này: Từ một tấm hình rồi bị bới ra thân phận —— từ thân phận đến xuất thân —— từ xuất thân đến bị nghi ngờ tiêu chuẩn đạo đức —— nhân phẩm đạo đức đã được chứng minh theo tiêu chuẩn ISO rồi —— lại bị cho rằng toàn bộ thị phi đều là do ngôi sao nào đó một tay dựng nên để đánh bóng. Quá hợp lý luôn đúng chưa! Tui đây thấy cái trình tự này cũng hơi bị chuẩn đó, mở đầu sơ lược, khúc giữa logic đến đoạn cuối như sấm giật trời quang, chỗ nào ra chỗ nấy, trước sau vẹn toàn, quả thật phải tặng ngay 32 like mới được! Ps1: Để giúp những người vẫn còn ngây ngô không hiểu, anh trai dễ thương này cũng cung cấp thêm một tin tức nội bộ chính xác: ID XXXXXX nói về tình hình viện mồ côi kia cóc có sai đâu. Ps2: Để giúp đỡ những người vẫn ngây ngô không hiểu còn sót lại, anh trai dễ thương lại cung cấp thêm một tin tức đố ai biết là thật hay giả: Bởi vì vụ lùm xùm này, ngôi sao nào đó hình như vừa mất đi một cơ hội để tiến thêm một bước. Cuối cùng chủ thread nọ kết thúc bằng một câu: Ha ha thực ra anh đây cũng chưa nói cái gì [Aiiii] bye bye mọi người! Chúng ta sẽ tạm thời bỏ qua việc sau khi bài viết kia được đăng, đã dẫn đến địa chấn như thế nào. Bởi vì sau đó, còn có một người khác, ngồi ngay đối diện, dè dặt hỏi Giang Hưng về câu cuối cùng anh viết trên weibo: "Giang ca này..." "Cái gì?" "Câu cuối cùng kia..." Lục Vân Khai, "..." Cậu rất muốn hỏi, nhưng lại không biết mở miệng như thế nào, cứ lúng túng như gà mắc tóc! "Nghe có vẻ hơi lạc đề đúng không?" Giang Hưng cũng có phần bất đắc dĩ, "Vốn không định viết ra, nhưng khi viết xong bài đó tôi đưa công ty xem, công ty bảo cứng nhắc quá, cần thêm chút tình cảm vào, sau đó lại hỏi tôi tại sao lại nặc danh quyên tiền, tôi chỉ đành phải viết câu ấy ra." Cả hai hiện đang ở nhà Giang Hưng. Bàn trà trước TV tạm thời bị dời đi, hai cậu thanh niên ngồi xếp bằng trên thảm trải màu nâu nhạt, mỗi người cầm một điều khiển từ xa. Giang Hưng vừa trò chuyện, vừa dùng điều khiển bắn vài phát, khiến lượng máu ít ỏi của nhân vật mà Lục Vân Khai đang điều khiển hết sạch sẽ. Chơi mười trận thua hết cả mười! Quả thật! Cho dù lúc này phần lớn tâm tư của Lục Vân Khai đều không đặt lên trò chơi, cậu cũng không khỏi cảm thấy tự tôn bị tổn thương. Cậu rối rắm nhìn chiếc điều khiển một chút, rồi dứt khoát ném đi, ngả người về sau, nằm thẳng trên thảm trải sàn. "Câu đó nghe có vẻ buồn buồn sao ấy..." "Ừ." Giang Hưng không cho là đúng. "Em không biết nói như thế nào..." "Ừ." "Em cảm thấy ——" Lục Vân Khai nhìn Giang Hưng đang tiếp tục chơi trò chơi, muốn nói lại thôi, cậu... "Ổn rồi mà." Giang Hưng đương nhiên hiểu được điều Lục Vân Khai đang băn khoăn, anh mỉm cười đặt máy điều khiển qua một bên, đứng lên từ thảm trải sàn, "Tôi biết cậu muốn hỏi cái gì. Ban đầu, khi quyên tiền, cảm xúc của tôi cũng giống như người nọ, có lẽ là vừa tức giận lại vừa uất nghẹn đi, những cảm xúc ấy —— cậu nghĩ xem, nơi đó đầy rẫy những ác mộng, người bên trong ai ai cũng xấu xa, tôi không cầm lửa đốt nó ra tro thì thôi, việc gì phải dè sẻn từng đồng từng cắc mình vất vả lắm mới kiếm được để gửi về cho nó? Quả thật tôi rất yếu đuối có đúng không?" Lục Vân Khai nhìn Giang Hưng. "Nhưng có một số việc, làm cậu phẫn nộ, mãi canh cánh trong lòng ——" Giang Hưng nói tiếp, "Nhưng rồi thời gian trôi qua, khi cậu quay đầu nhìn lại, cậu sẽ phát hiện thật ra chúng đã không còn quan trọng nữa." "Cậu thấy đấy, tôi là một người trưởng thành rồi," Anh đứng đó, lấy tay làm một dấu hiệu trên đỉnh đầu, "Chẳng lẽ còn không quên được những chuyện trước đây hay sao?" Anh lại ngồi xuống, cánh tay anh dừng lại cách mặt đất chừng một mét, nhẹ nhàng phất một cái.