Chân Linh thuận tay "cầm lấy" ngân phiếu, khóe miệng thản nhiên giương lên, giẫm chân bước vào Túy Tiên lâu."Ai da, công tử, mời vào trong." Chân Linh vừa bước vào tiểu nhị đã nhiệt tình tiến lên tiếp đón, nhưng vừa nhìn thấy dung mạo của Chân Linh không khỏi xem ngây người. Vị công tử này mặc quần áo tuy rằng rất bình thường cũng không đẹp đẽ cao quý, nhưng mặc trên người hắn lại có một cỗ khí chất cao quý làm cho không người nào có thể bỏ qua, hắn thanh dật xuất trần, ngọc thụ lâm phong chẳng lẽ hắn chính là thiên hạ đệ nhất công tử thần bí?Chân Linh không để ý tới tiểu nhị đang ngây ngốc mà đi thẳng vào, tìm một chỗ bên cạnh cửa sổ ngồi xuống, lúc này mới lên tiếng gọi. "Tiểu nhị, mang lên cho ta một ấm trà ngon cộng thêm vài món ăn bình thường là được rồi."Tiểu nhị sửng sốt một hồi lâu mới hoàn hồn. "A... công tử, xin ngài chờ một chút, rất nhanh sẽ mang lên." nói xong liền lui xuống. Chân Linh nhìn xung quanh đánh giá Túy Tiên lâu, liếc mắt một cái liền phát hiện tửu lâu này trang hoàng thập phần thanh nhã, đại sảnh lầu một bài trí cũng rất khác biệt, lầu dùng cơm cảnh vật xung quanh cũng thập phần thanh tĩnh làm cho người ta vừa vào đã thấy thạt nhẹ nhàng khoan khoái.Buôn bán rất tốt, chỗ ngồi lầu một đã chật kín chỗ.Thời điểm Chân Linh đang đánh giá tiểu nhị đã bưng đồ ăn lên. "Công tử, ngài từ từ dùng." nói cong lại nhìn Chân Linh liếc mắt một cái rồi mới lui xuống.Chân Linh tự rót cho mình một chén trà, im lặng uống.Lúc này bàn bên cạnh truyền đến tiếng nói chuyện."Vương công tử, ngày mai là là ngày tuyển chọn anh tài mỗi năm một lần, không biết Vương công tử đã chuẫn bị tốt chưa?""Đương nhiên đã chuẩn bị tốt, kỳ tuyển chọn anh tài mỗi năm một lần này nếu đứng đầu chẳng những được thưởng một vạn lượng hoàng kim mà còn có cơ hội được nổi tiếng, Vương mỗ tất nhiên là không bỏ qua. Lý công tử, còn ngươi thì sao? Nghe nói anh tài năm nay dự thi so với năng trước khó hơn, ra đề mục dĩ nhiên là thiên hạ đệ nhất công tử.""Sao? Thiên hạ đệ nhất công tử ra đề? Nghe nói thiên hạ đệ nhất công tử dung mạo như tiên, kinh tài vô song, vô cùng thần bí, cũng chưa từng lấy dung mạo thật đi gặp người. Còn nghe nói hắn cùng đương kim Thánh thượng và Cẩm Vương gia là bạn tốt, nếu có thể được đệ nhất công tử tán thưởng, cuộc đời sau này tiền đồ rộng thênh thang.Chân Linh đối với những gì hai người này nói đều không có hứng thú, có điều quán quân cuộc thi anh tài được thưởng một vạn lượng hoàng kim nàng lại thập phần có hứng thú.Có một vạn lượng hoàng kim này trong tay, kế hoạch của nàng bước đầu đã thành công.Chân Linh tùy ý ăn vài món liền tính tiền rời đi.Trong một căn phòng trang nhã ở lầu hai, một công tử áo trắng đầu đội đấu lạp (đấu lạp: mũ) nhìn bóng dáng Chân Linh rời đi như có điều gì suy nghĩ.Chủ quản Túy Tiên lâu đứng phía sau hắn thập phần cung kính nói. "Chủ tử, ngài có muốn chúng ta phái người đi điều tra thân phận của hắn không?" Công tử áo trắng kia xua tay, khóe miệng giơ lên một nụ cười băng lãnh. "Không cần, ngươi lui ra đi, bản tọa cũng đang định rời đi."Chủ quản cung kinh hành lễ. "Vâng, thuộc hạ đi ngay."Chân Linh ra khỏi Túy Tiên lâu, thấy sắc trời còn sớm nên không vội đi về, thỉnh thoảng chú ý xung quanh. Khi nàng đi đến trước cửa một đổ phường (sòng bạc) liền dừng lại cước bộ.Nhìn bảng hiệu phía trên đổ phường nàng nhẹ giọng thì thầm "Tứ Nguyên đổ phường." Đúng, chính là nó, hôm nay nàng đi ra ngoài chính là muốn vì kế hoạch sau này mà tìm một chút vốn.Chân Linh cong môi cười, bước nhanh đi vào.