Tiên Nghịch

Chương 1718: Quá gian xảo!

Hỏa long hồn của địa hỏa tử mạch tan vỡ hóa thành một quả cầu lớn rất lớn, bao phủ thân thể Vương Lâm vào bên trong. Bên ngoài quả cầu lửa kia là mười sáu con hỏa long gào thét, vờn quanh quả cầu lửa khổng lồ này, gần như nối liền với nhau. Có thể nhìn thấy bên trong quả cầu lửa này dường như có một thân ảnh Chu Tước!

 

Từ xa nhìn lại, quả cầu lửa này giống như là một quả trứng, ở bên trong giống như đang có một sự biến hóa kinh người!

 

Theo thanh âm của Vương Lâm vang vọng, trên mặt của hỏa cầu ở phía đối diện với Đỗ Thanh lập tức vặn vẹo, ở trên đó nhanh chóng hiện lên một gương mặt! Đó là một gương mặt lạnh lùng, gương mặt của Vương Lâm! Lạnh lùng liếc mắt nhìn Đỗ Thanh, Vương Lâm hiện ra ở trên hỏa cầu chậm rãi mở miệng.

 

Chỉ là ba đạo bổn nguyên. Lôi bổn nguyên, xuất!

 

Lời nói của Vương Lâm vừa dừng lại, lập tức thiên địa ầm vang, ấn ký tia chớp trong mắt phải của hắn lập tức hóa thành một đạo thiên địa lôi đình ầm ầm giáng xuống.

 

Ngay khi lôi đình này xuất hiện, thiên địa biến sắc, toàn bộ không trung dường như có vô số lôi đình hiện ra, từ bốn phương tám hướng nhất tề lao thẳng tới nơi đây. Mỗi đạo lôi đình kia ẩn chứa uy lực của thiên địa, trong lúc không ngừng lao tới, mơ hồ xuất hiện chiến xa hư ảo khổng lồ.

 

Chiến xa kia nhìn thì như làm bằng đồng, nhưng là do lôi đình tạo thành. Còn có sáu tia chớp rất lớn nối liền với chiến xa kia, giống như lôi chiến xa này tiến về phía trước. Ở trên chiến xa lôi đình có một thân ảnh toàn thân mặc áo giáp màu xanh, nhìn không rõ bộ dáng!

 

Đây đây là lôi đế chiến xa của lôi bổn nguyên! Chỉ có tu luyện lôi bổn nguyên tới trình độ cực kỳ thâm sâu mới có thể khiến cho lôi biến như thế này xuất hiện! Người này người này chẳng những có hỏa bổn nguyên, mà còn có lôi bổn nguyên!

 

Thần sắc Đỗ Thanh sững lại, hắn không ngờ Vương Lâm lại có hai đạo bổn nguyên. Nhưng điều khiến cho hắn khiếp sợ chính là lôi bổn nguyên này vừa xuất hiện đã dẫn động lôi biến!

 

Sinh tử bổn nguyên, xuất!

 

Khuôn mặt Vương Lâm ở trên quả cầu lửa khổng lồ kia lại một lần nữa truyền ra tiếng nói.

 

Lời này vừa dứt. Lập tức bên trong lôi đình trên không trung phủ xuống một đám bạch khí. Mặt đất chấn động, một đám hắc khí chui lên, cùng với đám bạch khí kia vờn quanh lẫn nhau, hình thành một vòng xoáy, lơ lửng ở phía trước Vương Lâm.

 

Từng trận khí tức sinh tử từ bên trong vòng xoáy này khuếch tán ra. Hư bổn nguyên đã sớm được Vương Lâm thí nghiệm, ở trên Tiên Cương đại lục này sẽ không bị thay đổi. Lúc này sinh tử bổn nguyên xuất hiện, lập tức tản mát ra từng trận sức sống cùng với tử khí. Hai khí tức không có khả năng hòa hợp này giờ phút này lại dung hợp với nhau một cách hoàn mỹ.

 

Hư bổn nguyên! Người này người này cũng giống như ta, hai thực một hư!

 

Thần sắc của Đỗ Thanh lập tức trở nên khó coi, việc này đã vượt ra ngoài sự dự liệu của hắn. Hắn vốn tưởng rằng Vương Lâm cũng chỉ có một thực bổn nguyên.

 

Khó trách ngươi lại kiêu ngạo như vậy, thì ra là vì ba đạo bổn nguyên! Nhưng cho dù là ba… Đỗ Thanh gầm nhẹ, nhưng lời của hắn chưa kịp nói hết, liền bị Vương Lâm cắt đứt.

 

Ba đạo sao, nhân quả bổn nguyên, chân giả bổn nguyên, xuất cho ta!

 

Lời nói của Vương Lâm khiến cho sắc mặt Đỗ Thanh đại biến. Hắn vô cùng kinh hãi, hai mắt lộ ra một vẻ không thể tin được. Hắn nhìn thấy ở phía trước Vương Lâm lại một lần nữa xuất hiện hai vòng xoáy khổng lồ!

 

Một vòng xoáy ở trong đó hư ảo và chân thực nhanh chóng biến hóa lẫn nhau. Đỗ Thanh nhìn vào thậm chí có cảm giác như tâm thần bị hút vào bên trong, biến hóa giống như là ảo giác này khiến cho hắn lảo đảo.

 

Đây… đây là… Còn vòng xoáy kia, ở bên trong ẩn chứa nhân quả. nhân quả này là đại đạo, cực kỳ phức tạp. Ở trong đó là một sự hồn độn, người khác không thể nhìn thấy rõ ràng, cũng giống như là nhân quả, không thể nhìn rõ được đạo biến hóa của nó!

 

Ba đạo hư bổn nguyên Người này không ngờ lại có được khí vận như vậy, có thể đạt được ba đạo hư bổn nguyên!

 

Ánh mắt Đỗ Thanh lộ ra vẻ chấn động, thân thể hắn theo tiềm thức lùi lại vài bước, ngay cả thổ hỏa bổn nguyên trong hai tay hắn dường như lúc này cũng trở nên ảm đạm.

 

Ba hư hai thực. Người này có thiên tư gì, có thể có được năm đạo bổn nguyên, ngay cả ở Đại Hồn Môn cũng chưa bao giờ nghe nói!

 

Đỗ Thanh nghĩ lại lời nói của mình lúc trước, ba đạo bổn nguyên ở trong mắt đối phương đúng là không được coi là cái gì.

 

Năm đạo bổn nguyên thì đã sao. Bổn nguyên nhiều không nghĩa là thực lực mạnh mẽ.

 

Đỗ Thanh lại một lần nữa bị trấn áp, chỉ có thể cắn răng gào thét.

 

Năm đạo sao? Sát lục bổn nguyên, xuất!

 

Khuôn mặt Vương Lâm ở trên quả cầu lửa. Trên mi tâm hắn lập tức hé ra một khe hở, một hơi lạnh giết chóc thiên địa ầm ầm chui ra. Sát khí này cực đậm. Trên không trung bất ngờ phủ xuống những bông tuyết màu hồng, những bông tuyết này rơi xuống khiến cho mặt đất phủ đầy tuyết.

 

Trong sự chết chóc của thiên địa này, Đỗ Thanh lại một lần nữa lùi lại mấy bước, ánh mắt nhìn Vương Lâm đã không còn là hoảng sợ, mà là kinh hoàng!

 

Sát lục sát lục bổn nguyên! Không ngờ lại là sát lục bổn nguyên! Không ngờ ngươi lại có sát lục bổn nguyên!

 

Đỗ Thanh suýt nữa đã hét ầm lên. Trên Tiên Cương đại lục, sát lục bổn nguyên so với trọng bổn nguyên của hắn còn hiếm thấy hơn. Loại bổn nguyên này cho dù chỉ có duy nhất một đạo cũng đủ để xưng hùng!

 

Sát lục bổn nguyên muốn ngưng tụ được nhất định hai tay phải dính đầy máu tươi, sau khi giết vô số sinh linh mới có thể xuất hiện, ít nhất thì Đỗ Thanh cũng cho là như vậy.

 

Đáng chết, không ngờ hắn lại có được bổn nguyên hiếm có này. Hắn rốt cuộc hắn đã giết bao nhiêu người, đây là một kẻ tuyệt đại hung sát sao!

 

Cấm chế bổn nguyên, xuất cho ta!

 

Lời nói của Vương Lâm giống như là một quyền cực nặng đánh lên người Đỗ Thanh, khiến cho hắn không ngừng lùi lại phía sau, cho đến hơn mười trượng. Hắn nhìn thấy đồng tử trong hai mắt Vương Lâm tràn ngập tơ máu, những tơ máu này lần lượt bay ra, bao phủ bốn phía, hóa thành một đạo cấm chế. Một luồng khí tức của cấm chế bổn nguyên ầm ầm bộc phát ra.

 

Bảy đạo! Không phải sáu, mà là bảy đạo! Hắn hắn Đỗ Thanh lại lùi về phía sau, hắn nhìn bảy đạo bổn nguyên đang lơ lửng ở giữa hắn và Vương Lâm, da đầu tê dại, chấn động tâm thần.

 

Vương Lâm đã khiến cho hắn quá khiếp sợ! Nhưng sự kinh hoàng lúc này so với lúc trước cũng khiến cho hắn lại càng chấn động hơn, thậm chí trong đầu hắn còn khôn ngừng nảy sinh ý định xoay người bỏ chạy.

 

Có bảy đạo bổn nguyên, có nhiều thần thông chính tông, có thể cường hãnh hấp thụ địa hỏa, dẫn động lôi biến xuất hiện Người như vậy, không thể trêu chọc được!

 

Không phải vì tu vi của hắn không đủ. Mà khi đối mặt với Vương Lâm, Đỗ Thanh không biết ở trên người đối phương rốt cuộc còn bao nhiêu chuyện phát sinh khiến cho hắn hoảng sợ, còn bao nhiêu hậu chiêu khiến cho hắn hít thở không thông nữa!

 

Nhất là hai lần ra tay vừa rồi giống như là không hề đánh trọng thương được đối phương, vì thế, hắn phán đoán tu vi của Vương Lâm mặc dù là không bằng mình, nhưng tuyệt đối cũng không kém nhiều! Trong tình hình như vậy, hơn nữa đối phương lại rất thần bí5 với tính cân thận của Đỗ Thanh, sao hắn có thể đánh được!

 

Bảy đạo bổn nguyên thì đã sao! Ngươi hãy tới đây đánh với ta một trận thật thống khoái đi!

 

Đỗ Thanh cắn răng, mặc dù hắn muốn chạy trốn, nhưng cũng phải nói một vài câu như vậy mới được, nếu không thì lần truy kích này thật sự là quá mất mặt.

 

Ngươi muốn đánh thật sao?

 

Khuôn mặt Vương Lâm hiện ra ở trên quả cầu lửa ánh mắt lóe lên, ngay khi lời nói này phát ra, một uy áp kinh khủng đột nhiên từ bên trong quả cầu lửa kia bộc phát ra. Uy áp này kinh thiên, ngay khi lan ra đã khiến cho sự sợ hãi trong mắt Đỗ Thanh nhanh chóng tăng lên, không cần nghĩ ngợi thân thể điên cuồng lùi lại phía sau. Hắn hoảng sợ nhìn lại, chỉ thấy trên khuôn mặt của Vương Lâm trên quả cầu lửa hiện lên những đám vặn vẹo mơ hồ, từng đạo kim quang trong nháy mắt lóe lên.

 

Kim quang kia tỏa ra vạn trượng, thoạt nhìn giống như là một vầng mặt trời, ở sâu bên trong kim quang này là một kim ấn khổng lồ, chậm rãi từ bên trong quả cầu lửa trôi ra.

 

Nay khi nó xuất hiện, kim quang nhanh chóng lắp loáng, bao phủ toàn bộ thiên địa vào bên trong. Kim quang này tản mát ra một sức mạnh huyết mạch của tiên nhân rất thuần chánh, hơn nữa ở trên đó còn mơ hồ tồn tại một khí tức khiến cho Đỗ Thanh chấn động hơn gấp vạn lần, gần như hồn bay phách tán! Khí tức này đến từ trong kim ấn kia, tràn ngập ở bên trong đó. Mặc dù không nhiều lắm nhưng cũng đủ để khai thiên lập địa. Đủ để khiến cho tất cả những người cảm nhận được, hiểu được hàm nghĩa ở trong đó phải khủng hoảng đến phát cuồng!

 

Đây là Đại Thiên Tôn.

 

Khóe miệng của Đỗ Thanh chảy máu tươi, thân thể hắn nhanh chóng lùi lại phía sau. Ấn này đã khiến cho hắn chấn động, tự làm bị thương tâm thần. Liếc mắt một cái là hắn liền nhận ra ngay ấn này là do một Đại Thiên Tôn dùng thiên địa thuật, sau khi khiến cho thần thông thực chất hóa mà ngưng tụ ra.

 

Pháp Bảo như thế này sức mạnh thì vẫn còn chưa biết thế nào, nhưng tác dụng thật sự chính là khiến cho tất cả chúng sinh phải chấn động! Đừng nói là hắn, mà ngay cả Quy Nhất Tông, Đại Hồn Môn, tất cả những cao thủ trong các tông phái trong Thiên Ngưu Châu này sau khi nhìn thấy kim ấn này, sau khi cảm nhận được khí tức của Đại Thiên Tôn ở bên trong đó đều phải run rẩy tâm thần, đối với người sờ hữu kim ấn này đều phải dâng lên một sự hoảng sợ!

 

Bởi vì loại Pháp Bảo này sau khi được Đại Thiên Tôn thực chất hóa, trừ phi là loại người được chủ nhân nó đích thân đưa cho, nếu không một khi đổi chủ sẽ lập tức tan vỡ. Đây là kiến thức thông thường trên Tiên Cương đại lục! Hơn nữa trên Tiên Cương đại lục này, đối với loại Pháp Bảo sau khi được Cửu Dương của cửu Đại Thiên Tôn thực chất hóa xuất hiện, không nên tồn tại này, phần lớn đều là những Đại Thiên Tôn đưa cho một môn nhân đệ tử thân cận nhất, dùng cách này để nói cho hết thảy chúng sinh biết người này không ai có thể động vào!

 

Với tu vi của Đỗ Thanh, hắn không nhận ra khí tức này là của Đại Thiên Tôn nào, thậm chí Cửu Dương trên Tiên Cương đại lục suốt vô số năm qua hắn hoàn toàn không tư cách nhìn thấy được một người nào. Nhưng khí tức này, khí tức khiến cho hắn run rẩy sợ hãi này vượt xa tất cả những khí tức mà hắn đã từng chứng kiến, ngoại trừ Đại Thiên Tôn ra thì không ai có thể có được! Đỗ Thanh phun ra một ngụm máu tươi, trong lúc lui về phía sau, ánh mắt nhìn về phía Vương Lâm mang theo vẻ u oán, gào thét lên.

 

Chết tiệt, ngươi có Pháp Bảo như vậy sao không lấy ra sớm một chút hả! Nếu ngươi lấy ra sớm một chút thì có quỷ mới truy sát ngươi, cho dù ngươi có giết toàn bộ Thương Long Tông thì lão tử cũng làm như không nhìn thấy! Ngươi đúng là tên lừa đảo! Đúng là quá gian xảo! Không ngờ ngươi lại như vậy!

 

Biểu hiện của Đỗ Thanh khiến cho Vương Lâm cũng ngẩn ra, hắn không ngờ kim ấn này lại có sức mạnh chấn động như vậy, không ngờ sau khi có thể khiến cho Đỗ Thanh nhìn thấy liền phun ra máu tươi, liều mạng rống lên những lời như vậy.