Tiểu Bạch Kiểm Nhẫn Giả Tại Dị Giới

Chương 160: Tiểu Bạch Kiểm đại thành

Sáng hôm sau, Chính Nam thức dậy khá sớm.

Hắn từ lâu cũng đã hình thành thói quen mỗi ngày dậy đúng giờ để kiểm tra bảng thông tin, thế nhưng ngày hôm nay thói quen ấy bị Chính Nam gác qua một bên, không vội vã mở log thông báo xem mà chỉ an lành nhìn mỹ nhân đang ngủ say trong ngực mình.

Chốc lát, Chính Nam tập trung nguyên khí vào lòng bàn tay mình rồi ấn nhẹ vùng gáy của Tú Anh phú bà, sau đó chậm rãi vuốt dọc xương sống tới eo cô. Vòng đi vòng lại như vậy khoảng 5 phút hắn mới ngừng lại, khẽ hôn lên trán cô rồi thay đồ rời đi. 

Tiểu Bạch Kiểm Nhẫn Giả Hệ Thống Trailer

Chính Nam vừa đi Tú Anh phú bà cũng mở mắt ra, mỉm cười hạnh phúc.

Hắn vừa giúp cô điều hóa khí huyết một khắc đó cô đã tỉnh lại, tin rằng hắn cũng biết, nhưng cả hai không ai nói chuyện mà chỉ im lặng dành cho nhau những cử chỉ âu yếm bình lặng.

...

Từ phòng Tú Anh phú bà trở về, Chính Nam cũng không có làm việc khác mà chỉ đứng trong sân nhỏ phía sau biệt viện vừa đánh Thái Cực Quyền, vừa cùng Trang phú bà giao lưu.

Tất nhiên không phải cái gì công viên Thái Cực Quyền hay Kim Dung Thái Cực Quyền, mà là bản thân hắn dựa trên kiến thức về thân thể của nghề Y Sư, kết hợp với hả năng nhìn huyệt vị và dòng chảy khí của Bạch Nhãn mà tự chế ra một bộ quyền pháp dưỡng sinh. Không có tác dụng gì trong chiến đấu nhưng để dưỡng thể, hồi khí và tĩnh tâm thì không tệ.

“Trang, tới, thông báo những gì cần thông báo đi.” - Chính Nam rất không đứng đắn ra lệnh cho Trang phú bà.

Trang phú bà hậm hực đáp: “Hừ, lần sau ký chủ còn đóng thông báo Trang sẽ vứt log cho ký chủ tự xem. Thật quá đáng!”

Chính Nam nhiều lúc cảm thấy rất kỳ quái, giống như tinh linh hệ thống cũng không phải là cái A.I, cái gì trí tuệ nhân tạo mà thật giống như một người sống sờ sờ, có cảm xúc, có giận hờn vậy, mỗi lần hắn đột phá đại cảnh giới, hệ thống bảo trì xong thì Trang càng trở nên “người” hơn là “máy”.

Trang phú bà tất nhiên là đọc được suy nghĩ của Chính Nam nhưng nó chỉ làm như không biết, có một số chuyện chưa đến lúc thì không nên biết, biết nhiều sẽ chỉ chết sớm hơn mà thôi.

Nó cứ thầm lặng làm nhiệm vụ của mình trước đã.

“Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến [ Tiến Thêm Một Bước - giai đoạn 3 ], thu được 6 điểm cấp, 6 điểm kỹ năng, 6 điểm nghề, 6 điểm mị lực.”

“Hoàn thành chuỗi nhiệm vụ thứ 2, khen thưởng ký chủ 10 điểm cấp, 10 điểm kỹ năng, 10 điểm nghề”

“Hoàn thành chuỗi nhiệm vụ chính tuyến thứ 2, ký chủ được hệ thống miễn phí khen tặng danh hiệu “Tiểu Bạch Kiểm đại thành”.

Danh hiệu có tác dụng tăng thêm 100% khi ký chủ dùng điểm mị lực để chuyển hóa thành điểm thiện cảm của phú bà.”

“Tuyên bố nhiệm vụ chính tuyến [ Con Đường Viên Mãn - giai đoạn 1 ], mô tả: “Đường xa mới biết ngựa hay, ai sẽ là người cười cuối cùng?”. Nhiệm vụ yêu cầu: [ Sở hữu 1 phú bà cấp SSR có độ thiện cảm đạt 51 trở lên ]. Phần thưởng: [ 7 điểm cấp, 7 điểm kỹ năng, 7 điểm nghề, 7 điểm tiềm năng, 7 điểm mị lực ]. Phạt: [ Không ] - Trạng thái: [ Chưa hoàn thành ].”

Chính Nam cau mày lẩm nhẩm: “Liên tục kết thúc các chuỗi nhiệm vụ, xem ra sau này chỉ có thể tự mình phát triển chứ không có chỉ dẫn từ Trang nữa a.”

“Tiêu hao 4 điểm cấp tăng lên cấp 36 thành công.” 

“Tiêu hao 11 điểm kỹ năng, kích hoạt và tăng cấp [ Lôi Độn Chakra Hình Thức ] lên cấp 5 thành công.”

“Tiêu hao 15 điểm nghề, tăng cấp [ Tuần Thú Sư ] lên cấp 5 thành công.”

Ký chủ: Chính Nam - Nhân tộc - 18 tuổi – Tiểu Bạch Kiểm đại thành.

Đẳng cấp: 36(Nguyên Anh tầng 6)

Thiên phú: cấp 6

Huyết mạch: Bạch Nhãn Huyết Kế Giới Hạn, Sharingan Huyết Kế Giới Hạn, Băng Độn Huyết Kế Giới Hạn.

Mị lực: 17

Kỹ năng: Tam Thân Thuật(6), Tứ Tử Việm Trận(5),Lôi Độn Chakra Hình Thức(5),Ô Nha Phân Thân Thuật(3), Hỏa Độn - Hào Hỏa Cầu Thuật(3), Hỏa Độn - Hỏa Long Thuật(3), Hỏa Độn - Phụng Tiên Hỏa Thuật(3), Thủy Độn - Thủy Lao Thuật(3),Tâm Chuyển Thân Thuật(3), Thông Linh Thuật(3), Thông Linh Thuật: La Sinh Môn(3), Ảnh Phân Thân Thuật(3), Mộc Diệp Liệt Phong(2), Mộc Diệp Toàn Phong(2), Mộc Diệp Thăng Phong(2), Thuấn Thân Thuật(2), Vụ Ẩn Thuật(2), Vụ Ảnh Thuật(2), Phi Tiêu Thao Khống Thuật(2), Vụ Trung Quỷ Ảnh Thuật(2), Ma Huyễn - Nại Lạc Kiến Thuật(1), Thổ Độn - Tâm Trung Trảm Thủ Thuật(1), Ảnh Phi Tiêu Thuật(1), Kim Phược Thuật, Bát Quái Chưởng (9 kỹ năng), Nhu Quyền(2 kỹ năng), Nhu Bộ, Thố Mao Châm, Thủy Châm, Thiệt Căn Tuyệt Họa Ấn, Ma Kính Băng Tinh, Tất Sát Băng Thứ, Băng Độn – Băng Vòm, Bí Thuật – Thiên Sát Phi Thủy Châm.

Nghề: cấp 6 luyện dược sư, cấp 6 trận pháp sư, cấp 6 luyện khí sư, cấp 6 y sư, cấp 5 phù văn sư, cấp 5 đầu bếp, cấp 5 tuần thú sư.

Phú bà: Khương Ngọc Ngân(S, 92/100), Lý Gia Nguyệt(S, 83/100), Trần Mai Tú Anh(SR, 91/100), Lý Gia Như(SR, 81/100), Vũ Tuyết(SR, 57/100), Diệp Liên Hoa(S, 57/100 – Dự bị).

Điểm dư: 13 điểm cấp, 7 điểm kỹ năng, 12 điểm nghề.

Balo: 8 viên cực phẩm linh thạch, 10 thẻ đạo cụ đan dược(cấp 5), 6 thẻ đạo cụ đan dược(cấp 3), 5 thẻ thăng cấp(không vượt quá Không Minh Kỳ), gói quà cấp 40(không thể sử dụng).

Nhiệm vụ: chính tuyến [ Con Đường Viên Mãn - giai đoạn 1 ], phụ tuyến [ Nam Nhân Bản Lĩnh – giai đoạn 6 ], ẩn [ Thành Lập Thế Lực - giai đoạn 3 ].

...

Chính Nam đánh xong một vòng Thái Cực Quyền thì vừa lúc Vũ Tuyết phú bà tới tìm hắn.

“Tối qua anh ngủ có đủ không mà dậy sớm luyện quyền sớm thế?”

Đối với việc Vũ Tuyết phú bà sáng sớm qua tìm mình, Chính Nam biểu thị khá bất ngờ.

Mặc dù điểm thiện cảm của cô đối với hắn không thấp nhưng hầu như chưa bao giờ cô chủ động tới tìm hắn nói chuyện riêng.

Vừa lau mồ hôi, tranh thủ uống một ngụm trà, Chính Nam cười nói: “Không sao, anh khỏe lắm, Sáng dậy tập thể dụng sống lâu mà. Còn em thì sao, tìm anh sớm như vậy có chuyện gì không?” 

Vũ Tuyết phú bà gật đầu, cô rót thêm trà cho hắn rồi nói: “Sáng nay thông tin Dương Cương mất tích đã được truyền ra ngoài. Đáng nói là Ngô Đức Võ tự mình đứng ra tuyên bố hoàn toàn không hay biết gì về tung tích của Dương Cương. Hắn đây là muốn bảo vệ chúng ta sao?”

Chính Nam lắc đầu: “Cũng đúng mà cũng không đúng. Cho dù ai cũng biết Dương Cương mất tích có liên quan tới Ngô Đức Võ, nhưng nếu hắn một mực phủ nhận thì Cửu Dương Các cũng không thể làm gì.

Còn nếu hắn nói ra là do chúng ta và Tà Nguyệt Tông liên hợp giết Dương Cương thì càng khiến người ta cho rằng hắn chột dạ mà tìm người thế tội, dù sao Ngô gia và chúng ta “có thù” là chuyện cả Hà thành đều biết.

Cho nên a, Ngô Đức Võ chỉ việc đem quả bóng đá thẳng lên trời, còn sau này nó rơi vào ai thì hắn cũng không cần phải quan tâm nữa.”

Vũ Tuyết phú bà nghiệm lại những lời Chính Nam vừa nói rồi gật gù đồng ý.

Bầu không khí trở nên khá kỳ quái khi hai người cứ như vậy ngồi nhìn nhau không nói lời nào.

Bản thân là người nói khá nhiều nhưng Chính Nam cũng không biết phải làm gì trong tình huống này.

Rốt cuộc chịu không nổi cảm giác bí bách, ngại ngùng vây quanh mình, Chính Nam lên tiếng hỏi: “Em qua tìm anh sớm như vậy là muốn hỏi chuyện tế đàn sao?”

Vũ Tuyết phú bà hai tay dưới bàn đã nhàu nát mép áo. Vừa nghe được Chính Nam hỏi, cô giống như tìm được lối thoát vậy, vội vàng trả lời: “Không phải. Em biết kích phát huyết mạch là chuyện lớn nên anh cứ chờ khi nào tiện cho anh là được, em không vội.”

Chính Nam lại hỏi: “Vậy em qua tìm anh có chuyện gì? Không phải chỉ là để nói với anh chuyện của Dương Cương và Ngô Đức Võ chứ?”

Vũ Tuyết phú bà há miệng lưỡng lự, không biết nên bắt đầu như thế nào.

Sáng nay cô thức dậy cũng như mọi ngày nhưng trong lòng luôn cảm thấy rất khó chịu, giống như có thứ gì đó rất quý của cô bị người khác “nhìn chằm chằm”, rất là bí bách. Cảm giác này đã kéo dài từ tối hôm qua, lúc ở [ Ôn Tuyền ] còn chưa xuất hiện, nhưng sau khi cùng mọi người giải tán thì không lâu sau “nó” bắt đầu tới.

Chính Nam thấy Vũ Tuyết phú bà lưỡng lự thì bắt lấy tay cô để xem mạch, rồi dùng Bạch Nhãn kiểm tra thân thể cô một lần.

“Em không có bệnh gì a, cũng không phải là mỗi tháng có vài ngày khó chịu. Rốt cuộc là có chuyện gì?”

Vũ Tuyết phú bà nghe vậy dở khóc dở cười, chỉ có thể lập lờ giải thích: “Em cũng không biết nữa. Chỉ là từ tối qua tới giờ luôn cảm thấy rất bí bách, khó chịu. Giống như… giống như có một bàn tay vô hình luôn muốn nhào nặn, cấu xé em vậy. Trong đầu em luôn cảm thấy mình mất đi gì đó nhưng không biết được đó là cảm giác gì. Em…”

Chính Nam cau mày, trong lòng cùng Trang phú bà hỏi thăm: “Trang, tôi nghe giống như Vũ Tuyết mắc phải “hội chứng rối loạn lo âu” thế nhỉ?

Triệu chứng rất giống của bệnh nhân tâm thần thời kỳ đầu a!”