Tiểu Binh Truyền Kỳ

Chương 197: Phục Kích

“Năng lượng đã nạp đầy!”

Đường Long nhận được báo cáo lập tức ra lệnh: “Sau khi chủ pháo cứ điểm bắn, cấm vệ quân thành trận hình phễu, theo hướng chủ pháo bắn tiến hành đột kích! Sau khi đột phá vòng vây lập tức trở về nước điều trọng binh đến bao vây nước này!”

Mặc dù tất cả binh lính, bao gồm binh lính người máy có chút trí năng, sau khi nghe thấy mệnh lệnh này, đều không muốn chấp hành, vì điều này hiển nhiên là để Đường Long và cứ điểm Ngân giáp ở lại trong địch trận.

Nhưng một câu “Phục tùng mệnh lênh!” Đường Long dùng giọng đanh thép để nói, gần chục ngàn chiến hạm bạch kình, nhanh chóng hợp thành trận hình chiếc phễu, sau khi cứ điểm Ngân giáp bắn ra chùm laser cực lớn, lập tức khởi động động cơ vừa bắn hỏa pháo, vừa đuổi theo về phía chùm laser kia.

Nguyễn soái Long Đặc Tỷ Tư nước Khải Vũ và thuộc hạ của ông ta, đều bị uy lực của chủ pháo cứ điểm dọa sợ, chỗ bị một pháo bắn trúng kia, trong phương viên mấy chục km không có chiếc chiến hạm nào tồn tại, vòng bao vây hoàn mỹ xuất hiện một lỗ cực lớn, 30 ngàn binh lực ở chỗ này cứ như thế tiêu tán thành tro bụi, không còn nữa.

“Nguyên soái, bọn họ muốn đột phá vòng vây!” vài quân quan sức chịu đựng của tâm lý khá mạnh chỉ vào chiến hạm bạch kình đang tăng tốc xông qua lỗ hổng kia trên màn hình.

“Mau chặn bọn họ lại! Nối lại vòng vây cho ta!”

Mệnh lệnh này của nguyên soái Long Đặc Tỷ Tư vừa ra không được bao lâu, chiến hạm bạch kình đã thoát khỏi vòng vây, hơn nữa bọn họ cũng không dừng lại lâu, cứ như thế tăng tốc lái về phía xa. Tính năng tốc độ của chiến hạm X không thể nào so sánh được với chiến hạm bạch kình, đành giương mắt nhìn bọn họ chạy thoát.

“Đáng chết!”

Nguyên soái Long Đặc Tỷ Tư tức giận đấm lên bàn điều khiển, 300 ngàn đại quân của mình bao vây 10 ngàn quân địch, lại để đối phương dễ dàng chạy thoát, bị người khác biết được còn mặt mũi nào cơ chứ?

Các quân quan khác cũng không lên tiếng, cuộc chiến bao vây lần này, có thể trở thành chuyện cười làm trò hề cho người trong thiên hạ.

“Ha ha, nguyên soái, cứ điểm di động của Đường Long không chạy thoát được, đã bị chúng ta bao vây chặt rồi!” Một sĩ quan đột nhiên cười lớn nói.

Nghe thấy lời này, hoàn toàn không ai truy cứu cứu tội anh ta đột nhiên lên tiếng dọa mọi người, mà toàn bộ đều chuyển hướng nhin lên màn hình, mắt nhìn cứ điểm màn trắng bạc bị gần 300 ngàn đại quân tạo thành ba lớp bao vây chặt.

“Quá tốt rồi! Cho dù Đường Long bỏ chạy rồi, chỉ cần chúng ta tiêu diệt tượng trưng của Đại Đường này, cũng lập được công lớn! Không được tiếp cận quá gần, dùng chủ pháo bắn nổ cứ điểm di động này cho ta!” Nguyên soái Long Đặc Tỷ Tư đột nhiên có tinh thân hét lên, ông ta hiểu đây là cơ hội cứu vãn mặt mũi của mình.

Còn những quân quan nước Khải Vũ mặt mày buồn bã kia, vẻ mặt cũng kích động chỉ huy thuộc hạ tấn công. Còn về bọn họ vì sao cho rằng Đường Long đã chạy thoát, đó là vì bọn họ suy từ bụng ta ra bụng người, thống soái tối cao của một thế lực đối mặt với nguy hiểm cực lớn, hơn nữa lúc có cơ hội bỏ chạy, có thể còn ở lại được sao?

“Bệ hạ, chiến hạm địch sắp lắp đầy lỗ hổng, ngài chuần bị làm sao? Bây giờ chúng ta bị 300 ngàn đại quân bao vây.”

Nhìn thấy cấm vệ quân đã đột phá vòng vây, Đường Long còn chưa có hành động gì, Khải Tư Đặc bất giác vội thực hiện chức trách tham mưu của mình, bắt đầu nhắc nhở Đường Long chú ý, bây giờ chỉ có một mình cứ điểm đối mặt với 300 ngàn đại quân của địch.

Lời này của anh ta còn chưa nói xong, thì đã nhìn thấy quân địch hoàn toàn vứt bỏ cấm vệ quân sang một bên, toàn quân bao vây tấn công cứ điểm Ngân giáp.

Bây giờ Đại Đường rất nổi tiếng, cho nên ai cũng biết Đại Đường có cứ điểm có thể di chuyển, tiến hành bước nhảy, càng biết cứ điểm này là kỳ hạm của quân chủ Đại Đường.

Cho nên, dưới sự nhận định này, kẻ địch của Đại Đường trên chiến trường mục tiêu phải tiêu diệt đầu tiên, tuyệt đối là cứ điểm Ngân giáp.

“He he, cứ điểm Ngân giáp này của ta, không phải cứ điểm bình thường trong tưởng tượng kia.”

Đường Long mở miệng cười với Khải Tư Đặc. Không biết tại sao, nhìn thấy nụ cười này, Khải Tư Đặc đổ mồ hôi hột, lập tức nghĩ đến từ “Ác ma” này.

Đường Long ngồi trên ghế chỉ huy, thắt dây an toàn, toàn bộ nhân viên trong phòng chỉ huy, bao gồm hai mỹ nữ bất luận lúc nào cũng ở phía sau Đường Long, cũng ngồi lên ghế thắt dây an toàn.

Khải Tư Đặc nhìn hành động kỳ lạ này, bất giác đổ mồ hôi, vì cho dù lúc cứ điểm tiến hành bước nhảy không gian, đều không có ai thắt dây an toàn, bây giờ lúc bị bao vây chặt, mới làm như thế?

Mặc dù không rõ sắp xảy ra chuyện gì, nhưng Khải Tư Đặc cũng vội học tập theo tìm một chỗ trống ngồi xuống, đồng thời thắt dây an toàn.

“Chuẩn bị xong chưa?” Đường Long quay đầu nhìn xung quanh, sau khi phát hiện không còn ai đứng, cười hi hi: “Thay đổi hệ thống điều khiển, chuyển thành phương thức điều khiển cá nhân Đường Long!”

Lời này của Đường Long vừa nói xong, sàn trước ghế chỉ huy của Đường Long, thò ra một cái máy giống như hệ thống điều khiển của chiến đấu cơ, tiếp đó một màn hình ảo hình tròn xuất hiện xung quanh Đường Long, bao bọc Đường Long và ghế chỉ huy lại.

Khải Tư Đặc xuyên qua màn hình ảo có chút trong suốt này, nhìn thấy Đường Long ở bên trong đột nhiên nắm lấy tay lái chiến cơ kia, sau đó thần sắc giống như là rất hưng phấn hét lên: “Ngồi cho vững! Cho các người thấy lúc cứ điểm Ngân giáp điên cuồng lên, có dáng vẻ như thế nào!”

Khải Tư Đặc không rõ lời này có ý gì, anh ta chỉ cảm thấy màn hình cứ điểm kỳ lạ thế nào ấy, vì mình nhìn thấy hình ảnh giống như ánh sáng lướt qua.

Tóm lại, trước khi cứ điểm ngừng lại, đầu của anh ta quay mòng mòng.

Người của nước Khải Vũ tì nhìn rất rõ, trước tiên cứ điểm kia toàn thân phát ra ánh sáng, những người có kiến thức thì nói cho người bên cạnh biết, đây là dấu hiệu màng bảo vệ vượt qua sự vận hành phụ tải.

Tiếp đó, phía sau của cứ điểm đột nhiên xuất hiện một lỗ hổng lớn, lỗ hổng đó xuất hiện ngọn lửa mạnh, giống như đó là động cơ đẩy.

“Nghe cho kỹ, nhắm vào một điểm cho ta, chĩa vào cứ điểm có màng bảo vệ kia, phải bắn liên tục không ngừng vào nơi đó, mới có thể tấn công thành công!”

Hạm trưởng trên một chiến hạm của nước Khải Vũ, đang ra lệnh cho thuộc hạ phương pháp tấn công.

“Hài, huynh đệ, chúng ta đang ở chính diện của cứ điểm kia, hơn nữa còn bắn pháo thẳng vào nơi cứ điểm đó, chúng ta có bị chủ pháo của cứ điểm đó bắn trúng không? Uy lực đó lợi hại đến mức dọa người chết khiếp.” Một huynh đệ phụ trách bắn pháo, sắc mặt có chút bất an lén hỏi đồng đội bên cạnh.

“Hài, sao một chút thường thức ngươi cũng không có? Chủ pháo cứ điểm như thế, sau khi bắn một lần cần một khoảng thời gian dài để bổ sung năng lượng mới có thể bắn lần nữa. Ngươi nghĩ mà xem dưới sự công kích của nhiều chiến hạm của chúng ta như thế, nó còn có thể chờ đợi đến lúc bắn chủ pháo lần nữa sao? Sớm đã tiêu tùng rồi!” Đồng đội kia lớn tiếng nói.

“Ồ? Như thế thì tốt.”Pháo binh kia thở phào, nhưng anh ta nhanh chóng giật mình, chỉ vào hình ảnh trên cửa sổ bắn, là sự nhầm lẫn của tôi hay là gì? Sao tôi cảm thấy cứ điểm đó ngày càng gần chúng ta?”

“Ah da, dường như tôi cũng có cảm giác đó, rốt cuộc là….”

Lời của một pháo binh khác còn chưa nói xong, giọng nói gấp gáp của hạm trưởng đã vang lên trên loa: “Cứ điểm di chuyển rồi, không được để nó chạy thoát! Toàn lực bắn nó cho ta!”

Sự di chuyển của cứ điểm Ngân giáp giống như là súng lệnh vậy, chiến hạm nước Khải Vũ bao vây cứ điểm Ngân giáp, lập tức trút pháo xuống nó.

Hỏa pháo này mặc dù mãnh liệt, nhưng đối với cứ điểm Ngân giáp có màng bảo vệ mạnh mẽ, thì không gây ra bất cứ tổn thương gì, đợi lúc chiến hạm Khải Vũ chuẩn bị bắn lần nữa, bọn họ phát hiện tình hình có gì đó không đúng.

“mẹ nó! Xem ngươi chạy đường nào! Đi chết đi!”

Lính pháo binh hồi nãy kia hưng phấn ấn nút bắn, nhưng anh ta nhanh chóng phát hiện, mục tiêu tấn công của mình ngày càng gần, lúc ban đầu chỉ là trái banh, sau đó là trái banh bóng rổ, sau đó là miệng thau, đợi đến lúc nhìn thấy đối phương đã che kín hết toàn bộ tầm nhìn của minh, kẻ ngu cũng biết là chuyện gì, anh ta mới thất thanh hốt hoảng hét lên: “Không!”

Lính điều khiển chiến hạm sớm đã phát hiện không ổn, thì đã bắt đầu điều khiển chiến hạm quay đầu, nhưng không biết động cơ của cứ điểm làm bằng gì, lại nhanh hơn động cơ chiến hạm của mình, mới quay đầu, thì đã cảm thấy chiến hạm rung lắc mạnh một hồi, mình bị quang lắc bay đi, sau đó xảy ra chuyện gì, thì vĩnh viễn cũng không biết được.

Những chiến hạm bị cứ điểm Ngân giáp đường kính mấy ngàn km, lần đầu tiên ít nhất là mấy trăm chiến hạm, mấy trăm chiến hạm này, có cái sau khi bị lực tông mạnh mẽ biến thành cái bánh mỏng mới phát nổ.

Có cái thì bị lực tông vỡ tan tành, những chiến hạm này không bị nổ, vì thứ khiến động cơ phát nổ đều đã vỡ tan tành.

Nơi cứ điểm Ngân giáp đi qua mặc dù cái gì cũng không có, nhưng do , phía sau nó có một lượng lớn mảnh kim loại bị vỡ theo sát nó, từ xa nhìn giống như một sao băng cực lớn.

“Sao lại như thế? Cứ điểm kia lại dám trực tiếp tông chiến hạm, lẽ nào nó không sợ bị tông hư sao?” Nguyên soái Long Đặc Tỷ Tư nhìn thấy cảnh này, ngạc nhiên nói.

Một sĩ quan có thể la đảm nhận chức chủ quản tình báo, cẩn thận nhắc nhở: “Nguyên soái đại nhân, nghe nói cứ điểm Ngân giáp của Đại Đường độ dày vượt quá mấy chục km, cho dù trực tiếp bị thiên thạch lớn đụng trúng nó cũng không sao, thì không nên nói đụng những chiến hạm bình thường này sẽ có tổn thương gì.”

“Cái gì? Dày mấy chục km?! Cái này còn đánh cái con khỉ gì ….A! Bị nó đột phá vòng vây rồi! Đáng chết! Mặt mũi mất sạch rồi! Mau đuổi theo cho ta!” Nguyên soái Long Đặc Tỷ Tư giận dữ hét lên.

Vì chính trong lúc này, cứ điểm Ngân giáp tốc độ nhanh đến kinh người, mang theo đuôi do mảnh vỡ kim loại hợp thành, xinh đẹp đột phá vòng vây.

Vòng vây 3 lớp kia, bị nó đụng lủng một lỗ lớn, chiến hạm bị nó tông hủy cũng lên đến 5.6 ngàn chiếc.

Đây cũng là do phần lớn chiến hạm nhìn thất tình hình như thế sớm đã né tránh, nếu không thì sẽ không chỉ tổn thất chút ít như thế.

“Nguyên soái đại nhân, cứ điểm đó không bỏ chạy, mà quay đầu tấn công vòng vây của chúng ta!” Một sĩ quan lên tiếng nhắc nhở.

Nghe thấy lời này, mọi người đều ngước mắt lên nhìn, chỉ nhìn thấy trong không gian tối thui xuất hiện một tia sáng mày đỏ, phương hướng ánh sáng này hướng đến, có thể nhìn thấy bức bình phong do vô chiến hạm hợp thành, đột nhiên lộ ra một lổ hổng lớn tia sáng kia có thể thông qua.

Có thể tưởng tượng, lỗ hổng này là những chiến hạm bố phòng kia đột nhiên né tránh mà tạo thành.

Mặc dù con đường này theo phương hướng của tia sáng đỏ kia mà thay đổi vị trí, nhưng tia sáng đỏ kia rất gian xảo, lúc nó sắp đi vào cửa đường, đột nhiên tăng tốc quay đầu trực tiếp tông vào một bên của con đường.

Bị nó vờn như thế, quần thể chiến hạm vốn nằm gần nhau lập tức tán loạn.

Nhìn từ xa, giống như con rắn lửa đang tùy ý xuyên qua đám cỏ. Nhưng những bụi cỏ chắn trước con rắn lửa này, đều biến thành ngọn lửa phía sau rắn lửa.

Còn đám cỏ muốn tấn công từ phía sau, cũng bị cái đuôi do vô số mảnh vỡ kim loại phía sau rắn lửa chặn lại.

Nhìn thấy cứ điểm Ngân giáp hỗn xược tông tới tông lui chiến hạm Khải Vũ, các sĩ quan của nước Khải Vũ đều giận dữ quát lên: “Đáng chết! Lẽ nào nó vọng tưởng cứ tông như thế sẽ đánh bại chúng ta sao? Tấn công! Toàn lực tấn công cho ta!”

Long Đặc Tỷ Tư mặc dù rất giận dữ, nhưng không giống như những thuộc hạ mắng chửi loạn xạ kia, mà ra lệnh: “Toàn quân chú ý, tất cả bồ đội lấy cứ điểm Ngân giáp làm trung tâm cho ta, theo tọa độ trái phải trên dưới, hợp thành trận hình chữ U, vừa duy trì khoảng cách với cứ điểm Ngân giáp, vừa tấn công toàn lực cho ta! Ta không tin màng bảo vệ của cứ điểm Ngân giáp và độ dày kia có thể chống đỡ được lâu!”

Các sĩ quan nghe thấy mệnh lệnh này, sau khi suy nghi, lập tức hiểu được đây là phương pháp tốt nhất để giải quyết cứ điểm Ngân giáp, bất giác thở phào ra lệnh thuộc hạ làm theo mệnh lệnh, sau đó vội nịnh bợ tang bốc Long Đặc Tỷ Tư.

Quân Khải Vũ bị cứ điểm Ngân giáp ức hiếp đến nỗi đầu bốc khói, nhưng lại không có cách nao, sau khi nhận được mệnh lệnh, lập tức xây dựng trận hình lấy cứ điểm Ngân giáp làm trung tâm, sau đó liền trút laser xuống.

Trận hình này rất có hiệu quả, cứ điểm Ngân giáp mặc dù dựa vào ưu thế tốc độ, vẫn tông hủy một phần chiến hạm phía trước, mắc dù đuôi phía sau chặn lại một chút tấn công, nhưng những chiến hạm ở tọa độ khác cũng khiến nó cảm thấy nguy hiểm , màng bảo vệ vốn rực rỡ chói lòa đã bắt đầu mỏng dần.

Quân Khải Vủ phát giác được điều này lập tức hoan hô cả lên, sĩ khí tăng lên mãnh liệt tấn công.

Tiếng cảnh báo năng lượng màng bảo vệ giảm dần vang lên từng hồi, khiến Khải Tư Đặc căng thẳng, anh ta quay đầu nhìn xung quanh, phát hiện ngoài mình ra, những người khác sắc mặt đều bình tĩnh ngồi yên tại chỗ, bất giác cảm than một câu “Lợi hại”, sau đó liền nhắm chặt mắt ngồi yên trên ghế.

Binh lính bình thường người ta bình tĩnh như thế, một thiếu tá như mình không thể khiến người khác xem thường được.

Đường Long quan sát tình hình toàn bộ cứ điểm, khóe miệng nhếch lên, cười nói: “Hừ, lại chơi chiêu này, sĩ quan chỉ huy của bọn họ dám chắc đã quên cứ điểm của ta đây là cứ điểm vũ trang. Hi hi, xem rat a phải khiến cho bọn họ tỉnh ra mới được.” Nói rồi, Đường Long cười nham hiểm ấn một cái nút.

Những chiến hạm Khải Vũ bao vây tấn công cứ điểm kia, đột nhiên phát hiện cứ điểm ngừng lại, cho rằng động cơ của cứ điểm bị hư, đều vui mừng cả lên.

Phía sau trận hình hợp thành kia của quân Khải Vũ, chỉ duy nhất mặt phía trước bị cứ điểm Ngân giáp đuổi đánh, hoàn toàn không thèm để ý đến sự tổn thương do đuôi sao băng do mảnh kim loại hợp thành theo quán tính bay qua cứ điểm xông đến mình kia, ào ào hét vang xông lên tấn công cứ điểm Ngân giáp phía trước.

Bọn họ bị ức hiếp rất thảm, bây giờ là lúc báo thù. Hành động không sợ chết của bọn họ, khiến những đồng đội hưng phấn quên tất cả kia, học theo chạy đến tấn công.

Long Đặc Tỷ Tư nhìn thấy cứ điểm Ngân giáp ngừng sự tấn công tùy ý của mình, bất giác để lộ nụ cười đắc ý, cứ điểm Ngân giáp này vỏ có dày đi chăng nữa, cũng sẽ bị nhiều chiến hạm như thế này tiêu diệt, mình cuối cùng cũng lập được công lớn. Những sĩ quan kia vội nịnh hót tâng bốc, bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ cứ điểm Ngân giáp.

Một trong số sĩ quan đó đắc ý nói: “Ha ha, động cơ của nó chắc chắn bị hỏng rồi, nó còn tưởng mình là chiến hạm thật sao, cho dù có thể duy trì tốc độ di chuyển trong thời gian nhất định, nhưng bản chất vẫn là cứ điểm, làm gì có động cơ nào có thể duy trì tốc độ di chuyển cao của cứ điểm trong khoảng thời gian dài.

Nghe thấy lời này, Long Đặc Tỷ Tư phản xạ có điều kiện nhìn dữ liệu trên bản đồ tinh hệ, vừa nhìn khiến ông ta giật mình, thất thanh hét lớn: “Hỏng rồi! Khoảng cách quá gần! Mau để chiến hạm rút lui!”

Một số sĩ quan còn ngây người không biết xảy ra chuyên gì, một số sĩ quan lanh lợi biến sắc mở máy liên lạc chuẩn bị ra lệnh, nhưng đã không kịp.

Chỉ nhìn thấy cứ điểm Ngân giáp lặng lẽ kia, vừa chịu đựng sự tấn công mãnh liệt của hỏa pháo, vừa nhanh chóng mở phó pháo cứ điểm trên thân nó.

Chiến hạm bao vây xung quanh cứ điểm Ngân giáp, ngạc nhiên nhìn thấy bề mặt cứ điểm đối diện mình, đột nhiên xuất hiện vô số nòng pháo bố trí khắp cứ điểm, đường kính lớn mấy chục mét, đã phát ra ánh sáng chuẩn bị bắn.

Nhìn từ phía xa, chỉ nhìn thất cứ điểm màu trắng bạc vốn lặng yên không động đậy, đột nhiên giống như hằng tinh phát ra vô số ánh sáng nóng hổi, không chút lưu tình hòa tan những chiến hạm nằm gần phạm vi gây tổn thương.

Nhìn lên màn hình thấy hình ảnh chiến thuật hình tròn lớn dày đại diện cho phe mình, bắt đầu mỏng dần nhanh chóng.

Long Đặc Tỷ Tư chỉ cảm thấy mình muốn ói máu, vì ông ta rất rõ, độ dày của quả cầu ít đi một chút, điều đó đại điện cho hàng vạn binh lực biến mất.

“Mau rút! Mau rút cho ra!” Long Đặc Tỷ Tư rát cổ bỏng họng hét lên, các sĩ quan thì sắc mặt xanh mét ra lệnh thuộc hạ mau rút lui.

Kỳ thực không cần bọn họ ra lệnh, trực tiếp đối diện với hằng tinh phát uy, nhìn tấy quân mình liên tục không ngừng biến mất, quân Khải Vũ đã mất đi dũng khí, sớm đã giống như ong vỡ tổ, lớn tiếng kêu gọi nhanh chóng rời khỏi tầm bắn của cứ điểm Ngân giáp.

Chính vào lúc, màng bảo vệ của cứ điểm Ngân giáp đã biến mất, máy tính của cứ điểm, tiếng nhắc nhở cảnh báo vang lên: “Màng bảo vệ đã mất tác dụng, năng lượng chỉ còn lại 20%, xin hãy nhanh chóng bổ sung năng lượng.”

Nghe thấy lời này, Đường Long bĩu môi nói: “Xem như các ngươi may mắn.” Sau đó lái cứ điểm về phía lãnh thổ Đại Đường.

Long Đặc Tỷ Tư nhìn thất binh lực của mình chỉ trong chốc lát đã mất đi 50, 60 ngàn vô cùng buồn bã, đột nhiên phát hiện màng bảo vệ của cứ điểm Ngân giáp đã biến mất, hơn nữa vô số nòng pháo kia cũng đã thu trở về, ông ta lập tức kích động ấn vào máy liên lạc nói: “Toàn quân chú ý, cứ điểm kia đã không còn năng lượng nữa rồi, ngăn cản nó cho ta!”

Nhưng, lời này của Long Đặc Tỷ Tư nói ra hơi trễ, vì trước khi ông ta nói ra lời này, cứ điểm Ngân giáp đã đi qua con đường những chiến hạm Khải Vũ bị dọa sợ, vì cứ điểm ép đến mà nhường đường, chạy ra khỏi vòng vây, sau đó cũng không chơi trò quay đầu tấn công gì nữa, không quay đầu bay thẳng về biên giới Đại Đường.

Nghe thấy lời kia của Long Đặc Tỷ Tư, và nhìn thấy hành động như chó cùng đường của cứ điểm Ngân giáp, tâm lý sợ hãi của quân Khải Vũ lập tức biến mất, bắt đầu nghiến răng nghiến lợi đuổi theo phía sau cứ điểm Ngân giáp.

Long Đặc Tỷ Tư mặc dù hiểu rõ biên giới Đại Đường chắc chắn đã bố trí đại quân, nhưng ông ta cho rằng mình vẫn còn mấy trăm ngàn chiến hạm X, thế nào cũng tiến hành phá hoại tấn công lãnh địa biên giới Đại Đường, dù gì tấn công kinh tế của Đại Đường cũng là trách nhiệm của tiên phong, vì lúc ban đầu vạch ra kế hoạch này, thì không nghĩ qua có thể trong chốc lát có thể giải quyết Đại Đường.

Có cách nghĩ này, Long Đặc Tỷ Tư không ngăn cản sự truy kích của thuộc hạ, đương nhiên, ông ta cũng đang trên đường đuổi theo, bắt đầu chỉnh đốn ở mức nhất định, đợi lúc sắp đến biên giới Đại Đường, một nhóm chiến hạm sát khí đằng đằng, sẽ hiện ra trước mặt người thế gian.

Cho dù quân Khải Vũ bị một cứ điểm di động khiến cho tổn thất thảm trọng, nhưng dù sao cũng là một bộ đội thường chiến thắng đã chinh chiến nhiều năm. Còn về thất bại khi nãy của mình, quân Khải Vũ chỉ có chút căm giận trong lòng mà thôi, hoàn toàn không chịu sự đả kích lớn nào, vì đối thủ là cứ điểm vũ trang có thể di chuyển.

Nên biết, chỉ đơn giản việc tấn công một cứ điểm vũ trang tại chỗ, đã cần phải hao tổn công sức rất lớn, hơn nữa không dám bảo đảm sẽ thành công, chứ đừng nói đến cứ điểm Ngân giáp tốc độ di chuyển còn nhanh hơn chiến hạm, cho nên thua cũng không mất mặt.

Đương nhiên, những lời này là Long Đặc Tỷ Tư nói với thuộc hạ, thuộc hạ cũng cho rằng nguyên soái nói rất có lý, lời này sau khi truyền khắp toàn quân, tất cả mọi người đều cho rằng nguyên soái nói đúng.

Vì như thế, báo cáo với trong nước, mình vẫn là lập công, vì mình đã phục kích được hoàng đế của Đại Đường, chỉ là đáng tiếc để hắn chạy trốn thoát mất.

Đường Long nén một bụng tức giận liều mạng bỏ chạy, vẫn còn chưa đến biên giới, từ trên radar nhìn thấy biên giới đã có một lượng lớn quân đội của mình, bày sẵn trận địa chờ đón địch, bất giác lập tức liên lạc hỏi: “Đến cũng thật kịp lúc, là ai đảm nhận chức sĩ quan chỉ huy?”

“Ha ha, đại ca, mèo đen nhỏ em đến giúp anh báo thù!” Hình ảnh mèo đen nhỏ xuất hiện đầu tiên.

“Chủ công, ngài không sao chứ?” Hình ảnh Lưu Dịch Huy, Trương Quán Hoa, Lý Gia Dân tiếp đó xuất hiện trên màn hình.

Nhìn thất mèo đen nhỏ và 3 thủ lĩnh quân Đại Đường, Đường Long vui mừng nói: “Là các người a, tọa dộ XXX phía sau ta, có một lượng lớn quân địch truy đuổi theo ta hơn nửa tinh hệ, đến đây bắn họ cho ta, tiêu diệt uy phong của bọn họ!”

“Tuân lệnh!” bọn người Lưu Dịch Huy lập tức kính chào nói.

Kỳ thực không cần Đường Long nói ra tọa độ, bọn họ sơm đã thông qua radar loại mới, khóa chặt chiến hạm quân Khải Vũ, cho nên mệnh lệnh vừa ra, các pháo thủ liền liều mạng ấn nút.

Cấm vệ quân bị bức bỏ chạy, thì dốc toàn lực bắn, trút hết lửa giận của mình về phía trước.

Bọn họ đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, lại không thể bảo vệ chủ công, ngược lại còn được chủ công yểm trợ mình tháo chạy khỏi chiến trường, cơn giận này khiến bọn họ ngột ngạt, bây giờ mình mang theo viện quân đến, không báo thù vào lúc này, còn đợi lúc nào nữa?

Chiế nhạm nước Khải Vũ hưng phấn đuổi theo sát cứ điểm Ngân giáp, nhưng lúc sắp bước vào biên giới Đại Đường, bọn họ đồng loạt dừng lại, vì chùm sáng che lấp bầu trời, không dấu vết gì hướng về phía bọn họ.

Chiến hạm hết chiếc này đến chiếc khác phát nổ, lập tức khiến quân Khải Vũ hỗn loạn, ai có thể ngờ được rằng lúc địch đang sảng khoái truy đuổi, gặp chuyện mất hứng như thế cơ chứ?

Nhưng, bọn họ cũng là bộ đội trải qua chinh chiến nhiều năm, dưới sự trách mắng của của các sĩ quan, không bao lâu đã hồi phục bình tĩnh, bắt đầu vừa bắn pháo phản kích về phía hỏa pháo bắn đến, vừa rút về sau.

“Chuyện gì vậy? Tại sao radar không phát hiện tông tích của địch?!” Long Đặc Tỷ Tư nhận được báo cáo tổn thất lập tức đau khổ hét lên.

Vì sự tập kích đột nhiên xuất hiện, khiến binh lực của Long Đặc Tỷ Tư ít nhất tổn thất mấy chục ngàn, mặc dù phần lớn đều là chiến hạm cao cấp, nhưng cũng rất đau lòng. Hơn nữa, nếu như có thể dự đoán phát hiện được tông tích của địch, lần này gặp phải nhiều lắm tổn thất mấy trăm binh lưc mà thôi.

“Nguyên soái đại nhân, chiến hạm của Đại Đường, cũng có chức năng tàng hình.” Một sĩ quan nhắc nhở.

“Điều này ta biết, ta muốn hỏi bọn họ tại sao có thể phục kích chúng ta!” Long Đặc Tỷ Tư giận dữ vẫy tay ra hiệu thuộc hạ này lui xuống.

Trong lòng ông ta sớm đã mắng chửi ầm ĩ cả lên, điều này không phải là thừa thãi sao? Không thấy những binh lính phía dưới sau khi bị tập kích, lập tức dùng kính viễn vọng điện tử quan sát tình hình sao? Mình sao lại có thuộc hạ ngu như thế cơ chứ? Nếu như tên này không phải là có quan hệ thân thích với bệ hạ, mình sớm đã điều hắn đi dọn dẹp nhà vệ sinh rồi.

“Bọn họ có thể sử dụng kính viễn vọng điện tử quan sát chúng ta sao?” Một sĩ quan cẩn thân hỏi.

“Tầm xàm! Lẽ nào bọn họ sớm đã biết, chúng ta sẽ từ nơi này để tấn công bọ họ sao?” Long Đặc Tỷ Tư phiền não nói.

Tên này cũng thật ngu ngốc, ngươi cho rằng tinh vực lớn như thế, không có chuẩn bị tùy tiện dùng kính viễn vọng điện tử, thì có thể phát hiện địch sao?

“Ơ, cái đó, có lẽ Đại Đường có radar loại mới có thể quét ra được vật liệu tàng hình sao? Một sĩ quan có chút chần chừ nói.

Nghe thấy lời này, Long Đặc Tỷ Tư và những sĩ quan khác đều ngây người, lúc vật liệu tàng hình vẫn còn thuộc vào kỹ thuật cao tuyệt mật, Đại Đường lại có thể sử dụng radar mới quét ra loại vật liệu này? Điều này không thể nào, khoa học kỹ thuật của Đại Đường tiên tiến như thế sao?

“Báo cáo!” giọng của phó quan làm tỉnh những người này, hơn nữa nói ra những lời khiến sắc mặt bọn họ thay đổi: “Số lượng quân địch đã thống kê xong, tổng binh lực 310 ngàn, trong đó 10 ngàn chiến hạm bạch kình, còn lại toàn bộ đều là chiến hạm X.”

“310!”

Long Đặc Tỷ Tư ngây người, Đại Đường sớm đã có chuẩn vị rồi hay sao? Lại có thể trong chốc lát đã điều động phân nửa binh lực đến nơi này?

Một sĩ quan thì có chút lo lắng hỏi: “Chúng ta còn bao nhiêu binh lực?”

Phó quan có chút chần chừ trực tiếp nói” Chiến hạm X 130 ngàn chiếc, chiến hạm cao cấp 30 ngàn chiếc.”

“Không phải chứ? Mất nhiều binh lực như thế sao? Chúng ta chỉ tác chiến với cứ điểm một chút!” Các sĩ quan đều kinh ngạc hét lên.

“80% chiến hạm tổn thất, là do cứ điểm di động kia tạo thành.” Phó quan khổ sở đáp.

Nghe thấy lời này, mọi người đều dấy lên một cảm giác vô lực, cứ điểm Ngân giáp quả thực là quái vật, mặc dù có vỏ dày, hỏa lực mạnh, nhưng quân đội của mình cũng không tấn công khắc chế được cứ điểm, chỉ là cứ điểm đó có thể di chuyển, nó không giống như cứ điểm khác ngu ngốc để mặc người công kích.

Hơn nữa cảm giác có chút nguy hiểm, nó có thể lập tức chạy, đối với nói thật là không còn cách nào khác. Hơn nữa điều khiến người là phiền não nhất chính là, sau này tiến hành cuộc chiến hạm đội với Đại Đường, cứ điểm này tham dự, cuộc chiến đó không cần đánh nữa, thua chắc.

“Nguyên soái Đại Nhân, chúng ta bây giờ phải làm sao? Đối chiến với địch hay là trở vể củng cố chiến tuyến?” Một sĩ quan hỏi câu hỏi trong lòng mọi người.

Long Đặc Tỷ Tư cũng không suy nghĩ nhiều, trực tiếp nói: “Trở về củng cố chiến tuyến, bộ đội phía sau sắp đến rồi, đợi chúng ta chuẩn bị sẵn sàng, thì sẽ tấn công tiêu diệt Đại Đường!”

Mọi người nghe thấy đều thở phào, bọn họ không có tự đại đến mưc dùng hơn 100 ngàn binh lực chống đối với 310 ngàn binh lực, Đại Đường có thể dùng 1 cứ điểm đối kháng với 300 ngàn binh lực, cũng vì thứ đó là cứ điểm, nếu như bọn họ chỉ có 100 ngàn binh lực, chắc chắn cũng sẽ giống như mình.

Các sĩ quan nước Khải Vũ vừa an ủi lòng mình, vừa ra lệnh thay đổi chiến lược cho thuộc hạ.

Quân Đại Đường nhìn thấy kẻ địch muốn bỏ chạy, đương nhiên không vui, làm gì có chuyện anh ức hiếp tôi, tôi không dám ức hiếp lại?”

Dưới tiếng ra lệnh của Đường Long, 300 ngàn chiến hạm, cứ như thế đuổi theo quân Khải Vũ, so với khi nãy, lập trường hai bên đã thay đổi.

Còn Đường Long cũng nhanh chóng nhảy sang phi thuyền chuyên chở, rời khỏi cứ điểm Ngân Giáp, đồng thời lái vào mẫu hạm cơ giáp quân đội vừa chuẩn bị, mèo đen nhỏ đương nhiên sớm đã chờ đợi trong mẫu hạm.

Còn về cứ điểm Ngân giáp vì sắp hết năng lượng, cần trở về bổ sung năng lượng, Đường Long không muốn trở về cùng cứ điểm Ngân giáp đi sửa chữa.

Còn bọn người Khải Tư Đặc, Phượng Sương, Phương Băng cũng theo Đường Long, đi lên mẫu hạm cơ giáp đó.

Tốc độ của chiến hạm bạch kình đương nhiên nhanh hơn chiến hạm X, cho nên cấm vệ quân của Đường Long không nhưng bỏ xa đồng đội của mình, hơn nữa còn đuổi sát theo sau quân Khải Vũ.

Cấm vệ quân này vui mừng, đuổi đánh phía sau của địch, không vui sao được? Một trận tấn công, lập tức khiến trận hình phía sau của nước Khải Vũ mỏng đi một tầng.

Theo sự đuôi theo ngày càng gần của cấm vệ quan, sự tổn thất phía sau của quân Khải Vũ ngày càng lớn.

Long Đặc Tỷ Tư càm thấy như thế không phải là cách, bất giác ra lệnh khiến quân Khải Vũ tổn thất oan uổng vài chục ngàn binh lực.

Long Đặc Tỷ Tư vẫy tay ra lệnh: “Để 30 ngàn chiến hạm cao cấp kia ở lại chặn đường, chỉ cần chúng ta trở về đến trận địa, chúng ta sẽ có thể chống lại sư tấn công của địch, thậm chí có thể tiến hành phản kích, để bọn họ vì bệ hạ tận trung tác chiến!”

30 ngàn chiến hạm cao cấp còn sống sót kia, mặc dù trên danh nghĩa là thành viên của quân Khải Vũ, nhưng bọn họ vốn chỉ là quân đội của một nước nhỏ ở tinh vực này, vì nước bị chiếm lĩnh, cho nên cũng biến thành quân Khải Vũ.

Các sĩ quan đối với đội quân mới gia nhập này không để ý lắm, cho nên đối với mệnh lệnh của Long Đặc Tỷ Tư để 30 ngàn chiến hạm này chẳng khác đi tìm cái chết, không có ý kiến gì.

Các sĩ quan trên 30 ngàn chiến hạm cao cấp nghe thấy mệnh lệnh này, toàn bộ đều mắng chửi cả lên, ngu ngốc cũgn biết, 30 ngàn chiến hạm cao cấp này của mình, hoàn toàn không đủ để chiến hạm bạch kình ăn, chứ đừng nói đến 300 ngàn chiến hạm X ở phía sau.

Nhưng, cái gọi là quân lệnh như sơn, quân lệnh này cũng chính là chỉ hơn 100 ngàn binh lực của quân Khải Vũ dùng hỏa pháo thế chấp, những tên quỷ xui xẻo như mình, chỉ đành quay đầu chặn những chiến hạm bạch kình kia.

Nhưng những quân đội mới đầu hàng này, sau khi đợi máy giám sát của nước Khải Vũ bắt đầu rút lui, lập tức khí thế hung hãn phát tín hiệu đầu hàng, đồng thời tắt động cơ, khóa hệ thống hỏa pháo, biểu thị thành ý.

Theo bọn họ, nước Khải Vũ và nước Đại Đường đánh nhau sống chết thì có liên quan gì đến họ? lại muốn họ đi chết? Nếu như ngươi đã bất nhân vậy thì đừng trách ta bất nghĩa.

Hơn nữa, quân Đại Đường hung hãn như thế, chỉ đơn giản 10 ngàn binh lực cộng một cứ điểm, đã đánh tan tác 300 ngàn đại quân của nước Khải Vũ. Chuyện này là do mình tận mắt nhìn thấy, hơn 70 ngàn đồng đội của mình đã bị hủy trong tay Đại Đường, cho nên nếu như muốn đầu hàng, thì tốt hơn nên đầu hàng Đại Đường.