Tiêu Khiển Hóa Yêu

Chương 43: 43 Anh Đây Ảnh Ảnh

Cả chiếc đèn bất ngờ bay về phía lão Phú, vỡ choang tạo tiếng to, chiếc đèn to, nặng lại là lồng thuỷ tinh, tuy tránh được nhưng lão lại bị chảy máu nhiều ở tay.

Hai tên vệ sĩ cuống cuồng chạy ra đỡ lão, Tú Ảnh nhân cơ hội định chạy vào trong phòng khoá trái cửa nhưng không kịp, bị tên vệ sĩ kéo ngược lại.

Lão Phú điên lên giáng xuống khuôn mặt Tú Ảnh một cái tát điếng người, lực đánh mạnh và bất ngờ khiến cô choáng váng, ngã khụy xuống đất.

Tiếng lão gầm lên như quái thú:

- Con điếm, mày muốn chơi tao à? Đợi tao xử mày xong thì đám đàn em tao mỗi thằng cho mày một cảm nhận nhé...Ag khe khe...

Tiếng cười lão biến thái rống to lên, hai tên vệ sĩ đằng sau nét mặt cũng thỏa mãn ngóng chờ.

Viên Dạ Trì nghe rõ mồn một tất, ánh mắt căng lên sợ hãi, gằn lên:

- Thằng già Phú...

Hắn liên tiếp đập tay vào thành ghế, Chu Toàn phóng nhanh rồi cua gấp khúc khiến mặt đường hằn một vệt đen bốc khói lên, dừng lại dưới sảnh chung cư của Tú Ảnh.

Viên Dạ Trì cùng Chu Toàn chạy ngay tới phía thang máy.

Trong khi đó tại căn hộ của Tú Ảnh, lão Phú vẫn không biết điện thoại cô rơi dưới gầm ghế, từ nãy đã bị Viên Dạ Trì nghe được.

Lão đè Tú Ảnh nằm giữa sàn nhà, nhanh nhanh vứt bỏ chiếc áo vest chật cúc khuy của mình ra, tấm thân lão béo ục ịch đè nặng khiến cô cũng không tài nào chống cự.

Tú Ảnh hoảng hốt sợ hãi, nước mắt khóc ròng hét lớn:

- Buông ra...

Lão già mất nết...tao hận nhất đám đàn ông dục thú như mày..

Quan chức chính phủ à? Mày làm được chó gì cho dân? Mày chỉ nhiều tiền rồi đàn đúm...

Tú Ảnh uất hận xổ hết ra, lại nói đúng tim đen khiến lão ta càng điên cuồng hơn, tát mạnh hai cái bạt tai vào bên má Tú Ảnh, tiếng tát chan chát vang lên sắc lẹm.

Lão nhanh chóng xé tọac chiếc áo sơ mi công sở của cô, tận mắt trông thấy làn da trắng nõn cùng đồi núi căng tròn, miệng lão rỏ dãi, ghê tởm nói:

- Nào cục cưng...

để anh thưởng thức xe mùi vị của phụ nữ tri thức khác biệt gì so với mấy ả chân dài ngoài quán bar..

Lão cúi xuống hôn vào dưới dái tai Tú Ảnh, đúng hơn là liếm láp bẩn thỉu, lão giữ chặt tay cô trên đỉnh đầu, căng ra không tài nào thoát nổi.

Tú Ảnh khóc nức nở nhưng vẫn quật cường, cô dùng hết sức cắn rách tai lão Phú, đến lúc lão ta đau oái kêu lên thì răng Tú Ảnh vẫn ghi chặt vành tai.

Lão đau đớn hét gầm lên:

- A con chó...

mày có bỏ ra không?

Ngay lúc này cánh cửa căn hồ bị tiếng ruỳnh mạnh đến kinh thiên động địa, một tiếng ruỳnh hai bên vách tường đã xuất hiện vệt nứt, tiếng ruỳnh thứ hai liền bửa sập cánh cửa ra.

Hai tên vệ sĩ bị động ngay sau đó đã bị Viên Dạ Trì điên cuồng đánh ném sang một bên, Chu Toàng ngay sau xử hai tên đó.

Dạ Trì hằm hè đi tới phía lão Phú, khuôn mặt lão bỗng biến sắc chưa kịp định hình liền bị Dạ Trì đấm mạnh vào mặt, nam nhân như biến thành con quái thú thật sự, ngồi đè lên lão Phú đấm liên tiếp vào mặt, miệng lão úa máu ra, hai mắt húp mí, má phù nề lên nhưng cũng chưa nguây cơn giận.

Dạ Trì bỗng vớ lấy chiếc bình hoa gần đó toan đập nát khuôn mặt lão thì Tú Ảnh khốn khổ kéo chân nam nhân lại, cô khóc nấc lên:

- Đủ rồi..hức hức..

Đủ rồi mà Dạ Trì

Viên Dạ Trì buông thõng bình hoa xuống, thở dài mệt mỏi.

Sau cùng quỳ xuống bên Tú Ảnh, lấy áo mình khoác chặt lên cơ thể cô, ôm chặt Tú Ảnh đang rối bời trong lòng, an ủi:

- Em không sao rồi...anh đây, Ảnh Ảnh

Tú Ảnh nhìn Viên Dạ Trì đầy mơ hồ, sau mấy cú tát và đánh của đám lão Phú, cơ thể như rơi rắc từng khúc xương.

Hai bầu má cô đỏ au nóng bỏng, nơi mũi và khoé môi rỉ nhiều máu loang lổ, hơi thở cô hơi yếu dần rồi ngất lịm đi trong vòng tay Viên Dạ Trì.

So với lúc nãy nhốn nháo bao nhiêu thì bây giờ không gian chìm vào im lặng.

Dạ Trì bế thốc Tú Ảnh trong tay, hốc mắt đã ựng đỏ lên, hằm hè:

- Gọi đám người Tiết Suy tới đây

Chu Toàn gật đầu rồi đi gọi ngay.

Về phần Viên Dạ Trì, hắn trầm mặc đưa Tú Ảnh về biệt phủ, kêu hai người hầu nữ ra tắm rửa rồi thay bông băng cho cô, gọi cả bác sĩ đến.

Tú Ảnh hoàn toàn không thức tỉnh, cô vẫn nhắm nghiên mắt im lìm, vệ sinh cơ thể sạch sẽ thì nằm gọi trên giường.

Vị bác sĩ tới băng bó và khám qua cho cô, Tú Ảnh bị rạn xương bả vai trái, hai bên gò má bị dập mô mặt nhẹ, bôi thuốc sẽ khỏi, bên sụn mũi phải đeo nẹp cố định lại khoảng 1 tuần, tâm trí không ổn định.

Đó là những lời vị bác sĩ đó báo cáo lại.

Sau cùng còn Viên Dạ Trì ở lại trong phòng, hắn nhìn ngắm Tú Ảnh đang bó bột cánh tay, hai bên má đắp thuốc mà đau đáu trong lòng, ngay lúc này điện thoại Chu Toàn gọi tới:

- Thưa ngài, Tiết Suy đã lo liệu xong xuôi

.