Tiểu Thư Hậu Đậu Có Muốn Lấy Anh Không

Chương 46: 46 Hôn Trộm

Nhã Hi cứ suy nghĩ mãi, vậy công ty giải trí Diêu Minh đứng tên ai? Khi Cố Minh bắt đầu tiếp quản công ty giải trí Diêu Minh, bố mẹ chỉ nói rằng Cố Minh sẽ là người nắm nhiều cổ phần nhất, nhưng bây giờ Nhã Hi cảm thấy cái tên công ty có quá nhiều ẩn ý.

Và hơn 10 năm trước, khi bố mẹ Cố Minh gặp tai nạn, vậy công ty kiến trúc Minh Quang sẽ do ai tiếp quản?Nhã Hi lại lên mạng tra " công ty kiến trúc Minh Quang", nhưng nó lại hiện ra công ty kiến trúc Kim Nhã.

Nhã Hi đọc thông tin về công ty, hơn 10 năm trước công ty đã đổi tên và đổi chủ, bây giờ là một công ty con thuộc tập đoàn Kim Nhã, và ông Triệu Mục Kim làm chủ.

Tại sao lại như thế được? Chẳng lẽ sau đó bố Nhã Hi đã thu mua công ty? Nhưng tại sao thu mua rồi mà còn phải nhận nuôi con của chủ cũ.

Quá kì lạ! Nhã Hi cảm thấy rất rối rắm, liền vứt tất cả ra sau đầu.Cuối năm này, Nhã Hi về nhà một chuyến.

Mà Cố Minh từ lúc bắt đầu điều tra vụ tai nạn, đến giờ cũng được 2 tháng, không biết có được thông tin gì không, nhưng đối với Nhã Hi vẫn rất cưng chiều, sủng ái có thừa.

Nhã Hi phần nào đỡ lo lắng, bởi nếu vụ tai nạn thật sự có liên quan lớn đến bố mẹ Nhã Hi thì liệu Cố Minh sẽ thế nào? Liệu có còn như thế với cô không?Nhã Hi về nước, Lưu Tinh cũng cùng đi về, Lưu Tinh từ nhỏ đến lớn đều sống ở nước ngoài, dịp cuối năm cùng bố mẹ về nước, nhưng năm nay bố mẹ bận việc, liền về cùng Nhã Hi, cùng ở nhà Nhã Hi luôn.

Trước mắt Cố Minh và Nhã Hi vẫn quyết định giấu chuyện yêu đương, tạm thời không cho bố mẹ biết.

Yêu đương lén lút rất có cảm giác kích thích!!!!!!!!! Ngày 31/12, ngày cuối cùng của năm, cũng là ngày sinh nhật Lưu Tinh.

Dựa theo kinh nghiệm của mình, liền cùng Nhã Hi loay hoay trong bếp làm một cái bánh sinh nhật.

Nhã Hi đã nhào bột thành thạo, nhưng khâu trang trí thì vẫn rất vụng về, hai người hợp tác, bổ trợ lẫn nhau, làm một cái bánh sinh nhật phủ chocolate, còn cắm thêm mấy cái bánh quế lên trên bánh để trang trí.

Bố mẹ Nhã Hi cũng rất bất ngời, không biết con gái họ từ bao giờ mà đã biết chuyện bếp núc.

Nhã Hi vẫn giấu cả chuyện mình đi làm thêm, nên chỉ trả lời qua loa là ở bên đó tự học làm, biết một chút.

Cố Minh ghen ra mặt, nói với Nhã Hi một câu đầy ẩn ý.

" Thế mà chưa thấy ai đó làm tặng anh một cái nhỉ?" " Đợi bao giờ đến sinh nhật anh thì em làm hẳn 2 cái luôn.

Được chưa?" Kì thực Cố Minh không phải kiểu người nhỏ mọn, chỉ là muốn trêu chọc Nhã Hi một cái.

Thấy cô nói thế, cười rõ tươi.

2 tháng nay, bây giờ anh mới được cười thoải mái như vậy.

Bữa tiệc sinh nhật kiêm tiệc cuối năm còn gọi cả Tô Hiểu, Hạ Cảnh Thuần, Hạ Cảnh Dật vì cuối năm cậu cũng về nước nên cũng mời đến, và anh em Lâm Trạch, Lâm Phong.

Lâm Trạch thì cứ luôn mồm nói là " đại minh tinh như tôi bận lắm" nhưng cuối cùng thấy Cảnh Thuần đến cũng vác cái mặt đến.

Lâm Phong cũng cáo bận, nhưng nghe tin Cảnh Dật về nước cũng không mời mà đến.

Mặc dù đông đủ mọi người, nhưng Nhã Hi thấy Cố Minh lại hơi trầm tư, cô biết anh nghĩ gì.

" Anh Gia Kiệt vì chuyện cửa hàng không về nước được, nhưng anh ấy cũng nói là đến Tết Nguyên Đán thì sẽ về mà, sẽ cùng nhau đón Tết."Cố Minh chỉ "ừm" một tiếng.

Một lúc sau, cũng hòa nhập với mọi người.

Còn Lưu Tinh, vốn là người trầm tính, không thích ở nơi quá đông người, nhưng hôm nay lại chịu khó "mở lòng", hôm nay cũng là sinh nhật anh nên chơi bời hết cỡ.

Tiệc sinh nhật kéo dài đến 10h, vì trời rất lạnh nên mọi người còn rủ nhau đốt pháo, que pháo nhỏ trong đêm sáng lạ lùng.

Cứ đốt hết cây pháo này lại tới cây pháo khác, những chùm pháo nhỏ thay nhau mà sáng, ấm cả một vùng lạnh lẽo.

Tiệc tan, người nào về nhà người nấy.

Còn Lưu Tinh ở lại nhà Nhã Hi, được sắp xếp ở phòng dành cho khách.

Đêm hôm đó, trong lòng ai cũng ấm.

Sáng ra, đã sang năm mới, Nhã Hi thế mà lại tự giác dậy sớm, mà hôm nay Cố Minh ở nhà, cho nhân viên nghỉ ngơi 1, 2 ngày, nên khi Nhã Hi dậy thì anh vẫn còn đang ngủ nướng.

Cô liền len lén vào phòng anh, hôn trộm một cái lên trán.

Trước giờ mỗi khi ngủ dậy, toàn là anh thơm trán cô, bây giờ cô chủ động thơm lại.

Làm xong chuyện bí mật, cô định đi ra ngoài thì có một bàn tay kéo lại, cô ngã nhào vào lòng người đằng sau.

Cô giật nảy mình, không biết anh thức dậy từ khi nào, liền nhanh chóng phủi sạch những gì mình vừa làm, coi như không biết gì.

" Anh, anh dậy rồi à? Hôm nay được nghỉ sao không ngủ thêm đi." " Vốn là đang ngủ, nhưng không biết có tên lưu manh nào hôn trộm anh, thế là anh liền phải dậy."Cố Minh giọng còn ngái ngủ, hơi trầm, khàn, giọng điệu mang theo ý cười, Nhã Hi nhất thời không đỡ nổi.

Cô mất máu mất thôi.

" Ai thèm hôn trộm anh chứ?"Cố Minh lại cười, Nhã Hi vừa nói xong mới phát hiện mình tự chui đầu vào rọ, chưa đánh đã khai, mặt đỏ dần, còn lan xuống cổ nữa.

P/S : " Khi trong lòng có quá nhiều thứ chất chứa, không thể nói ra, phải tự chôn giấu một mình.

Vậy bạn hãy khóc đi, hãy khóc thật to vào, khóc nhiều vào, tìm cớ để mà khóc.

Sau đó, sẽ thấy lòng nhẹ hơn rất nhiều.

.