Translator: NguyetmaiThực ra Triệu Tư Ninh đã nghe qua đại danh của Mộc Hàn Yên, nhưng hắn ta không biết dáng người nàng như thế nào, chỉ thấy Triệu Tứ tiểu thư có thái độ rất kỳ quái với Mộc Hàn Yên, vừa thấy người đã nhìn chằm chằm không chớp mắt, lúc lại nhăn mày trầm tư. Rõ ràng người đã đi rồi thế mà nàng ta vẫn núp ở góc phía sau, một mực đưa mắt nhìn theo người ta rời khỏi mới chịu yên tâm. Đây chẳng phải là biểu hiện điển hình của thiếu nữ mới biết yêu, muốn gặp nhưng xấu hổ, muốn thôi lại không đành sao? Đến nỗi, trong mắt Triệu Tư Ninh, vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi kia của nàng ta cũng là sự oán hận của một thiếu nữ nảy sinh khi tình cảm mà không được đáp lại. Hừm, Triệu Tư Ninh càng nghĩ càng cảm thấy mình đoán không sai, càng lúc hắn ta càng dè chừng đối với tên tình địch thư sinh mà Triệu Tứ tiểu thư vẫn luôn nhìn chăm chú. Không sai, hắn ta cũng biết tuổi tác mình hơi lớn một chút, dáng dấp cũng chỉ coi như đoan chính, trong mắt hắn ta, Mộc Hàn Yên hoàn toàn xứng với danh hiệu thư sinh, sức cạnh tranh trên tình trường tuyệt đối cao hơn không chỉ một bậc so với đại thúc trung niên như hắn ta. Triệu Tư Ninh nghĩ đến những chuyện này, thậm chí có chút tự hào: Xem ra sống lâu hơn hai mươi năm cũng có chỗ tốt, nhìn xem, chỉ số cảm xúc của ta rất cao, liếc một cái là thấy rõ ngay tâm tư của thiếu nữ. "Hắn chính là Mộc Hàn Yên." Triệu Tứ tiểu thư căm hận nói. Chính là tên Mộc Hàn Yên này đã hại nàng ta rách nát áo quần, mất hết thể diện trước đám đông quần chúng, quả thực chẳng khác gì cởi truồng mà chạy, sao nàng ta có thể không hận chứ? "Cái gì, hắn chính là Mộc Hàn Yên?" Vẻ mặt Triệu Tư Ninh trở nên có chút quái dị. Còn tưởng rằng là tình địch, sao lại là Mộc Hàn Yên? Nghe Tiên Nhi nói, thù hận giữa nàng ta và Mộc Hàn Yên không chết thì sẽ không chấm dứt mới đúng, chẳng lẽ mình đã đoán sai? Triệu Tư Ninh về chưa được hai ngày, vì Triệu Tứ tiểu thư tận lực giấu giếm nên hắn ta không biết chuyện nàng ta chạy trần truồng, vì thế hắn ta cũng không biết rốt cuộc thù hận giữa bọn họ sâu đến mức độ nào nên mới có những nghi hoặc này. "Sao vậy đường huynh?" Triệu Tứ tiểu thư thấy vẻ mặt Triệu Tư Ninh rất quái dị, khó hiểu hỏi. "À, chỉ là ta có chút khó hiểu, không phải nàng với hắn không chết sẽ không ngừng dây dưa sao? Sao ta lại cảm thấy thái độ của nàng đối với hắn hơi kỳ quái?" Chỉ số cảm xúc của Triệu Tư Ninh không cao như hắn ta nghĩ, nghĩ đến cái gì là nói thẳng ra luôn. "À, huynh cảm thấy khó hiểu về chuyện này?" Triệu Tứ tiểu thư là người mạnh vì gạo, bạo vì tiền, dạo chơi khắp chốn, giao thiệp với nam nhân quen rồi, chỉ số cảm xúc của nàng ta cao hơn nhiều so với Triệu Tư Ninh, vì thế nàng ta nhanh chóng nhìn ra ý vị trên nét mặt hắn ta, con ngươi đảo một vòng, nói: "Đường huynh, ta cũng không giấu gì huynh, thực ra ta vốn thích Mộc Hàn Yên, tất cả tâm tư đều dồn hết vào hắn, thế nhưng hắn không những không cảm kích, còn làm nhục ta bằng mọi giá, khiến ta mất hết mặt mũi, trở thành trò cười cho thành Hắc Thạch, Tiên Nhi… số Tiên Nhi thật khổ mà." Để diễn tốt vở kịch tình cảm này, Triệu Tứ tiểu thư cũng sử dụng đủ mọi thủ đoạn, ngay cả cái tên khiến nàng ta căm thù đến tận xương tủy – Tiên Nhi, cũng được nàng ta dùng đến. Mặc dù trong lòng nàng ta ghê tởm đến buồn nôn. Giọng nói của nàng ta nghẹn ngào, dáng vẻ nhỏ nhắn sắp khóc thật sự khiến người khác thấy mà thương xót. Cho dù là người có ý chí sắt đá nhìn thấy cũng sẽ nảy sinh lòng thương xót, huống gì là một tên bị mê hoặc đến điên đảo thần hồn như Triệu Tư Ninh. "Sao trên đời lại có loại người có mắt không tròng như thế chứ. Tiên Nhi, nàng yên tâm, hắn không biết thương nàng, đường huynh biết, nhất định sẽ thương nàng hết mực, tuyệt đối không để nàng phải chịu chút tổn thương nào nữa." Lòng thương xót của Triệu Tư Ninh trỗi dậy, một tay kéo Triệu Tiên Nhi vào trong lòng. Mặc dù chuyện Triệu Tứ tiểu thư đã từng thích một người khác khiến hắn ta không thoải mái cho lắm, thế nhưng đó chẳng qua là tình cảm đơn phương mà thôi, không có chuyện gì xảy ra cả, nữ thần của mình vẫn là băng thanh ngọc khiết, hoàn mỹ không tỳ vết. Điều này khiến Triệu Tư Ninh thở phào nhẹ nhõm, trong lòng có chút vui mừng. Nữ tử càng si tình càng coi trọng danh dự của mình, thậm chí hắn ta còn có chút cảm tạ Mộc Hàn Yên. Hắn ta đâu biết rằng nữ thần của mình, những thứ nên lộ hay không nên lộ đã lộ gần hết từ lâu rồi. Thậm chí sau lưng hắn ta, nàng ta còn có những chuyện gì quá giới hạn, hắn ta lại càng không thể biết được. Đội chiếc mũ xanh to đùng còn ở đó mà dương dương tự đắc.