Translator: NguyetmaiSau đó, trường kiếm lao vút về phía Mộc Hàn Yên. Đối mặt với thực lực như thế của Mộc Hàn Yên, tất nhiên ông ta sẽ không dốc toàn lực ứng phó, nhưng thực lực của kiếm sĩ cấp mười không phải tầm thường. Dù chỉ là một đường kiếm tùy ý thì lưỡi kiếm sắc lạnh đó cũng vẫn mạnh mẽ trấn áp người khác, cảm giác đè nén mạnh đến nỗi khiến người ta gần như không thể thở nổi. Mặt Hoa Nguyệt và Tư Dung liền biến sắc, lập tức ra tay nhưng lại thấy Mộc Hàn Yên đã nhanh hơn một bước, dường như không quan tâm đến thế tấn công của Tông Định Phương, thanh kiếm trong tay nàng không hề chần chừ, nhắm thẳng ngực ông ta mà đâm tới. "Công tử đang làm cái gì vậy, muốn chết hay sao?" Đám người Hoa Nguyệt và Tư Dung hoảng sợ, khó hiểu và lo lắng. Thực lực của Mộc Hàn Yên không tệ, vì trước đây danh xưng công tử bột vô dụng đã vang quá xa, nên thực lực của nàng thậm chí được xem là kinh thiên động địa dưới con mắt của đám người Tư Dung và Hoa Nguyệt. Nhưng cho dù có kinh thiên động địa thế nào thì cũng chỉ là tương đối, kiếm sĩ cấp sáu đứng trước kiếm sĩ cấp mười căn bản không chịu được một chiêu. Nhìn thế kiếm của nàng, nói dễ nghe một chút thì đó là chết cùng nhau, nói khó nghe một chút căn bản đó là thiêu thân lao vào lửa, bởi vì trước mặt đối thủ như vậy, nàng căn bản không có tư cách để liều chết cùng với người ta. Nếu không phải vì dạo gần đây bọn họ đã thay đổi cách nhìn về Mộc Hàn Yên thì thậm chí bọn họ còn nghi ngờ Mộc Đại công tử bị ngớ ngẩn nữa. Thực ra Mộc Hàn Yên cũng không muốn mình trở nên ngớ ngẩn như vậy, nhìn thấy Tông Định Phương đằng đằng sát khí, nàng cũng hoàn toàn không chắc chắn được, phản ứng đầu tiên đó là nhìn vào la bàn chiêm tinh, tâm trạng sốt sắng hỏi: "Phải làm sao đây?" Điều khiến nàng có nằm mơ cũng không nghĩ đến đó là trên la bàn chiêm tinh chỉ hiện lên mấy chữ: Ta cũng hết cách, mặc kệ! Nếu như không phải kẻ địch ở ngay trước mắt, e rằng Mộc Hàn Yên sẽ tức điên lên ngay lập tức: Ta chà chết tên khốn kiếp nhà ngươi! Hết cách? Hết cách thì ngươi bảo ta ở lại làm gì, chẳng phải là hại ta hay sao? Lại còn làm món rau trộn(*), muốn làm món trộn để người khác chém ra thành mấy mảnh rồi sau đó trộn lên, đưa cho nhà ngươi ăn à? Rồi sau đó hỏi ngươi món trộn ăn có ngon không? (*) 凉拌: mặc kệ, còn có nghĩa là món trộn. Tất nhiên Mộc Hàn Yên không chịu để bị trộn lên, càng không muốn bị người khác chém làm mấy khúc. Thấy không thể dựa vào tên hãm tài này được nữa, Mộc Hàn Yên đành phải tự mình liều mạng. Cũng may thực lực của nàng đã đạt đến đỉnh điểm của cấp sáu, còn sức chiến đấu thực sự đã đạt đến cấp bảy, có lẽ còn cao hơn cấp bảy thông thường một bậc. Tông Định Phương không hề ý thức được điều này nên khi ra tay rõ ràng đã hơi khinh địch. Đây chính là cơ hội của nàng, cũng có thể nói là cơ hội duy nhất của nàng. Không một ai phát hiện có vài người đang lặng lẽ quan sát tình hình trong một nơi bí ẩn. Dường như bọn họ đã hợp nhất với môi trường xung quanh, cho dù là những cao thủ như Tông Định Phương cũng không hề phát hiện ra sự tồn tại của bọn họ. Mấy người này là đám người mặc áo đen bí mật đã đuổi theo Mộc Hàm Yên suốt dọc đường đến đây. Khi nam tử cầm đầu nhìn thấy Tông Định Phương định ra tay với Mộc Hàn Yên, người hắn khẽ rung lên như muốn ra tay. Đột nhiên bước chân hắn dừng lại, sau đó nhìn thanh kiếm trong tay Mộc Hàn Yên, khẽ nhíu mày rồi nhếch mép cười nhạt tới mức dường như không nhìn thấy, sau đó hắn tiếp tục đứng yên, nhìn Mộc Hàn Yên với đôi mắt sáng quắc. Mấy người phía sau hắn quay ra nhìn nhau, sau đó vẻ mặt hoang mang. Bọn họ hoàn toàn không biết được trong hồ lô của đại nhân có loại thuốc gì. Chỉ cần nhìn qua đã biết tên công tử bột kia không phải đối thủ của người nọ, thực lực của hai người đó chênh lệch nhau quá lớn. Đại nhân lại rất để ý đến tên công tử bột này, vừa rồi còn định ra tay giúp đỡ hắn, nhưng tại sao lại dừng lại. Điều khiến bọn họ ngạc nhiên đó chính là hình như tên công tử bột đó không giống như những gì người ta đồn đại. Thực lực cũng xuất chúng hơn những người cùng trang lứa, xem ra hình như tính cách cũng không đến nỗi tồi tệ, tại sao tin đồn lại tệ hại như vậy? Cho dù thái độ của đại nhân đối với tên công tử đó, hay là bản thân tên công tử kia đều khiến cho bọn họ đã mê muội lại càng mê muội thêm, hoàn toàn không thể hiểu được.