Translator: Nguyetmai"A, tổ phụ đại nhân, sao tổ phụ cũng ở đây vậy?" Mộc Nam còn đang chỉ tay vào Mộc Hàn Yên cười sằng sặc, nhìn thấy tổ phụ, tiếng cười đột nhiên ngưng bặt. "Còn ra cái thể thống gì nữa hả, thân là con trai của gia chủ Mộc gia, lại còn là con trai của Thành chủ, vậy mà ngươi lại làm trò bại hoại ngay trước cửa nhà, ngay cả bộ mặt già nua của ta cũng bị ngươi làm mất sạch rồi." Tam trưởng lão chỉ vào Mộc Hàn Yên, cả người run rẩy mắng. Ánh mắt ông ta nhìn Mộc Nam cũng ngập tràn nỗi thất vọng. Thật xui xẻo, lúc nãy thì không thấy ông ta, đúng lúc này lại bị ông ta nhìn thấy hết. Mộc Hàn Yên biết hình tượng của mình trong lòng Tam trưởng lão đã tồi tệ đến mức không thể tồi tệ hơn nữa, có nhảy xuống sông Long Nham cũng chẳng rửa sạch. Nàng bị hiểu lầm cũng không sao, nhưng sẽ liên lụy đến Mộc Nam. "Tổ phụ đại nhân, chuyện này không phải như tổ phụ nhìn thấy đâu." Mộc Nam lí nhí giải thích giúp Mộc Hàn Yên. Giọng nói nhỏ đến đáng thương, bị bắt ngay lúc hiện nguyên hình, ngay cả hắn cũng cảm thấy khó giải thích. "Không phải như ta thấy, thế là như thế nào? Thằng nghịch tử này, ta đã nói không cho phép ngươi qua lại với nó mà ngươi không chịu nghe. Bây giờ bị ta bắt được bộ mặt thật lại còn dám nói đỡ cho nó. Ta thấy ngươi thật sự hết thuốc chữa rồi!" Tam trưởng lão cực kỳ giận dữ nói. "Gia gia..." Trong lòng Mộc Nam rất ấm ức, nhưng hắn chẳng biết phải giải thích thế nào, đành kéo vạt áo của Tam trưởng lão, lí nhí gọi. "Im miệng, sau này đừng có gọi ta là gia gia, ngươi sống hay chết ta cũng mặc kệ." Tam trưởng lão không hề cho hắn cơ hội giải thích, nổi giận đùng đùng, phất tay áo rời khỏi. Nhìn dáng vẻ đó, rõ ràng là ông ta đã nhận định Mộc Nam cấu kết làm bậy cùng với Mộc Hàn Yên, cho nên thất vọng tột cùng về hắn. Thấy cảnh tượng tổ phụ vừa giận đùng đùng vừa thất vọng đến cùng cực, Mộc Nam cảm thấy toàn thân giống như một quả bóng da bị xì hơi, hắn mất hồn lạc vía đứng đơ ra ở chỗ cũ. Hắn biết, từ nay về sau hắn sẽ không bao giờ nhận được sự cưng chiều của tổ phụ nữa. Còn về những tài nguyên tu luyện vốn được ưu tiên dành cho hắn, sau này cũng không có duyên với hắn nữa. Kiếp này chắc chắn hắn sẽ không còn được sống những ngày vô lo vô nghĩ nữa rồi. "Đừng quá đau lòng, Tam trưởng lão chỉ nhất thời hiểu lầm thôi, sẽ có một ngày ông ấy hiểu rõ mọi chuyện. Ngươi cũng đừng lo lắng, vấn đề tài nguyên tu luyện, cho dù Tam trưởng lão tạm thời hiểu lầm ngươi, thì ta vẫn sẽ giúp ngươi nghĩ cách." Mộc Hàn Yên biết Mộc Nam gặp phải chuyện này đều là vì nàng, thế nên nàng bèn cam đoan với hắn. "Ừm." Mộc Nam gật đầu lia lịa. Thực lực và thân phận thầy chiêm tinh của Mộc Hàn Yên, Mộc Nam là người biết rõ nhất. Trừ phi bản thân Mộc Hàn Yên muốn tiếp tục che giấu, nếu không sớm muộn cũng có ngày huynh ấy sẽ khiến người khác phải trầm trồ kinh ngạc, trở thành niềm kiêu ngạo của toàn thể Mộc gia. Đến ngày đó, nhất định khúc mắc giữa Mộc Nam và tổ phụ sẽ được hóa giải, còn tổ phụ cũng sẽ cảm thấy tự hào về tầm nhìn và sự lựa chọn của mình. Về phần tài nguyên tu luyện, dựa vào việc Mộc Hàn Yên khám phá ra chân tướng của khóm Hỏa Cẩm Lan giả kia, sau đó lại dựa vào thân phận thầy chiêm tinh mà tìm ra Long Huyết Thạch, thì đây càng không phải vấn đề gì to tát. Mộc Nam có thể lập ra trường đấu giá Nam Mộc, đồng thời phát triển nó trở thành một trong những đại thương hội có thực lực lớn mạnh nhất nước An Vân, đương nhiên tâm tính của hắn cũng chín chắn hơn người khác nhiều. Hắn vừa nghĩ thông suốt được đạo lý này, lại nhận được lời cam kết của Mộc Hàn Yên, nỗi phiền muộn trong lòng cũng tan biến hết. Chân tướng sự việc rồi sẽ có ngày được khám phá, Mộc Hàn Yên cũng sẽ có ngày bay thẳng tới trời cao. Đến lúc đó tất cả những hiểu lầm của hiện tại đều sẽ được tháo gỡ. Còn bản thân hắn, dưới sự giúp đỡ của Mộc Hàn Yên, nhất định sẽ đạt được thành tựu tuyệt vời hơn. Mộc Nam có niềm tin vững chắc vào điều này, hiện giờ hắn vô cùng tín nhiệm và ủng hộ Mộc Hàn Yên. Mộc Hàn Yên nói ra lời cam đoan, phần lớn là vì trách nhiệm, nó khiến sự áy náy trong lòng nàng giảm nhẹ một chút. Còn Mộc Nam, nhờ có được lời cam đoan của nàng nên tâm trạng hắn cũng nhẹ nhõm hẳn. Hai người không tiếp tục vướng mắc chuyện này nữa, cùng nhau đi đến trường đấu giá Nam Mộc.