Lạc Thần không có đuổi theo, hắn không xác định U Ảnh có phải đang cố ý ở dụ dỗ hắn hay không.
Mãi cho đến khi U Ảnh biến mất ở nơi xa, hắn mới xoay người bước nhanh về Khôi Lỗi điện.
Sự tình hôm nay càng khiến hắn kiên định quyết tâm nhanh chóng tăng thực lực lên.
Tuy rằng không xác định nhưng tám mươi phần trăm đối phương có liên quan đến Bạch Băng Nhi, hắn cần mau chóng tăng thực lực lên rồi sau đó diệt trừ mối hoạ này.
Tiến vào Khôi Lỗi điện, Lạc Thần bỏ ra một ngàn điểm cống hiến thuê một gian phòng huấn luyện sơ cấp trong mười ngày.
Muốn đánh bại cao thủ có cảnh giới cao hơn mình thì chỉ có chú tâm ở phương diện võ kỹ.
Phòng huấn luyện cao chừng mười mét, diện tích vượt qua hai trăm mét vuông, đủ để Lạc Thần thi triển.
Ở trung tâm phòng để một con khôi lỗi kim loại hình người cao chừng hai mét, rộng một mét, thực lực Tinh Sĩ cảnh, giá trị năm vạn điểm cống hiến, cũng chính là năm vạn lượng hoàng kim.
Dựa theo yêu cầu của Lạc Thần, khôi lỗi trước mắt hắn có thực lực tương đương Tinh Sĩ nhị trọng.
Khởi động chốt mở, Lạc Thần lùi về sau, bày ra tư thế công kích.
“Bang bang……”
Con rối vừa được khởi động liền nhằm về phía Lạc Thần, nó mỗi một bước hạ xuống đều sẽ phát ra tiếng vang thật lớn.
“Kiếm Xuất Vô Ngã!”
Trường kiếm trong tay Lạc Thần đâm thẳng, chỉ hướng ngực khôi lỗi.
“Keng!”
Con rối nâng cánh tay lên nện thẳng vào thân kiếm.
Hỏa Long Kiếm rung động, phát ra tiếng vù vù, Lạc Thần cảm giác toàn bộ cánh tay mình bị chấn tê rần.
Không đợi hắn hoàn hồn, một bàn tay kim loại lạnh băng xuất hiện ở trên cổ hắn.
Sau đó con rối dừng động tác lại, bảo trì ba giây, con rối buông Lạc Thần ra, lui về giữa phòng huấn luyện.
Con rối đã được giả thiết sẵn, chỉ dùng để bồi luyện, sẽ không đả thương tính mạng người.
Lạc Thần cười khổ, một chiêu hắn cũng không tiếp được.
Có điều đây là khôi lỗi, nếu đổi lại người bình thường tuyệt đối không dám dùng tay chống đỡ thân kiếm.
Nhưng điều này cho thấy hắn kinh nghiệm đối địch không đủ, nếu vừa rồi phản ứng đủ nhanh thu hồi chiêu thì cũng không đến mức nháy mắt bị thua.
Tỉnh táo lại, Lạc Thần lại lần nữa lao về phía khôi lỗi.
……
……
Trong một khu rừng bên ngoài Học Viện Hoàng Gia.
“Ngươi gọi ta tới nơi này, chẳng lẽ nhiệm vụ đã hoàn thành?”
Lâm Hạo Thiên U Ảnh, có chút kích động hỏi.
“Hoàn thành cái rắm.”
U Ảnh chửi tục một câu:
“Ngươi cung cấp tin tức sai lầm nghiêm trọng, thiếu chút nữa cho mang đến tổn thất cho tổ chức chúng ta.
Nhắc tới đây, trong lòng U Ảnh lại lên cơn giận dữ.
“Có ý gì?”
Lâm Hạo Thiên khó hiểu.
“Thực lực của hắn là Tinh Sĩ nhất trọng, mà không phải Tinh Đồ cửu trọng.”
U Ảnh lạnh lùng nói.
“Sao có thể! “
Lâm Hạo Thiên kinh hãi, khó có thể tin.
Nửa tháng trước, Lạc Thần vẫn là Tinh Đồ cửu trọng.
Coi như hắn đột phá đến Tinh Sĩ cảnh, cũng không có khả năng trong thời gian ngắn đã ngưng tụ thành công viên tinh thần thứ nhất, tiến cấp Tinh Sĩ nhất trọng a.
Tinh nguyên lấp đầy đan điền, quá trình này người bình thường không có năm sáu tháng căn bản không thể hoàn thành.
Sao Lạc Thần có thể trong nửa tháng ngắn ngủi làm được?
Điều này quá không hợp với lẽ thường.
Nếu hắn biết Lạc Thần chỉ dùng ba ngày đã tấn cấp đệ nhất trọng thì không biết sẽ có cảm tưởng thế nào.
“Không có gì không có thể, không tin chính mình đi xem.”
U Ảnh nói:
“Bởi vì ngươi sai lầm, nhiệm vụ hủy bỏ, nếu muốn tiếp tục thì các ngươi cần ra thêm năm vạn lượng hoàng kim. Bây giờ, nói cho ta biết tiếp tục hay từ bỏ.”
“Tiếp tục, nhất định phải tiếp tục!”
Lâm Hạo Thiên nói, sau đó lấy ra năm vạn lượng kim phiếu đưa qua.
Thực lực Lạc Thần tăng lên quá nhanh, phải mau chóng diệt trừ.
Mặc dù rất đau lòng với số tiền này, nhưng của đi thay người cũng đáng.
“Tốt.”
U Ảnh tiếp nhận kim phiếu:
“Trong hai mươi ngày ta sẽ mang đầu hắn đến.”
……
……
Khôi Lỗi điện, phòng huấn luyện.
“Kiếm Xuất Vô Ngã.”
Một tiếng quát nhẹ, Hỏa Long Kiếm như một tia điện quang nháy mắt dừng ở trước ngực khôi lỗi, phát ra một tiếng vang nhỏ.
Con rối giơ cánh tay lên hung hăng tạp về phía trường kiếm, đồng thời cánh tay khác cũng chộp về phía cổ Lạc Thần.
“Bá!”
Lạc Thần thu kiếm, khôi lỗi công kích thất bại, đồng thời dưới chân hắn Du Long Bộ bước ra, cả người chợt lóe, xuất hiện mặt bên khôi lỗi, trường kiếm lại đâm ra lần nữa.
“Đinh!”
Trong thanh âm thanh thúy, mũi kiếm chuẩn xác điểm vào sườn phải khôi lỗi.
Khôi lỗi giơ tay tạp kiếm.
Nhưng không đợi cánh tay nó hạ xuống thì Lạc Thần đã thu kiếm, xuất hiện ở phía sau lưng khôi lỗi, lại đâm ra một kiếm, một tiếng vang nhỏ truyền đến.
Lạc Thần không ngừng di chuyển, trường kiếm cũng lần lượt đánh trúng khôi lỗi.
“Đinh!”
Liên tục bị đánh trúng mười lần, khôi lỗi dừng lại, nó được giả thiết lúc này đã bị “giết”.
Lạc Thần thu kiếm mà đứng, hơi hơi nhắm mắt nhớ lại trận chiến vừa rồi.
Mỗi lần chiến đấu kết thúc, hắn đều sẽ phân tích sở trường cùng nhược điểm của bản thân, đây là thói quen mấy ngày nay. Chỉ có như vậy thì năng lực thực chiến của hắn mới có thể tăng lên nhanh chóng.
Sau một lát, Lạc Thần mở to mắt, như có điều ngộ ra.
Sau đó, hắn cất bước rời khỏi phòng huấn luyện.
Kỳ hạn mười ngày đã đến, hơn nữa khoảng cách trắc thí thiên phú chỉ còn năm ngày, hắn cần chuẩn bị vài thứ.