Tình Yêu Của Chúng Ta

Chương 75

Chương 75: Ảo giác

"Nghiêm Cẩn" Vào lúc tâm trạng Nghiêm Cẩn sắp rơi xuống đáy vực, Hạ Thiệu Nhiên đột nhiên quay người lại.

"Thiệu Nhiên, có chuyện gì?" Nghiêm Cẩn trên mặt lộ ra tươi cười kinh hỉ, kích động chạy tới trước mặt Hạ Thiệu Nhiên.

"Tôi.... tôi sắp kết hôn" Hạ Thiệu Nhiên do dự một chút, vẫn là khẽ cắn môi nói ra.

"Cậu.... cậu nói cái gì?!" Nụ cười cứng lại trên mặt Nghiêm Cẩn, hắn trợn mắt há hốc miệng nhìn Hạ Thiệu Nhiên.

"Nghiêm Cẩn, tôi sắp kết hôn rồi, đối phương là thiên kim xí nghiệp Tống Thị, sau khi kết hôn, ông nội sẽ giao Hạ Thị lại cho tôi...." Hạ Thiệu Nhiên nghiêm túc nhìn Nghiêm Cẩn, thẳng thắn nói thật ra chuyện sau khi mình kết hôn sẽ có được Hạ Thị.

"Thiệu Nhiên, cậu nói cái gì?" Nghiêm Cẩn dường như không nghe được, biểu tình dại ra lại hỏi thêm một lần nữa.

"Tôi...." Hạ Thiệu Nhiên cảm giác như Nghiêm Cẩn có gì đó không đúng, nhưng vẫn cực kỳ kiên nhẫn chuẩn bị lặp lại những lời mình vừa mới nói xong.

"Nhất định là..... nhất định là hôm nay ta đã làm việc quá sức, bị xuất hiện ảo giác Thiệu Nhiên nói sẽ kết hôn. Ta phải lập tức trở về nhà nghỉ ngơi mới được, sau khi ngủ một giấc thì ảo giác sẽ biến mất...." Hạ Thiệu Nhiên còn chưa kịp mở miệng đã bị Nghiêm Cẩn ngắt lời, Nghiêm Cẩn không hề để ý đến Hạ Thiệu Nhiên, trong miệng lầm bầm mấy câu rồi nhanh chóng đi qua chiếc xe đậu ở ven đường, mở cửa lên xe, lúc sau rất nhanh liền đã rời đi.

"Nghiêm Cẩn..... " Hành động ngớ ngẩn này của Nghiêm Cẩn khiến cho Hạ Thiệu Nhiên có chút muốn bật cười, nhưng cánh mũi lại xộc lên hơi cay.

Xe Nghiêm Cẩn đã sớm biến mất không thấy nữa, Hạ Thiệu Nhiên đứng tại chỗ sững sờ một hồi, rốt cuộc vẫn là xoay người trở vào nhà.

"Nghiêm Cẩn về rồi à" Nghiêm phụ đang xem TV, nhìn thấy Nghiêm Cẩn mở cửa đi vào, quay đầu nói một câu chào đón. (Jian: lần nào gặp ông này cũng thấy ổng coi TV =)))) )

"Ừ" Nghiêm Cẩn mơ hồ không rõ hừ một tiếng, cúi đầu trực tiếp đi về phía phòng ngủ.

"Nghiêm Cẩn!" Nghiêm phụ tỏ ra không vui, tuy nói ăn uống sinh hoạt của mình bây giờ đều dựa cả vào Nghiêm Cẩn nuôi, nhưng thái độ này của hắn cũng không tránh khỏi quá không tôn trọng phụ thân.

"Ba, hôm nay con mệt mỏi quá, muốn lập tức đi ngủ." Nghiêm Cẩn dừng chân lại, ngẩng đầu đờ đẫn nhìn phụ thân liếc mắt một cái.

"À à, vậy con mau về phòng nghỉ ngơi đi." Nghiêm phụ vừa nghe Nghiêm Cẩn nói mệt mỏi, trên mặt lập tức chuyển sang vẻ quan tâm, thúc giục Nghiêm Cẩn mau về phòng ngủ nghỉ ngơi.

"Vậy còn về phòng trước, đúng rồi ba, ba có nghe nói qua chuyện Thiệu Nhiên sắp kết hôn không?!" Nghiêm Cẩn vừa định bước chân lại chợt dừng lại, thập phần khẩn trương nhìn phụ thân hỏi.

"Thiệu Nhiên sắp kết hôn? Khi nào?!" Nghiêm phụ vẻ mặt kinh ngạc hỏi ngược lại. Nghiêm phụ cả ngày cửa lớn không ra cửa nhỏ không tới, trước nay đều không quan tâm tới chuyện trong giới thượng lưu, làm sao có thể biết được tin Hạ Thiệu Nhiên sắp kết hôn. Lại nói hôm nay là lần đầu tiên Hạ Thiệu Nhiên gặp mặt Tống Thiến, tin tức cũng không thể nhanh như vậy đã được lan truyền ra.

"Không có nghe nói qua đúng không?" Nghiêm Cẩn chờ mong hỏi.

"Không có" Nghiêm phụ lắc đầu khẳng định.

"Con biết mà, làm sao Thiệu Nhiên có thể sắp kết hôn được, nhất định là vì quá mệt mỏi nên xuất hiện ảo giác, đi ngủ một giấc tỉnh lại sẽ không có việc gì nữa...." Nghe được lời phụ thân khẳng định, trên mặt Nghiêm Cẩn lập tức lộ ra tươi cười vui vẻ, trong miệng lẩm bẩm trở về phòng ngủ.

"Nghiêm Cẩn...." Nghiêm phụ có cảm giác con trai mình có chỗ nào không đúng, nhưng nghĩ chắc là mình tưởng tượng thôi, con mình chắc là do làm việc quá mệt mỏi, cứ để nó về phòng ngủ nghỉ ngơi đã. Nghiêm phụ bỏ qua ý định gọi lại Nghiêm Cẩn, ngồi trở lại ghế sopha tiếp tục chuyên tâm xem TV.

"Ngủ.... ngủ.... phải mau đi ngủ thôi.... sáng ngày mai tỉnh lại thì sẽ không còn nhìn thấy ảo giác nữa...." Nghiêm Cẩn sau khi trở lại phòng ngủ, trong miệng vẫn không ngừng lầm bầm làu bàu. Bình thường Nghiêm Cẩn có thói quen sạch sẽ bây giờ ngay cả quần áo cũng không thay ra, trực tiếp leo lên giường, đem chăn trùm kín lại toàn thân từ đầu tới chân, nhắm mắt lại cưỡng ép chính mình đi vào bên trong giấc ngủ.

Sáng ngày hôm sau, Nghiêm Cẩn giống như bình thường cùng phụ thân ăn xong bữa sáng thì lái xe đến công ty đi làm. Cả người không có nửa điểm khác thường, tựa hồ như thật sự xem chuyện Hạ Thiệu Nhiên nói sắp kết hôn chỉ là một ảo giác.

"Nghiêm đổng, có văn kiện này cần ngài ký tên" Thư ký ôm một đống văn kiện đi vào văn phòng.

Nghiêm Cẩn cúi đầu ký xong văn kiện thì trả lại cho thư ký.

"Chờ một chút.... cô.... gần đây cô có nghe nói qua chuyện Thiệu Nhiên sắp kết hôn không?" Thư ký nhận lấy văn kiện đang chuẩn bị rời đi thì bị Nghiêm Cẩn gọi lại.

"Hạ thiếu? Không có a....." Thư ký nghi hoặc lắc đầu.

"Tôi biết đó chỉ là ảo giác mà, Thiệu Nhiên sao có thể kết hôn được!" Nghiêm Cẩn cong khóe miệng, trên mặt lộ ra nụ cười vui sướng.

"Nghiêm đổng....." Thư ký kỳ quái nhìn Nghiêm Cẩn, không rõ vì sao hắn lại đột nhiên trở nên vui vẻ thế này.

"Được rồi, không còn chuyện gì khác, cô đi ra ngoài đi." Nghiêm Cẩn xua xua tay, ý bảo thư ký có thể đi ra ngoài.

Thư ký cũng không tiện hỏi nhiều, đành phải nghe theo Nghiêm Cẩn phân phó đi ra khỏi văn phòng.