Tình Yêu Ngọt Ngào Như Chiếc Bánh

Chương 11

Một lúc sau khi Mộ Niên rời khỏi Đường Tâm, nhịp tim cậu vẫn chưa thể bình ổn lại, trong đầu trống rỗng.

Thịnh Diệc Thanh thì ra thực sự có ý với cậu!

Rồi cậu lại nhớ đến lời Lục Duy nói lúc ở tiệm bánh.

Tôi cảm thấy anh ta hình như có ý với ông.

Rõ ràng cậu đã biết mình thích nam, còn luôn lặng lẽ dõi theo người trên Internet kia. Vậy mà khi được nam nhân tỏ tình, trong phút chốc cậu lại cảm thấy không thể tin được.

Thậm chí đến tận lúc trở về phòng, Mộ Niên dường như vẫn nghe thấy tiếng tim mình đập bình bịch trong ***g ngực.

Mộ Niên ngồi trên ghế, lấy hai tay che mặt, chuyện thành ra như vậy, sau này cậu còn mặt mũi nào đến Đường Tâm nữa!

Phải xả ra! Cái cậu cần lúc này chính là một người để cậu xả hết những cảm xúc hỗn độn trong lòng!

Mộ Niên cầm lấy di động trên bàn, mở danh bạ tìm số của Lục Duy.

“Mộ Niên? Mới thế mà đã nhớ anh rồi à?” Điện thoại tút tút hai tiếng, rất nhanh đã có người bắt máy.

Mộ Niên thấy trong phòng còn hai người khác, liền đi ra hành lang để tiện nói chuyện.

“Tôi cũng không biết nói thế nào nữa…”

Lục Duy nghi hoặc: “Nói gì cơ?”

“Trực giác của ông là đúng!”

“Trực giác gì?”

“Hôm nay, tôi đến Đường Tâm. Ông chủ Thịnh nói với tôi…” Mộ Niên hai mắt nhìn chằm chằm vào mấy cây chương hương dưới lầu, một tay cầm điện thoại, tay kia siết chặt rồi lại buông lỏng, thực sự không biết nói thế nào.

“Anh ta nói lời tỏ tình với ông hả???” Lục Duy nói tiếp.

Mộ Niên thở dài một hơi, “Coi như vậy…”

“Coi như vậy là như thế nào? Anh ta rút cục nói cái gì??? Nói nguyên văn lại xem nào!”

Mộ Niên thấp giọng trả lời: “Anh ta hỏi tôi có đồng ý hẹn hò với anh ta hay không.”

“Đương nhiên là đồng ý rồi!!! Giới gay các ông tìm người yêu nghiêm túc đâu có dễ. Hơn nữa hai người lại có tiếng nói chung. Thật quá tốt, tôi…”

Mộ Niên ngắt lời cậu ta: “Có điều, tôi từ chối rồi…”

“Ông từ chối??? Ông có bị ngốc không đấy! Từ chối làm gì! Dù hai người các ông có thể hạnh phúc bên nhau đến già hay không, ông cũng nên cho mình một cơ hội chứ? Nếu hai người thực hợp nhau, hẹn hò với nhau rất vui vẻ hạnh phúc thì sao đây? Ông tưởng đồng tính chỗ nào cũng có, nhắm mắt quơ tay một cái là ôm được cả bó đấy phỏng? Thời buổi này trai gái yêu nhau còn khó kiếm được người yêu tốt nữa là đồng tính! Sao ông lại không nắm lấy cơ hội hả?!” Lục Duy kích động kêu lên.

“Tôi…”

“Tôi cái khỉ khô nhà ông ấy!” Lục Duy hoàn toàn không cho cậu cơ hội phản bác, “Thực ra trong lòng ông vẫn còn vương vấn cái tên Báo Tử kia chứ gì? Tôi bảo ông rồi, đừng có quá tin vào internet, Báo Tử là người của thế giới ảo! Nhưng ông đang sống trong đời thực! Ông có thể thực tế một chút không!”

“Lục Duy, tôi bây giờ cũng không vội yêu đương, ông vội cái gì…”

“Mộ Niên, mặc kệ người sau này cùng ông làm bạn đến già là ai, tôi chỉ hy vọng ông có thể thử một chút thôi. Đừng bỏ lỡ bất cứ một cơ hội nào. Người đó có phải người thực sự thích hợp với ông hay không chỉ có đến khi bên nhau rồi mới biết rõ được.”

“Nhưng trong lòng tôi chỉ có Báo Tử…”

“Được! Ông đã thích hắn vậy tỏ tình đi, im ỉm dõi theo thì được cái khỉ gì? Lãng phí thanh xuân à? Ông nếu thích Báo Tử, tốt thôi, ông nói cho hắn ta đi! Hắn mà từ chối ông thì sau này đừng nghĩ đến chuyện yêu đương qua mạng nữa! Cố mà quý trọng người trong hiện thực đi!” Nói xong liền cứ như vậy hùng hùng hổ hổ ngắt điện thoại.

Mộ Niên nhìn hiển thị cuộc gọi đã chấm dứt trên màn hình, nhỏ giọng nói: “Thịnh Diệc Thanh là gì của ông mà ông bênh anh ta chằm chặp thế…”

Gãi gãi đầu, cậu lại trở về phòng.

Nhìn biểu tượng QQ nhấp nháy, Mộ Niên nghiêng đều nằm bò trên bàn, lười biếng không muốn động đậy.

Nghĩ nghĩ một lúc, cậu liền ngồi thẳng dậy, vỗ vỗ má. Có lẽ sau này cậu không thể đến Đường Tâm được rồi.

Lên mạng xem phim, một ngày rất nhanh đã trôi qua.

Khi Mộ Niên lên weibo một lần nữa thì đã là chuyện của ba ngày sau, ngay lập tức đã nhìn thấy weibo mới nhất của Báo Tử.

[CV Báo Tử ]: A, kết thúc rồi sao?

Weibo này được up buổi tối ba ngày trước, phía dưới đều là lời an ủi.

[Fan 1]: Chuyện gì thế này???

[Fan 2]: Mấy hôm trước sama có vẻ như muốn tỏ tình với tiểu thụ… xem kiểu này là… Bị từ chối QAQ!

[Fan 3]: Ai nhẫn tâm nỡ từ chối sama!!! Quả là không có mắt! T__T sama đừng khóc! Cố lên!

[Fan 4]: Sama anh còn có bọn em QvQ!!! Bọn em vĩnh viễn không bao giờ từ chối anh!!!

Cái gì? Người Báo Tử thích từ chối hắn?

Lúc này, trong lòng Mộ Niên rất mâu thuẫn. Vừa tiếc cho Báo Tử, lại vừa cảm thấy có chút mừng thầm.

Cậu mở khung chat với Báo Tử.

[Bánh mật]: Sama…

Mộ Niên cứ nghĩ mình sẽ không nhận được reply, nào ngờ người kia trả lời lại rất nhanh.

[Báo Tử ]:?

[Bánh mật]: Sama đừng quá buồn…

[Báo Tử ]: Ừm.

[Bánh mật]: Sama anh nhất định sẽ gặp được một người rất tốt!

[Báo Tử ]: Ừm.

[Bánh mật]: Tất cả rồi sẽ qua, em tin rằng người định mệnh của anh cũng đang không ngừng tìm anh!

[Báo Tử ]: Ừm.

[Bánh mật]: TvT Sama anh không đặt chế độ trả lời tự động với em đấy chứ…

[Báo Tử ]: Không…

[Bánh mật]: Cần tâm sự không? Em sẽ làm thùng rác cho anh! Em hứa không nói với người khác đâu.

[Báo Tử ]: Tôi không sao.

[Bánh mật]: Anh tốt như vậy, nhất định sẽ có người quý trọng!

[Báo Tử ]: Tôi muốn nghỉ ngơi, gặp lại sau.

[Bánh mật]: Tạm biệt, ngủ ngon.

Gửi tin nhắn này xong, Mộ Niên mới ngửa đầu lên nhìn đồng hồ. Mới bảy rưỡi! Ngủ sớm vậy sao???

Nhất định là vì cái tên không biết nhìn người từ chối Báo Tử mà anh ấy tâm trạng không vui! Nếu người Báo Tử tỏ tình là mình… Chỉ nghĩ thôi đã thấy hạnh phúc vô cùng!

Mộ Niên than một tiếng, mở ra trang web của trạm đồ ngọt.

[Bánh mật]: Báo Tử thất tình…

[Nữu nữu yêu Macaron nhất]: Thật tốt quá! Bánh mật cuối cùng ông cũng có cơ hội!!!

[Kẹo đường]: Chính thế! Đây là lúc người ta đang cảm thấy cô đơn yếu ớt nhất, rất cần được an ủi! Ông thường xuyên liên hệ hắn có khi có cơ hội!!!

[Bánh tart trứng đậu đỏ]: Đúng! Trong khoảng thời gian này bánh mật tích cực quan tâm Báo Tử vào! Rồi dần dần đi vào trái tim hắn! Ông nghĩ xem, tim cũng đã vào rồi, ngày gặp mặt ngoài đời còn xa sao?

[Milkshake vị ô mai]: Thực ra, sau khi nghĩ kỹ, tôi thấy có vẻ không ổn lắm. Ông chưa gặp Báo Tử bao giờ, nhỡ bộ dạng của hắn thật sự giống con báo thì làm sao đây? Tình yêu trên mạng ra ngoài đời thật toàn chết yểu thôi!

[Bánh tart trứng đậu đỏ]: Nói vậy cũng đúng…

[Kẹo đường]: Không được rồi! Trong nội bộ phát sinh ý kiến trái chiều, bánh mật ông chọn cái nào?

[Bánh mật]: Tôi vẫn muốn thử xem sao. Nếu không thử cố gắng, trong lòng tôi vẫn sẽ luôn vương vấn với hắn. Nếu thực sự chết yểu, vậy cũng là hết mơ mộng đến hắn thôi.

[Nữu nữu yêu Macaron nhất]: Thiếu niên! Vì tình yêu mà chiến đi!

[Bánh mật]: Thực ra còn có một chuyện nữa tôi chưa nói cho các cô…

[Kẹo đường]: Cái gì?

[Bánh tart trứng đậu đỏ]: Nói.

[Milkshake vị ô mai]:?

[Bánh mật]: Mấy hôm trước, ông chủ tiệm bánh mà tôi thường hay đến ăn ấy… tỏ tình với tôi…

[Nữu nữu yêu Macaron nhất]:!!!!!!

[Bánh tart trứng đậu đỏ]: Kết quả thì sao?

[Bánh mật]:…. Từ chối.

[Bánh tart trứng đậu đỏ]: Ông bị ngu à! Mẹ nó! Sao không có ông chủ tiệm bánh nào tỏ tình với tôi! QvQ đừng nói là tỏ tình, tôi đây làm cọc đi tìm trâu cũng được! Mỗi ngày tôi sẽ được ăn đủ loại bánh tart trứng!

[Nữu nữu yêu Macaron nhất]: TvT Cả macaron nữa! Macaron trong tiệm bánh đều đắt cắt cổ, nếu có bạn trai làm chủ tiệm bánh, ngày ngày đều được ăn macaron đủ vị! Hạnh phúc biết bao nhiêu!

[Milkshake vị ô mai]: Đàn ông tốt như vậy tặng cho tôi đi!

[Bánh mật]: Nè = = các cô vừa cổ vũ tôi chủ động theo đuổi Báo Tử, giờ lại bảo tôi từ chối ông chủ tiệm bánh là ngốc. Vậy chứ rốt cuộc các cô muốn như nào!

[Kẹo đường]: Vừa rồi bọn tôi đâu có biết ông được người ta tỏ tình đâu. Nếu biết đương nhiên sẽ chọn ông chủ tiệm bánh! Biết làm bánh, lại là người ở cạnh mình, đương nhiên là đáng tin hơn chút. Internet quá hư ảo!

[Bánh mật]:….

[Nữu nữu yêu Macaron nhất]: ⊙_⊙ Một bên là người mình thích, một bên là người thích mình. Để xem ông chọn ai ~ Cá và tay gấu không thể chọn cả hai ~

[Bánh mật]: Tôi từ chối người ta rồi còn đâu = =

[Bánh tart trứng đậu đỏ]: Ai… Vẫn muốn than một câu ông ngốc chết được! Có điều nếu ông thích Báo Tử, vậy cố gắng tận dụng cơ hội đi!

Mộ Niên nhần chằm chằm avatar của Báo Tử trong danh sách bạn bè, trong lòng hạ quyết tâm.

—–END 11—–