Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 1535: Kết thúc, cũng là bắt đầu

........

............

.............

[....]

Khoa Học Tinh Ngân Siêu Tinh Thần Giới.

Địa Cầu nơi đây chính là Thần Giới, tầng thứ vị diện cao nhất, là tầng không gian trên cùng của trên cùng, mãi mãi không cách nào vượt qua, vĩnh viễn không có gì sánh bằng.

Cạch cạch cạch cạch cạch, cạch cạch cạch cạch ~~~~~~!

Ngày 22 – 11– 2019, Tiêu Đề: Nói rõ liên quan kết thúc.

Cạch cạch cạch cạch cạch, cạch cạch cạch cạch ~~~~~~!

“Thánh Thành phân tranh chính là kết thúc của truyện toàn chức pháp sư Mạc Phàm. Toàn chức pháp sư chính văn làm bạn các ngươi bốn năm sáu tháng cũng lập tức sẽ kết thúc. Mấy ngày sau, ta còn có thể viết một ít chương, một bộ phận là về Mạc Phàm, cũng sẽ viết một phần ta cảm thấy là trong thế giới toàn chức pháp sư này khá là thú vị”. Sáng Thế Văn Võng Hoa Quốc chi thần, Đại Thần Bạch Kim Loạn tích cực gõ máy, đem quyển Thiên Thư truyền kỳ thế giới của mình những dòng cuối đóng lại cố sự.

Đọc lại một lần câu văn cú pháp, Đại Thần Loạn đột nhiên nhìn thấy một vấn đề, vội cân nhắc với chính bản thân: “Không được, viết như thế này thì bọn độc giả ác ôn sẽ chửi ta chết mất, không khéo còn sẽ bị đánh bom. Hmm, tích cực mà nói, thêm thắt xào rau vắt tí muối, muối ớt càng tốt, đem gia vị xốc lên mắt chúng nó, ít nhiều sẽ có kẻ động lòng tha thứ cho ta”.

Hạ bút thành văn, binh pháp tôn tử mẫu mực có nói, ba mươi sáu kế, xạo lờ là thượng sách.

Cạch cạch cạch cạch cạch ~~~~~~~~~!

“Lúc sơ trung, ta thường thường khắp nơi tẻ nhạt nằm nhoài trên bàn học, nhìn cột cờ ngoài cửa sổ, nhìn núi rừng cách đó không xa, nhìn bầu trời đang ảo tưởng một cái thế giới cũng không phải học khoa học mà là học tập ma pháp. Lớn rồi, ta liền viết đi ra, đây chính là linh cảm ban đầu của ta về toàn chức pháp sư”. Đại Thần Loạn tiếp tục gõ phím, ngân nga một loạt cảm xúc tẻ nhạt mua chuộc lòng người.

Như này đã đủ rung động chưa?

“Không, chưa”. Đại Thần Loạn nói thầm trong lòng.

Đẩy thêm một chút, nhấn thêm miếng ga, pha một chiếc đáng thương bối cảnh.

“Gần nhất ta phát hiện các y tá các tỷ tỷ vẻ mặt càng ngày càng thương tâm, bệnh nghiện game của ta phát tác đến cũng càng ngày càng thường xuyên, long thể cũng càng ngày càng ngứa ngáy khó chịu, có lẽ, ta rốt cuộc không thể nhìn thấy Toàn Chức Pháp Sư kết thúc là thế nào rầm rộ. Chẳng bằng, cho nó một cái kết mở đi”. Đại Thần Loạn bật trạng thái Văn Võng Thần Vương nhập thể, viết ra đến tràng giang đại hải, mỗi một lần gõ phím rơi xuống, thế giới Toàn Chức Pháp Sư như là trải qua Thiên Đạo Diệt Tuyệt gột rửa đồng dạng.

Cạch cạch cạch cạch cạch ~~~~~~~~~!

“Ta biết mọi người nhất định sẽ nói, còn có Cực Nam Đế Vương, Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần trong rất nhiều hố lớn chưa lấp, nhưng bản thân toàn chức pháp sư càng như là truyện về Mạc Phàm, trong thế giới toàn chức pháp sư còn có nhiều nhân vật như vậy, nhiều cố sự như vậy, nhiều diễn biến như vậy, thế giới này ở trong lòng bản thân ta liền là một cái hoàn chỉnh chân thực, không bởi vì truyện về Mạc Phàm kết thúc mà biến mất, cũng sẽ có thật nhiều sự kiện cũng không nhất định do Mạc Phàm chấm dứt. Lại như Sahara đế vương sẽ ở bảy mươi năm sau sa hóa toàn bộ âu châu đại lục, Âu châu đối mặt một hồi nguy cơ so với hải yêu còn đáng sợ hơn, cồn cát sừng sững trong đô thị cao lầu phồn hoa... Đến lúc ấy khẳng định không do Mạc Phàm lão gia gia tóc trắng xoá đến kết thúc, mà là dưới một cái người mạnh nào đó của thế kỷ, mà ma pháp văn minh bảy mười năm sau có hay không bởi vì Mạc Phàm một trận Thánh thành phân tranh này mà mang đến thay đổi, những cái này cũng là không biết...”

Cạch cạch cạch cạch cạch ~~~~~~~~~!

“Liền nói cho mọi người, toàn chức pháp sư muốn kết thúc rồi. Cảm tạ mọi người làm bạn. Sẽ không có ai xem tới đây còn không biết tác giả là ai đi. Ta là tác giả "Loạn" của quyển sách này. Khi mọi người vui vẻ gọi ta Loạn thúc thúc. Khi mọi người ôn hòa gọi ta Loạn mập. Khi mọi người táo bạo chính là cái gì Loạn cẩu tặc, a b c x y z... Bất quá, hì hì, lại lần nữa cảm tạ mọi người, dùng thời gian bốn năm rưỡi theo ta du lịch giấc mộng ban ngày này”.

Ở thế giới Khoa Học Tinh Ngân Siêu Tinh Thần Giới này, Thiên Đạo Thần Giới quá mạnh, trật tự là thống nhất vĩnh hằng không thể xâm phạm, ma pháp sư không có, yêu ma quái thú không có, tu chân tiên thánh, siêu nhiên dị nhân đều không có. Có, cũng chỉ là hai bộ phận Sáng Thế Chi Thần và Hủy Diệt Chi Thần. Sáng Thế Chi Thần, bao gồm Văn Học Tác Gia chi Thần cùng Họa Tiên chi Thần. Bọn hắn có khả năng và năng lực sáng tạo ra vô số thế giới vị diện, cái này Toàn Chức Pháp Sư xung quanh thế giới, chẳng qua chỉ là một vị diện thuộc chưởng quản của Sáng Thế Chi Thần Loạn.

Về phần thế giới này Hủy Diệt chi thần --- e hèm, người này nói không được, pháp tắc không cho phép nêu đích danh tên, xin lỗi, mọi loại tác giả, chúng thần họa tiên đều e sợ bọn hắn.

Lại nói về tác gia Loạn, hắn đúng Đại Thần bên trong Văn Học Thần Khu, chuyên môn Võng Văn Bạch Kim Sáng Thế.

Cảnh giới cao nhất của Văn Học Thần Vương là tự viết tự cảm xúc, tự mua chuộc chính mình, tự đem chính mình hóa thân đến nhập tâm vào trong mỗi một dòng tích thần văn.

Đại thần Loạn viết xong, nhìn vào Thiên Thư Toàn Chức Pháp Sư bìa mục một lần cuối, thở dài một hơi, hai mắt ướt át, cảm xúc nghẹn ngào, có chút không nỡ...

Chính là hiện tại viết xong, đột nhiên bị chính mình lừa gạt nhân tâm, không muốn bỏ, đột nhiên cảm khái...

Thật giống như rất nhiều người và hình ảnh, còn ở trong đầu, như người thực, như tự mình trải qua...

Ài...

Buồn quá, mở game Liên minh huyền thoại lên chơi tí, bất stream chém gió một tí cho đỡ buồn...

Bụp ! ! !

Màn hình đột nhiên bị tắt, bị ai đó nhấn tắt.

“Ai đó?” Đại Thần Văn Võng Loạn bực mình quay ghế lại, khuôn mặt tỏ rõ khó chịu mở miệng quán.

“Kia ora, Loạn thúc thúc”. Một cái đẹp trai ngời ngợi người tỏa ra hào quang thiện lương nam tử đột nhiên đi vào quán game, ngồi xuống bên cạnh Đại Thần Loạn.

“Mẹ nó, ngươi là ai, khi không tự nhiên tới tắt màn hình ta? Ngươi chẳng lẽ là antifan, không, không đúng, ta giấu mặt rất kĩ, lại như thế nào bị antifan tìm tới nhà”. Đại Thần Loạn một lúc lắp bắp mấy lần.

Chỉ gặp nam tử lắc đầu, cười mà nói: “Không phải antifan, là fan. Loạn tiên sinh, người có thể gọi ta là Phan Phan”.

Đại Thần Loạn vội vàng mở lại màn hình, nhanh tay thoát game Lol đang chơi, đồng thời tắt stream, không quên thông báo với fan của mình đang theo dõi: “Các ngươi, hôm nay ta gặp cái cảnh sát đi tuần, đợi ta giải quyết xong, sẽ lại lên stream với các ngươi. Có cái gì thắc mắc câu hỏi, gõ xuống, nhớ kĩ, gõ xuống, quăng kẹo quăng hoa, ta tên là Loạn”.

Làm xong một loạt thao tác đó, Loạn quay sang nhìn Phan Phan, khuôn mặt mười phần ghét bỏ: “Hôm nay buff kẹo, tặng hoa, like truyện chưa?”

Nói xong câu đó, quan sát chăm chú nam tử trước mắt vẫn như cũ ngồi im thin thít, Loạn cảm thấy mình bị hớ, nghĩ ngay tới đụng trúng một gã fan cuồng đang có ý định qua cào nhà mình vì kết thúc Toàn Chức Pháp Sư một cách đầy hố và lấp liếm như thế.

Đột nhiên, Loạn nhìn thấy nam tử đút tay vào túi quần, vẻ mặt nghiêm trọng, thế là vị Võng Văn Đại Thần này được một phen sợ hãi nhảy dựng lên.

“Ngươi... ngươi làm cái gì, chớ có manh động, nơi đây có trích xuất camera đấy”. Mồ hôi đổ đầy trán lão Loạn béo này rồi.

Lão là thực sự sợ, sợ cái kia bén nhọn cứng dài vật thể trong túi quần.

Chỉ gặp Phan Phan ngay lập tức hiểu ý, cười khúc khích, ánh mắt thực sự bội phục tài năng cảm thụ của Loạn thúc.

Nam tử lấy ra trên tay một thanh kẹo ngậm bạc hà, hai tay tôn kính đưa đến trước mặt Đại Thần Loạn: “Tiên sinh, quà gặp mặt. Nhà ta gia truyền chuyên môn sản xuất kẹo bạc hà”.

Đại Thần Loạn ưa thích bạc hà, cũng ưa thích đồ ngọt, nghe thì khoái đấy, nhưng vẫn rất cẩn thận hỏi lại: “Có độc hay không, ngươi đừng có độc chết ta đấy”.

“Không có. Nếu muốn bỏ độc, ta trước tiên phải cúp điện, phải tắt camera, phải đeo mặt nạ cải trang, người nghĩ nhiều”. Phan Phan cười cười.

Giờ khắc này thấy nam tử nói cũng có vẻ hợp lý, thế là Loạn liền buông xuông một chút cảnh giác, tay lấy kẹo, vội vàng xé mở bao, ném vào miệng ngậm.

Bùi thơm bạc hà dâng trào lên liền sảng khoái a...

Loạn tâm tình tốt đi mười phần, một lúc bình tĩnh lại, mở miệng nói: “Độc giả cũng tốt, ngươi đến đây tìm ta có việc gì?”

“Kết thúc như vậy, không tiếc sao?” Phan Phan lập tức đi vào chủ đề.

“? ? ? ? ?” Đại Thần Loạn ngơ ngác.

“Toàn Chức Pháp Sư”.

“Ân”.

“Cũng có chút miễn cưỡng coi như là kết mở đi”.

Nam tử gọi là Phan Phan kia lại nói tiếp: “Loạn thúc, ta thực ra muốn gọi ngài là Loạn tiên sinh hơn, nhưng hai chữ tiên sinh này không đến từ quốc gia của chúng ta. Nói thúc thúc nghe có vẻ càng thêm gần gũi thân thiện..., ta đặc biệt đặc biệt thích ngươi quyển Thiên Thư này Toàn Chức Pháp Sư, ta thích vị diện đó, thích thế giới đó, nó mang lại cho ta cảm giác giống như quyển Thiên Thư Harry Potter cùng thế giới phép thuật năm nào ngày ta còn nhỏ, cảm xúc liền thật mãnh liệt”.

“Ân, rồi sao, bỏ qua râu ria đi, nói vấn đề chính”. Loạn nhìn đồng hồ, bắt đầu trễ giờ đi mua đồ giảm giá, có chút lộ ra hối hả.

“Loạn thúc, người bình tĩnh nghe ta nói, ta sẽ không lấy quá nhiều thời gian của người”.

“Toàn Chức Pháp Sư thật tuyệt, ta thường thường đang nghĩ, chúng ta theo dõi tác phẩm này, một mực những đứa trẻ giống như ta liền so người khác càng tâm đắc. Ta thực sự có lúc muốn giống Mạc Phàm như thế, ngu ngu khờ khờ, nhưng nhiệt huyết, khẩu phật tâm xà, không sợ sai lầm, ý chí so người khác càng cao hơn, mong muốn vươn lên thật là mạnh mẽ”.

“Ta nghĩ đến, nếu ta là hắn, có cách nào hay không đi tiếp phần còn lại cố sự của thế giới đâu. Triệu Mãn Duyên, Mục Bạch, Diệp Tâm Hạ, Mục Ninh Tuyết sẽ như thế nào? Asha Corea, nhân vật ta có hứng thú nhất trong dàn harem của Mạc Phàm rốt cục có hay không cùng hắn tiến thêm một bước. À lại nói, Mạc Phàm có con không, có lên làm bố không, con hắn Giác Tỉnh đến sẽ sẽ không cùng dạng như hắn đi, ta muốn được trải nghiệm tưởng tượng sử dụng Lôi Ma pháp hội như thế nào đây, Hỏa hệ đốt cháy có so với Thái Dương càng liệt, nguyền rủa người khác thời điểm là cái gì cảm giác, nếu ta giác tỉnh Triệu Hoán Hệ con thứ nhất triệu hoán thú sẽ là cái gì đây, dùng Phong hệ ma pháp bay lượn chân trời lại là cái gì cảm giác, ác ma hệ bí mật a...”

“Còn có, còn có rất nhiều chuyện ta rất muốn biết đến. Đế vương về sau còn có hay không cái khác đẳng cấp, Mạc Phàm đến cuối cùng có thực như ngươi nói, dựa vào một trận Thánh Thành vốn liếng liền tương lai học xong tất cả hệ. A a, đúng như ngươi nói, cố sự quá nhiều, quá nhiều bí ẩn, quá nhiều người, quá nhiều tuyến nhân vật có thể lột tả thế giới. Nóc nhà thế giới đến cùng là cái chi chi vai trò, vị diện khác mặt trái, sau cùng bí mật, ta biết người muốn chúng ta tưởng tượng. Nhưng là, có thể hay không, ngươi muốn cho ta tưởng tượng đâu?”

Loạn nghe xong một màn này, đau đầu.

Nam tử có chút luyên thuyên lan man dài dòng, chả đi đâu vào đâu cả, cũng chẳng biết hắn đang lải nhải về cái gì.

Chỉ gặp một màn trước mắt, Loạn có chút dừng bặt.

“Loạn thúc thúc, quá khứ của ngươi, có bao giờ gặp một người mà ngươi luôn luôn cảm thấy mình mắc nợ người đó, quá khứ ngươi đã không làm tốt, nhưng đến sau cùng, ngươi vĩnh viễn không thể nào có cơ hội quay lại sửa sai không?”

Không gian đột nhiên có chút trầm lắng cùng nặng trĩu.

“Pháp sư thật tốt, giả như thế gian này có phép thuật, ta cũng muốn thử một lần làm pháp sư. Đã từng có một đứa trẻ không có được thứ phép thuật kỳ diệu đó, nó giành suốt cả cuộc đời của mình để cố gắng chữa lành một thứ ở tuổi thơ mà nó vĩnh viễn biết kết quả sẽ không bao giờ quay lại được”.

Ta thực sự rất thích quyển tiểu thuyết này.

Đại Thần Loạn thở dài một hơi, trong lòng như là khúc mắc được tháo gỡ. Hắn chưa từng có như vậy bình tĩnh đối diện người nam tử này, một mực nhẹ nhàng hỏi:

“Ngươi là Văn Học Mạng Tác Gia có tên tuổi sao?”

“Ta tân thủ, còn chưa khai bút”. Phan Phan cười khổ nói.

“Bắt đầu từ đâu?” Loan nói.

“Cuối cùng Mạc Phàm ở Thánh Thành bắt đầu lại”. Phan Phan trả lời phi thường dứt khoát.

“Hừm, vậy cũng là gần nơi kết thúc của ta. Nghé con không sợ cọp, cố sự này, ngươi muốn hay không thử một chút? Phải biết, viết tiếp thời điểm bây giờ, rất khó rất khó, tuyệt đại đa số mọi người sẽ chọn đồng nhân, chế tạo ra một cái cố sự nhân vật mới để từ tân thủ bắt đầu lại. Ngươi xác định thử?” Đại Thần Loạn nói.

“Muốn thử”.

“Tên tiếng anh của ta là Chaos. Nhớ kĩ, Chaos mới là người sáng tạo ra Mạc Phàm. Ngươi cố sự phía sau, đẩy ta lên a”. Đại Thần Loạn nói nói, nửa giả nửa thật, đùa đùa mà nói.

“Cảm tạ...”

“Loạn thúc thúc, cảm tạ ngươi”.

“Rảnh rỗi, ngươi có thể ghé qua nhìn”.

“Không rảnh!” Loạn rất là dứt khoát

“Một chút”. Phan Phan nói.

“Chaos có phải nhân vật chính không? Rất uy vũ?” Loạn nói.

“Là nhân vật chính”.

“Thế còn Mạc Phàm”.

“...”

“Hắn cũng là”.

Nam tử năm ấy, mang theo hi vọng và lời cảm tạ sâu sắc, bắt đầu kế thừa thế giới Toàn Chức Pháp Sư, viết tiếp câu chuyện sáng tạo chi thần về cố sự Mạc Phàm.

Mà ngồi ở đó trong quán game, Đại Thần Loạn nhìn theo bóng lưng nam tử rời đi, một trái tim nguội lãnh bỗng nhiên được một lần cởi mở thôi thúc nhiệt huyết trở lại.

“Có lẽ như vậy là tốt nhất. Mạc Phàm, cố lên nhé, kết thúc chính là nơi bắt đầu, cố sự của ngươi, sẽ có người thay ta hoàn chỉnh”.

“Ta trông đợi...”

.........

Cạch cạch cạch ~~~~~~~~~~~~~~!

23 – 11 – 2019. Tiêu đề : Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản.

Ba năm hai tháng trôi qua.

Một ngày này đã đến.

Ta đã chờ được. Ta thích trong sách pháp sư nhất là loại cảm giác này, tin tưởng mọi người thích xem sách cũng là bởi vì cái này.

Mang mọi người đến hồi cuối cùng, phục bút hạ màn.

26 – 01 – 2023. Tiêu Đề : Ta có một món nợ, còn chưa có trả.

.........

Câu chuyện về hành trình của một người thiếu niên với khởi đầu bình thường nhưng mơ ước trở thành hiệp sĩ. Oskar niếm trải sự tàn khốc của chiến tranh, hắn từng bị đánh bại trên chiến trường, không bỏ qua những cơ hội xuất hiện trước mắt, hắn dùng ý chí và lòng dũng cảm từng bước một nâng cao địa vị của mình, để sống sót và để đi tìm ý nghĩa của hai từ hiệp sĩ. Mời mọi người đọc