Tối Cường Hệ Thống

Chương 1011: Nổi Giận

Người dịch: Tài

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

- Sao lại vậy nhỉ, cảm giác này mấy trăm năm chưa từng xuất hiện, tâm linh ta đã sớm sạch sẽ, không vương vấn điều gì, vô lai vô khứ, nhưng giờ lại có cảm giác sẽ có chuyện kinh khủng sắp phát sinh?

Nơi sâu xa trong Côn Lôn Thần Tông, tâm thần Thiên Phong Linh lúc này bạo loạn, tình huống như thế chưa bao giờ phát sinh qua, đặc biệt là từ khi tu vi đạt đến mức độ này, hắn đã ngăn được tất cả sự tình, cho dù đối mặt với tình huống nguy hiểm nhất, hắn đều duy trì sự trấn định.

Nhưng giờ Thiên Phong Linh lại đứng ngồi không yên, ngay cả việc tĩnh tâm cũng không làm được.

Thiên Phong Linh vung tay, tinh mang lấp loé, sau đó triển khai vô thượng thần thông bắt đầu tính toán, hắn muốn biết ngọn nguồn của loại rung động này.

Lúc này, Lâm Phàm cũng không dám làm càn.

Lúc này hắn đang tại đoạn đường đi qua trung tâm Côn Lôn Thần Sơn, nếu hắn kinh động khí linh của Côn Lôn Thần Sơn, Thiên Phong Linh sẽ ngay lập tức tới giết hắn.

Bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh.

Liệt diễm Nhất Niệm Thành Đan đốt cháy tất cả, Lâm Phàm cứ chậm rãi tiến lên.

Một mét!

Hai mét!

Ba mét!

Hiện tại Lâm Phàm rất biết điều, hắn cứ từ từ đi tới phía trước, không dám tinh tướng cũng không quá mức làm càn, vì hắn biết Thiên Phong Linh quá mức bá đạo.

Không biết qua bao lâu, Lâm Phàm cuối cùng cũng đi ra từ Côn Lôn Thần Sơn.

Hắn đứng bên ngoài, hít sâu một hơi, cảm nhận không khí chung quanh, tâm tình thoải mái không ít. Nhưng khi Lâm Phàm nhìn thấy hình ảnh trước mắt, hắn cũng dọa sợ ngây người.

Trong trí nhớ của hắn, nơi đây nguyên bản rất trống trải nhưng giờ lại trở thành quần sơn liên miên.

Kinh người, thật sự quá kinh người rồi, Lâm Phàm nhìn rõ, những quần sơn kia cũng chỉ là những ngọn núi thông thường, không nhìn ra chúng có bất kỳ chỗ khác nhau nào.

Côn Lôn Thần Sơn này mặc dù là tuyệt phẩm Tiên khí nhưng ban đầu nó lại là bản thể của Thiên Phong Linh, sau khi bị luyện chế thành Tiên khí, hắn ngày đêm dùng pháp tắc cô đọng, nên nó có diệu dụng vô cùng, đẳng cấp của nó đã sớm vượt qua tuyệt phẩm Tiên khí rồi.

Có thể nói, nó đã đột phá tuyệt phẩm Tiên khí.

Lâm Phàm trầm tư một chút, rồi chạy đi, trốn càng nhanh sẽ càng an toàn hơn một chút, nhưng hắn nghĩ lại chuyện báo thù hắn sẽ tuyệt không quên, không quản ngày hay đêm, hắn nhất định sẽ báo thù, Thiên Phong Linh này dám trấn áp mình, nếu như không cho đối phương một chút giáo huấn, hắn lại cho rằng lão tử dễ bị khi dễ.

Thiên Địa Dung Lô.

Lâm Phầm xuất lò luyện siêu nhiên của mình ra.

Đại!

Đại!

Thiên Địa Dung Lô chỉ lớn chừng bàn tay, nhưng lúc này nó đang không ngừng to lớn, sắp che kín cả bầu trời, cả vùng thế giới này đều được Thiên Địa Dung Lô bao phủ.

Theo Lâm Phàm, Thiên Địa Dung Lô là đồ vật cường hãn nhất của hắn, bất cứ món đồ chơi nào, chỉ cần thu nó vào rồi luyện hoá là xong.

Lâm Phàm vung tay, để Thiên Địa Dung Lô thu mảnh quần sơn này vào bên trong.

Ầm ầm!

Mặt đất rung chuyển.

Khí linh Côn Lôn Thần Sơn đang say giấc nồng nhất thời chấn động, nó ngơ ngác không biết tình huống gì đang xảy ra?.

Nó biết mình đang trấn áp một người trăm năm, nên cảm thấy tẻ nhạt, không có việc gì làm, chỉ đánh tiến vào giấc ngủ say vô tận, nhưng giờ xuất hiện một tiếng vang lớn, làm nó giật mình tỉnh giấc.

- Thu lô, rời đi.

Lâm Phàm không do dự, thu Thiên Địa Dung Lô lại, thậm chí ngay cả Côn Lôn Thần Sơn trong đó cũng không kịp luyện hoá mà trực tiếp chuồn mất, té nhanh phắn gấp.

Phía trước xuất hiện một hồ nước, Lâm Phàm lập tức nhảy xuống dưới, thu liễm tất cả hơi thở, tiến nhập trạng thái ẩn thân, trốn trong hồ nước này, không dám nhúc nhích.

...

Cùng lúc đó, trong Côn Lôn Thần Tông đột nhiên truyền ra một tiếng gào thét kinh thiên động địa.

- Côn Lôn Thần Sơn của ta, Côn Lôn Thần Sơn của ta aaaa.

Thiên Phong Linh tức giận gào thét.

- Xảy ra chuyện gì?

Thái Càn Thiên ngạc nhiên hỏi, động tĩnh Thiên Phong Linh cũng khiến những phó tông chủ khác chú ý.

- Côn Lôn Thần Sơn mất liên hệ rồi, cái tên đệ tử Thiên Địa Tông kia có thể đã trốn thoát khỏi Côn Lôn Thần Sơn rồi, ta phải đến xem xét tình huống cụ thể mới được.

Thiên Phong Linh không chút do dự, bản thể xẹt qua hư không, chạy đến nơi lúc trước phong ấn Lâm Phàm.

Thái Càn Thiên cùng mấy vị phó tông chủ khác liếc mắt nhìn nhau, sau đó cũng theo sát phía sau.

Bọn họ không nghĩ chuyện này có khả năng xảy ra, Côn Lôn Thần Sơn nhưng là bản thể của Thiên Phong Linh, Thiên Phong Linh là sinh linh do Côn Lôn Thần Sơn thai nghén thành, sau khi hắn thành tiên liền luyện chế Côn Lôn Thần Sơn thành bản mệnh Tiên khí.

Bây giờ nói Côn Lôn Thần Sơn mất liên hệ với hắn, chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra.

Côn Lôn Thần Sơn vô cùng lớn và cũng vô cùng nặng, nó dài liên miên mấy trăm ngàn dặm, một món tiên khí khó cướp đoạt nhất trong Vô Tận đại lục.

Hơn nữa, nếu có người luyện hóa Côn Lôn Thần Sơn, sao Thiên Phong Linh không có cảm giác gì được, mà đến giờ mới phát hiện Thần Sơn đã mất liên hệ với mình chứ.

Sợ rằng bọn hắn sẽ vĩnh viễn không biết, Côn Lôn Thần Sơn đã bị Lâm Phàm dùng một cái lò nung nhổ tận gốc mang đi rồi.

Không gian chấn động.

Mấy bóng người xuất hiện ở địa phương Lâm Phàm biến mất.

Thiên Phong Linh nhìn một màn trước mắt, nội tâm ngưng lại, cảm giác đau đớn.

- A..., Côn Lôn Thần Sơn của ta.

- Đáng ghét, đáng ghét, ngươi ra đây cho ta.

Thiên Phong Linh rống giận, khí tức cuồng bạo bạo phát, hơi thở chấn động thiên địa, khiến ngàn dặm xung quanh đều bị bao phủ.

Hiện tại hắn tức tới mức trợn tròn mắt, đặc biệt khi nhìn thấy quan cảnh trống trơn trước mắt, nội tâm hắn sắp hỏng, đây là bổn mạng Tiên khí của hắn, hắn không thể nào chấp nhận chuyện mất nó được.

Một khắc hắn được sinh ra, Côn Lôn Thần Sơn đã ở cùng với hắn rồi, nhưng giờ nó đột nhiên biến mất, điều này khiến hắn không chịu được.

Đó là tiên khí có hi vọng đánh vỡ phẩm cấp tuyệt phẩm Tiên khí, tiến lên đẳng cấp cao hơn a.

- Thiên Địa Tông, Lâm Phàm…

Thiên Phong Linh rống giận rít gào từng chữ, hai mắt dữ tợn, cực kỳ đáng sợ.

Thái Càn Thiên nhìn một màn trước mắt bèn nói.

- Hư không có sóng chấn động, tiểu tử kia chắc vừa mới đi thôi, nhanh truy theo hắn.

- Đuổi.

Thiên Phong Linh làm gì còn tâm trí chờ đợi ở chỗ này, hắn nghe vậy liền đuổi theo, vô luận như thế nào cũng phải cầm Côn Lôn Thần Sơn về, nhưng hắn nghĩ mãi cũng không biết tên kia dùng biện pháp gì có thể che giấu Côn Lôn Thần Sơn, cắt đứt được liên hệ của nó với mình.

Giờ khắc này, Lâm Phàm đang trốn giữa hồ, thần sắc cứng lại, vì hắn phát hiện bầu trời đã có người tới.

Lâm Phàm vẫn rất tự tin với thủ đoạn ẩn giấu của mình, chỉ cần mình muốn tránh, những người này tuyệt đối không tìm được mình.

- Hắn đến cùng đi nơi nào, sao sóng rung động tới đây kết thúc rồi.

Thái Càn Thiên ngưng thần quan sát, trên mặt nghi hoặc.

Côn Lôn Thần Sơn mặc dù là tuyệt phẩm Tiên khí của Thiên Phong Linh, nhưng nó lại có quan hệ rất lớn với Côn Lôn Thần Tông, nó là bảo bối trấn áp khí vận của cả tông môn.

Bây giờ nó lại biến mất, không chỉ có Thiên Phong Linh gấp gáp, coi như bọn họ cũng gấp không kém.

Lâm Phàm trốn dưới nước, ngẩng đầu nhìn mấy bóng người trong hư không.

Lúc này, hắn muốn chạy cũng không thể chạy được, hắn muốn nhìn xem ai hao tổn hơn ai.

Côn Lôn Thần Sơn không ngừng giẫy giụa bên trong Thiên Địa Dung Lô, nhưng không có bất kỳ tác dụng nào.

- Luyện hóa.

Hiện tại Lâm Phàm thấy mọi chuyện đã vô sự, đã đến lúc luyện hóa Côn Lôn Thần Sơn rồi, đến khi xong sẽ có kinh hỉ gì đó cũng khó nói a.

Thời khắc này, lực lượng luyện hóa bao phủ Thiên Địa Dung Lô, Côn Lôn Thần Sơn mặc dù là tuyệt phẩm Tiên khí nhưng lúc này cũng chỉ có kết quả bị luyện hóa thôi.

- A!