Tôi Là Ai

Chương 56

Lại Ngạn Vũ ngồi lặng thin nhìn Vân Phi hết một phút, xong hắn đỡ đầu cô lên cao một chút, vòng tay sang bóp miệng cô một cách thô bạo.

Vì tay thuận hắn đang bận dùng vũ lực để mở miệng cô ra, nên hắn dùng tay kia để đưa nước đến cho cô.

Miệng chai đến tới nơi rồi nhưng nước vẫn tràn ra ngoài, tay hắn không hiểu tại sao lại quá run.

Và hắn đã đổ thừa cho người lái máy bay.

"Vinius, tập trung đi."

Vinius trợn tròn mắt, tôi không nghe lầm gì đó chứ?

Nằm không cũng dính đạn!!!

Lại Ngạn Vũ dồn sự tập trung vào Vân Phi. Thân nhiệt vẫn không hề suy giảm, nước vẫn chưa cho uống được. Làm sao đây?

Hắn lại không muốn mở miệng nhờ người giúp. Đường đường là đại boss, khí thế lúc nào cũng ngút ngàn mà chuyện vặt thế này lại nhờ thuộc hạ thì còn làm được việc gì. Nên là hắn liếc nhìn Lawn trong chốc lát liền thu về.

Đại não của hắn bắt đầu vặn vẹo mọi đường. Xong cuối cùng, hắn nhớ lại mình từng vô tình, nhấn mạnh là vô tình xem qua một tình tiết phim tình cảm lãng mạng, đậm phong cách Hàn Quốc, thể loại phim hắn ghê tởm nhất. Và hắn quyết định làm theo.

Hắn ngậm nước vào miệng, nâng cổ Vân Phi lên, sau đó dùng chính miệng của mình để cho cô uống nước.

Một khía cạnh khác của trùm súng Lâu-nờ chính là phim tình cảm. Và đoạn phim mà Lại Ngạn Vũ vô tình xem qua chính là bộ phim Lâu-nờ từng vô cùng cuồng.

Lúc này nó lại đang được tái hiện trước mắt anh, rất tiếc anh không thể dùng một thiết bị gì để lưu lại. Mà lưu được thì một giây sau nó cũng thành bãi sắt nát mà thôi.

Cho nên từng giây trôi qua Lâu-nờ đều không bỏ lỡ. Thiếu điều cuồng quá mà la lên thôi.

Đúng là không có gì tuyệt vời hơn là tự mình nhìn thấy. Một hình ảnh đầy màu sắc và đầy cảm xúc.

Lại Ngạn Vũ đẩy nước nào khoang miệng Vân Phi thì nhận ra nó lại không được nuốt xuống. Trong lòng hắn lại dậy sóng cuồn cuộn. Bây giờ hắn phải làm gì với con sâu lười này đây?

Nhìn boss mãi không muốn rời khỏi Vân Phi, trong ánh mắt lại lộ vẻ bối rối, người một đầu  lí thuyết nhưng chưa bao giờ trãi nghiệm thực tế, cả gan chỉ một câu "Boss dùng lưỡi."

Lại Ngạn Vũ nghe thấy, thẹn quá hóa giận, liếc cảnh cáo đầy sát khí vào Lawn, anh liền quay ngoắt mặt đi.

Tự tát vào mặt mình, ngu ngu lại chơi với lửa. Lawn quay sang thì thấy Rein cười thầm. Điều đó lại khiến Lawn tự tát mình một cái nữa. Không tự im lặng mà xem, bày kịch bản làm gì?

Lại Ngạn Vũ thời khắc này, phải nói ngượng chín cả mặt, nhưng hắn vẫn làm theo lời của Lawn, dùng lưỡi.

Đại boss vẫn còn khá nghiệp dư trong hoàn cảnh này, lần quần mãi mới giúp Vân Phi uống được một chút nước.

"Bay nhanh lên."

Lại Ngạn Vũ rời khỏi Vân Phi, nhăn nhảu ra lệnh. Đại boss không muốn làm chuyện ướt át này nữa. Quá khó rồi.

Vẫn là nên trau dồi kinh nghiệm nhiều hơn.

Vinius nhận lệnh, máy bay liền tăng tốc. Về đến ranh giới của nước X, có một máy bay quân sự đến kiểm tra, vì chiếc máy bay này được xác định là một vật thể lạ, trong nước chưa hề có chiếc này.

"Thông báo, chúng tôi là đội an ninh phòng không, muốn kiểm tra, đề nghị hợp tác."

Vinius thề chết chỉ nghe theo lời của đại boss, và đó cũng là luật mà Lại Ngạn Vũ đề ra. Máy bay của hắn vẫn không hề suy giảm tốc độ.

"Đề nghị hợp tác, nếu không chúng tôi sẽ dùng biện pháp bắt buộc."

Lawn nhìn Rein, Rein nhìn Lawn. Hai người nhìn sang đại boss. Họ đều biết tuy boss không thích nghe theo chỉ thị người khác, nhưng lại không thích làm to chuyện, nhất là đối với chính phủ. Nhưng hiện tại.. thì hơi khác.

Không lẽ vì một người con gái mà phá lệ sao?

Hoặc cũng có thể là quên rồi.

Đại boss quên mình đang đi trên trực thăng của Ashilam rồi???

Lawn và Rein đều biết tính boss, thế nên nếu là suy nghĩ về boss thì ý nghĩ có lẽ sẽ tương đồng từ tám mươi đến chín mươi phần trăm. Hai người lại nhìn nhau, ra hiệu.

Anh cũng vậy đúng không?

Bên ngoài lại vang lên tiếng thông báo một lần nữa "Chúng tôi là đội an ninh phòng không, muốn kiểm tra, đề nghị hợp tác. Nếu còn chống đối sẽ sử dụng biện pháp bắt buộc."

Lại Ngạn Vũ vẫn im lặng.

"Boss." Sau một hồi liếc mắt ám hiệu, đùn đẩy trách nhiệm thì Lawn cũng đã lên tiếng. Anh nhận lại một đôi mắt sắt bén của đại boss. Hơi sợ nhưng anh kiên quyết phải nói. "Chúng ta đang đi bằng trực thăng Ashilam."

Trong đôi mắt sắt bén kia rộ lên tia ngạc nhiên rồi liền bị chìm nghỉm trong đó.

"Vinius."

Vinius luôn luôn ở tư thế chờ lệnh, lệnh vừa đến, trực thăng đã dừng lại giữa trời.

"Rein."

Rein đứng dậy, với lấy cái loa. "Chúng tôi là Robert, có chuyện khẩn cấp cần giải quyết bây giờ. Nếu muốn chất vấn xin đến văn phòng."

"Được rồi." Chiếc trực thăng kia quay đầu đi.

Robert không phải là cái tên xa lạ trong giới quân nhân và chính phủ.