Tôi Là Thầy Khai Quang

Chương 443: Sức mạnh huyết mạch

Long Phi Phi nghe thấy lời nói của người mặc đồ đen liền lập tức kéo tôi đứng dậy, nét mặt tràn ngập vẻ kỳ quái và nghiêm trọng.

Long Phi Phi hét lớn: "Cậu là ai? Tôi là Long Phi Phi của đội cảnh sát hình sự, còn không mau buông vũ khí xuống đầu hàng!"

Mỗi lần cảnh sát ra mặt đều yêu cầu tội phạm buông vũ khí đầu hàng, nếu bọn họ định đầu hàng thì còn hành hung làm gì?

Thanh niên thản nhiên nói: "Vốn dĩ định chơi đùa với các người một chút, nhưng quả thực không có thời gian chơi đùa giữa ban ngày, nếu có người đi ngang qua, tôi lại phải xuống tay giết chóc”.

"Con người tôi rất lương thiện, thật sự không thích giết người, càng không thích giết phụ nữ, đặc biệt là những người phụ nữ đẹp”.

"Nhưng tôi lại phải giết người”.

"Nữ cảnh sát xinh đẹp, thực sự xin lỗi cô, muốn trách thì cô hãy trách Trương Sơn Thành đi”.

Long Phi Phi tức giận nói: "Vì đang giữa ban ngày nên cậu mới che kín cơ thể như cái bánh tét, tưởng thế là lợi hại hay sao? Ban ngày mà lại mặc đồ ban đêm, cậu nghĩ rằng mình là thích khách cổ đại chắc?"

"Loại người như các cậu đầu óc thật sự có vấn đề”.

"Ban nãy cậu phi dao găm không tệ, có chút bản lĩnh, nhưng trong mắt tôi thì chẳng là cái thá gì cả!"

"Một mình tôi đối phó với năm sáu người cũng không thành vấn đề, chỉ dựa vào một cái tay sao có thể chế ngự tôi chứ!"

Rốt cuộc Long Phi Phi đào đâu ra sự tự tin vậy? Thanh niên trước mặt chỉ cần dùng một đầu ngón tay là có thể bóp chết cô ta!

Thế mà không coi đối phương ra gì?

Long Phi Phi siết chặt nắm đấm định ra tay, tôi kinh hãi vội vã kéo Long Phi Phi lại: "Cô không phải đối thủ của hắn!"

Long Phi Phi hất tôi ra: "Im miệng!"

Vừa nói, Long Phi Phi như vừa diễn ảo thuật, lôi ra một khẩu súng từ trong người, chĩa vào thanh niên.

Tôi ngạc nhiên, Long Phi Phi là cảnh sát hình sự, còn là đội trưởng đội cảnh sát hình sự, đương nhiên có thể mang súng bên mình.

Tôi còn tưởng Long Phi Phi lợi hại lắm, thì ra là muốn dùng súng giải quyết vấn đề.

Mà Long Phi Phi không hiểu rõ người mặc đồ đen trước mặt là kẻ như thế nào, hắn ta sở hữu dị năng kim loại, không hề sợ súng!

"Còn không mau khoanh tay chịu trói!", Long Phi Phi ra lệnh cho thanh niên.

Trong ánh mắt thanh niên tràn ngập vẻ khinh thường: "Cầm một khẩu súng mà cũng muốn đối phó với tôi?"

"Vậy tôi sẽ tiễn cô lên Tây Thiên trước!"

Thanh niên không chút sợ hãi khi đối diện với nòng súng, hắn ta không coi Long Phi Phi ra gì, tay cầm dao găm trực tiếp xông thẳng tới.

Long Phi Phi quả quyết nhắm vào hai chân của thanh niên, lập tức nổ súng.

Đoàng đoàng đoàng!

Tiếng súng rất lớn nhưng thanh niên không hề tránh né, đạn bay xuyên qua quần của hắn ta, vang lên ba tiếng choang choang choang như bắn vào kim loại.

Ba viên đạn đó chỉ để ngăn cản thanh niên tiến lên phía trước, xem ra Long Phi Phi chỉ muốn bắn bị thương chứ không định bắn chết, tiếc là không có tác dụng.

Thanh niên khựng lại một hai giây, rồi tiếp tục xông tới!

Dị năng kim loại không sợ súng đạn!

"Chuyện gì vậy? Sao đến máu cũng không thấy! Tôi chỉ biết có áo chống đạn, không lẽ còn có cả quần chống đạn?", Long Phi Phi kinh ngạc đến ngây người, nét mặt thẫn thờ và khiếp sợ.

Thấy thanh niên sắp lao tới, tôi vội vã túm lấy còng tay kéo mạnh, còng tay biến thành hai nửa.

Long Phi Phi thấy tôi bẻ gãy đôi còng tay, cả người kinh hãi không dám tin mọi chuyện xảy ra trước mắt.

"Cô chạy mau!"

Tôi siết chặt nắm đấm, huyết mạch trong cơ thể cháy lên theo sự dịch chuyển của tâm pháp, từ huyết mạch tỏa ra từng lớp từng lớp năng lượng màu máu, hội tụ trên nắm đấm của tôi.

Đây chính là sức mạnh huyết mạch. Trong thời gian năm ngày chữa trị, tôi đã học thuộc tâm pháp, huyết mạch của tôi đã kích hoạt ngọc bội Cửu Dương, ngọc bội Cửu Dương dung hòa vào cơ thể của tôi, đồng thời cũng kích hoạt sức mạnh huyết mạch trong tôi!

Hôm nay là lần đầu tiên sử dụng!

Trong lồng ngực tôi gợn lên cảm giác nóng bức, một hình ngọc bội có dạng nửa vòng tròn màu máu hiện lên trên lớp da bên ngoài của tôi, giống như một hình xăm màu máu vậy, chỉ cần huyết mạch của tôi dịch chuyển nhanh là nó sẽ xuất hiện.

Đó chính là sức mạnh của ngọc bội Cửu Dương.

Sức mạnh huyết mạch nằm bên trong hai cánh tay tôi, không lộ ra bên ngoài chút nào.

Người mặc đồ đen khinh thường nhìn tôi, tay phải biến thành kim loại màu bạc, siết chặt nắm đấm, bóng hình hắn ta chợt lóe lên, lao vút về phía tôi.

Tôi không hề tránh né, cũng giống như lần trước, nắm đấm của tôi va vào nắm đấm của thanh niên, lấy cứng chọi cứng.

Lần trước tôi đã gãy xương tay, lần này chắc chắn sẽ không!

Giây phút nắm đấm của tôi chạm vào nắm đấm của thanh niên, bên ngoài nắm tay tôi tuôn trào sức mạnh huyết mạch khủng khiếp!

Rắc rắc...

Nắm đấm kim loại của thanh niên biến dạng, rắc rắc một tiếng, cả cơ thể hắn ta bay ngược lại bảy tám thước rồi ngã xuống mặt đất.

Thanh niên kêu lên một tiếng: "Không thể nào!"

Thanh niên nhảy vọt lên từ trên mặt đất, cánh tay phải đã hoàn toàn tê liệt, không còn chút khí lực nào.

"Không thể nào, sức mạnh của mày không thể nào mạnh như vậy, mày còn chưa đạt đến cấp ba!"

Tôi cười nhạt: "Lần trước anh không giết được tôi, hôm nay chính là ngày giỗ của anh!"

Thanh niên nghiến răng: "Vừa rồi là do tao chủ quan mới bị mày dùng sức mạnh đánh lén, lần này tao xem xem mày lấy cái gì để chống đỡ!"

Thanh niên hét lớn một tiếng, tay trái cầm dao găm xông tới tôi.

Nắm tay trái, cơ thể, đầu của thanh niên, tất cả đều biến thành màu bạc!

Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Tiếp tục dùng cứng chọi cứng, nhớ kỹ, ngươi chỉ có ba lần cơ hội, sau ba lần, sức mạnh huyết mạch sẽ cạn kiệt, cần năm ngày để khôi phục”.

Sức mạnh huyết mạch của tôi rất mạnh nhưng thực lực tu vi của tôi còn yếu, nên việc huy động sức mạnh huyết mạch tiêu hao rất nhiều thể lực và tinh lực. Giờ tôi đã hội tụ toàn bộ sức mạnh, bùng phát ở mức cao nhất, chỉ có thể sử dụng ba lần!

Thanh niên cầm dao găm chém về phía tôi, mặc dù tôi không hiểu bất kỳ chiêu thức và thân pháp nào, nhưng thị lực và thính lực của tôi vô cùng nhạy bén.

Cho dù thanh niên tung chiêu từ hướng nào, cho dù thân hình của hắn ta đang ở tư thế nào, đòn tấn công nhắm vào đâu, tôi đều có thể nắm bắt rõ ràng. Thậm chí tốc độ của thanh niên trong tầm thị lực của tôi, từ nhanh sẽ hóa chậm!

Cảm giác này vô cùng kỳ diệu!

Tốc độ của thanh niên cực nhanh, soạt soạt soạt, ba lần liên tục tung đòn trí mạng vào tôi, tôi đều tránh được dễ như trở bàn tay.

Thanh niên rất lợi hại, chiêu thức mạnh mẽ, giờ tôi vẫn chưa có thời gian đánh trả.

Cánh tay phải của thanh niên bị tôi đánh đến mức không thể sử dụng nữa, hắn ta chỉ còn một tay, tôi có thể ép đối thủ tháo chạy.

Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Bây giờ thứ ngươi thiếu hụt nhất chính là kinh nghiệm thực chiến, vừa hay lúc này có thể rèn luyện”.

"Tìm điểm yếu của kẻ địch, sau đó một đòn đánh trúng, khiến hắn tàn phế!"

"Trước giờ ta không dạy ngươi thân pháp, không dạy ngươi chiêu thức, chính là để ngươi tự mình dùng vô chiêu thắng hữu chiêu, vô hình hóa hữu hình, như vậy đến cả những chiêu thức và công pháp mạnh hơn nữa trên đời này cũng đều vô dụng trước mặt ngươi”.

Tiên nữ Thanh Thủy ung dung nói vậy, nhưng dù gì thì tôi cũng chưa đạt đến cấp ba mà mới chỉ đến cấp hai, cảnh giới và sức mạnh chênh lệch giữa mỗi cấp là một giới hạn gần như không cách nào vượt qua nổi.

Lúc này tôi đánh nhau rất khó khăn!

Sau khi tung ra liên tục ba mươi mấy chiêu, người mặc đồ đen cũng khiếp hãi không thôi, sức mạnh và tốc độ của hắn ta gấp mấy lần tôi, vậy mà ngay cả vạt áo của tôi cũng không động vào được!

Thời gian kéo dài càng lâu thì càng bất lợi cho hắn ta.

Thanh niên giận dữ nghiến răng, tốc độ và sức mạnh tăng lên một lần nữa, còn thị lực và thính lực của tôi dường như cũng tăng lên.

Tinh lực của tôi đang tiêu hao rất lớn!

Vì thị lực và thính lực tiêu tốn tinh lực chứ không phải thể lực!