Tôi Là Thầy Khai Quang

Chương 450: Sự việc nguy hiểm

Mộc Dịch nói: "Nếu đối phương đã muốn giết chết tất cả những người biết về miếng ngọc bội và muốn cản trở anh điều tra, lần này họ ám sát thất bại, lần sau họ nhất định sẽ tìm người mạnh hơn để giết anh".

"Cho nên, chỉ cần luôn theo sát anh, nếu như hung thủ lại tới giết anh, chúng ta sẽ bắt được hắn ta, như vậy có thể phá được vụ án này".

Tiên nữ Thanh Thủy nói: "Mộc Dịch theo sát ngươi cũng tốt, cô ta có thể giúp ngươi, vừa hay có thể giải quyết được chuyện khói đen trên đỉnh tòa nhà Long Đằng".

Mắt tôi sáng lên, tiên nữ Thanh Thủy nói không sai, người của Bạch Long Sơn sẽ không đối phó với tôi nữa, có Mộc Dịch ở bên cạnh tôi thì có thể làm những việc khác cùng tôi.

Tôi nghĩ một lát rồi nói: "Mộc Dịch, vụ án này một mình cô phụ trách sao?"

"Không phải", Mộc Dịch nói: "Vụ án do tôi và sư huynh của tôi phụ trách. Lần này, do sư huynh của tôi phụ trách chính nên đưa tôi đi cùng để phụ giúp. Tuy nhiên, tôi có trách nhiệm điều tra và thu thập thông tin, sư huynh phụ trách hướng dẫn tôi. Ngoài ra, lần này tôi và sư huynh tham gia điều tra, chúng tôi có quyền hạn rất lớn, bất cứ lúc nào cũng có thể yêu cầu người khác giúp đỡ".

Vẫn còn một người nữa vậy thì quá tốt, vừa hay cho tôi lợi dụng người của Cục điều tra hiện tượng huyền bí để giải quyết chuyện tòa nhà Long Đằng.

Chúng tôi đã bàn bạc xong xuôi.

Mộc Dịch lập tức gọi điện báo cáo với sư huynh, nội dung báo cáo rất chi tiết, sư huynh của Mộc Dịch cũng đồng ý với kế hoạch của cô ta.

Sau đó Mộc Dịch đã đưa tôi rời khỏi trại tạm giam rồi mang điện thoại di động của tôi đi luôn.

Sau khi mở máy, có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, tôi đã trả lời từng người một để thông báo cho mọi người rằng mình vẫn an toàn.

Việc đầu tiên sau khi được tự do là tôi tìm một khách sạn để tắm rửa sạch sẽ, sau đó tôi mời Mộc Dịch ăn cơm.

Tôi và Mộc Dịch đã nói rất nhiều chuyện, lần này tôi bị chuyển đến trại tạm giam là do sự sắp xếp của Cục điều tra hiện tượng huyền bí, họ đã thông qua các thủ tục hợp pháp để cho tôi ra ngoài, còn về vụ án, cảnh sát chắc chắn sẽ xử lý.

Cũng giống như vụ án của Viên Chính Dương, hung thủ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, đầu tiên Cục điều tra hiện tượng huyền bí sẽ trấn áp chuyện này xuống, sau đó sẽ tiến hành điều tra trong âm thầm.

Tôi hỏi thăm về tình hình của Lâm Ngọc Lam, Mộc Dịch nói với tôi rằng sức khỏe của Lâm Ngọc Lam rất tốt và cô ấy cũng đã bắt đầu được huấn luyện chính thức, cô ấy hoàn toàn có thể theo kịp tiến độ tập luyện, hơn nữa cô ấy cũng thể hiện rất tốt. Lãnh đạo cấp cao của Cục điều tra hiện tượng huyền bí rất coi trọng Lâm Ngọc Lam và thậm chí còn để cô ấy được tham gia huấn luyện đặc biệt...

Quá trình huấn luyện ở Cục điều tra hiện tượng huyền bí cực kỳ nghiêm khắc, thậm chí là tàn khốc, nghe Mộc Dịch nói Lâm Ngọc Lam vẫn sống rất tốt, tôi cảm thấy rất yên tâm.

Tôi đã ngủ với Lâm Ngọc Lam vài lần, bởi vì tôi là thể chất Cửu Dương, sau khi ngủ với Lâm Ngọc Lam, âm dương giao nhau, thể chất của tôi đã được cải thiện rất nhiều, bình thường, tôi có thể không phát hiện ra điều gì, nhưng khi huấn luyện và tu luyện, tiềm lực sau khi được cải thiện, cũng đã được kích thích.

Thì ra lần này Mộc Dịch được “thơm lây” từ Lâm Ngọc Lam nên mới vượt qua được kỳ kiểm tra đánh giá.

Lần trước khi điều tra vụ án mạng ở thôn chúng tôi, cô ta không vượt qua kỳ kiểm tra đánh giá, phải bị đánh giá lại.

Còn Lâm Ngọc Lam thì có tài năng thiên bẩm, Mộc Dịch đã mang đến những nhân tài cho Cục điều tra hiện tượng huyền bí, có thể nói Lâm Ngọc Lam là một thiên tài, lần đó Mộc Dịch lập được công lớn nên đã được chấp nhận cho qua kỳ kiểm tra đánh giá.

Ngoài ra, Cục điều tra hiện tượng huyền bí còn thưởng cho Mộc Dịch một cuốn công pháp, chỉ cần luyện tập chăm chỉ, khoảng một năm là có thể vượt qua cấp ba. Lần này có thể nói là trong họa có phúc, Mộc Dịch bây giờ đã là pháp sư chính thức của Cục điều tra hiện tượng huyền bí.

Tôi nhờ Mộc Dịch tìm thông tin về gia đình Trịnh Lệ Quyên, thông tin về hai thanh niên vô tội, bác tài xế, và người thân của ông chủ Trang.

Tôi nhờ Mộc Dịch đưa cho gia đình của mỗi người này hai triệu tệ dưới danh nghĩa chính phủ thăm hỏi động viên, tôi sẽ bỏ tiền ra.

Mộc Dịch đã đồng ý giúp tôi, cô ta có quyền rất lớn, cô ta sẽ bảo cảnh sát hoặc những người khác trong chính phủ làm việc này, còn tôi hiện tại chỉ có thể làm những việc như vậy.

Sáng sớm hôm sau, tôi và Mộc Dịch cùng nhau đến nhà của Lý Giai Dao. Thi thể của chú Lý và cô Lý đã được chôn cất mười ngày trước.

Tôi đã mua nén hương đến nghĩa trang để cúng bái.

Quỳ trước ngôi mộ của chú Lý và cô Lý, nước mắt tôi tuôn rơi, tôi cảm thấy vô cùng đau xót.

Tôi và chú Lý cùng cô Lý đã nhiều năm không gặp, mới lại gặp nhau nhưng giờ lại âm dương cách biệt.

Tất cả là do tôi kiên quyết điều tra khiến họ phải ra đi.

Tôi thậm chí còn không thể tham dự đám tang của họ.

Tôi thề trước bia mộ cô chú rằng tôi sẽ trả thù cho họ và tìm được Lý Giai Dao.

Tôi kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần sau bao nhiêu chuyện xảy ra, tối hôm đó rủ Mộc Dịch đi bar, tôi đã uống rất nhiều rượu, càng uống trong lòng càng đau khổ, nghĩ đến những người đã chết vì mình, họ đều là những người vô tội, lòng tôi lại đau như bị dao cứa.

Tôi uống say như chết, say đến bất tỉnh nhân sự, tôi cũng không biết làm sao tôi có thể về được khách sạn.

Ngày hôm sau khi thức dậy, tôi thấy mình đang nằm trên giường của khách sạn, Mộc Dịch ngồi trên ghế sofa, chúng tôi đang ở trong một căn phòng.

Mộc Dịch không phải kiểu con gái dịu dàng ân cần, nhưng đêm qua cô ta đã chăm sóc tôi rất tốt.

Bây giờ Mộc Dịch ở bên tôi, đóng giả làm bạn gái của tôi, chúng tôi gần như không thể tách rời.

Tôi muốn làm gì, Mộc Dịch cũng sẽ đi theo tôi, Mộc Dịch cũng không làm phiền tôi mà chỉ đi theo tôi giống như vệ sĩ.

Tất nhiên, nếu tôi muốn ở một mình cũng không có vấn đề gì, trên người tôi có gắn một máy nghe trộn rất nhỏ, bất cứ lúc nào Mộc Dịch cũng có thể nắm được mọi hành động của tôi, cảm nhận xem có nguy hiểm hay không.

Tôi trở về thôn một chuyến, tổ chức cuộc họp thôn, bàn giao mọi việc trong thôn và chức vụ trưởng thôn cho Trần Mãn Quang.

Người dân trong thôn không có ý kiến gì, bởi vì từ khi tôi trở thành trưởng thôn, tôi luôn bỏ bê công việc của thôn, không ở trong thôn lúc nào, tôi cũng không bận tâm đến những chuyện trong thôn, cơ bản đều do Trần Kế Tần và hai tổ trưởng giải quyết.

Người dân trong thôn đều không hài lòng về tôi, mỗi lần tìm tôi họ đều không thấy tôi đâu, tức giận mà chẳng dám nói vì dù sao tôi đã đầu tư mười triệu tệ cho thôn.

Bây giờ tôi mở cuộc họp thôn và chủ động để cho người khác làm thay tôi vị trí này, tất nhiên người dân trong thôn không có ý kiến gì.

Tôi cũng hủy bỏ tập tục khai quang của thôn, tiên nữ Thanh Thủy đã bảo đảm với tôi rằng người dân trong thôn không ai phải mất mạng vì tập tục này. Tôi biết chuyện thầy khai quang có liên quan đến tiên nữ Thanh Thủy, đợi khi thực lực của tôi đủ mạnh để có thể mở phong ấn dưới vách núi, tiên nữ Thanh Thủy sẽ cho tôi một câu trả lời thích đáng.

Tôi đã làm xong mọi việc trong thôn, các dự án trong thôn vẫn tiếp tục được thực hiện. Việc chị Văn Nhã xây nhà máy rất thuận lợi, nhà họ Dương không những không làm khó chị Văn Nhã mà thậm chí họ còn bỏ vốn đầu tư giúp đỡ chị Văn Nhã.

Tất nhiên, nhà họ Dương chắc chắn sẽ không chịu làm ăn thua lỗ, họ muốn làm cùng Văn Nhã để mang lại hạnh phúc cho các thôn lân cận, để thị trấn phát triển hơn. Tôi rất hài lòng với kết quả này và bí thư Lưu cũng rất yên tâm.

Tôi sẽ để mắt tới nhà họ Dương, nếu nhà họ Dương làm điều gì phạm pháp, tôi sẽ không tha cho họ.

Sau khi mọi vấn đề trong thôn và thị trấn đã được giải quyết xong, tôi và Mộc Dịch sẽ vào thành phố, Trần Kế

Tần nhất định muốn đi theo tôi, tôi cũng đưa Triệu Vũ theo, bốn người chúng tôi cùng nhau vào thành phố.

Sức mạnh của Triệu Vũ rất mạnh và cần được khai thác. Lần trước tiên nữ Thanh Thủy đã nói với tôi là nên đưa Triệu Vũ đi cùng. Tuy rằng đầu óc của Triệu Vũ có vấn đề, cậu ta không thể kiểm soát linh khí trong cơ thể của mình, nhưng cậu ta có thể chiến đấu và luyện tập, bởi vì chiến đấu chính là sự rèn luyện tốt nhất.

Tôi đã sắp xếp để Trần Kế Tần ở nhà hàng STA, tôi để Trần Kế Tần làm quản lý ở đây và trả cho anh ta năm mươi nghìn tệ một tháng.

Trần Kế Tần rất hài lòng khi thấy bản thân được làm quản lý một nhà hàng sang trọng và cao cấp như vậy, anh ta cảm thấy rất biết ơn tôi.

Hơn nữa, tôi đã mua một căn nhà đã qua sử dụng ở trung tâm thành phố, căn nhà gồm có ba phòng ngủ, rất gọn gàng sạch sẽ.

Thật ra tôi đang đẩy Trần Kế Tần ra, bởi vì những chuyện tôi muốn điều tra sắp tới đây rất nguy hiểm, Trần Kế Tần nhất quyết muốn đi theo tôi, nếu tôi cưỡng ép Trần Kế Tần ở lại thôn, anh ta sẽ rất buồn.

Thế là tôi, Trần Kế Tần, Mộc Dịch và Triệu Vũ sống trong căn nhà mới mua đó, còn thiếu đồ gì trong nhà tôi nhờ Trần Kế Tần đi mua.