Tôi Thích Cậu Rồi Đấy…

Chương 15: Chương 15

3m…vẫn ngang nhau

1m….

Đến đích

Cả 2 cùng chạm vào cửa khách sạn.

Một lúc sau bọn họ mới đi đênsssssssssssssssssss

-2 ng chạy như ăn cướp ấy, phải có tinh thần đồng đội chứ _Quỳnh nói

-Thế rốt cuộc ai về trc đấy

-Tôi! _cả 2 đông thanh

-Tôi mà

-Ko phải, là tôi

-Rõ ràng tôi chạm tay vào cửa trc

-Nhưng tôi chạm chân vào cửa trc, có ai nói là phải chạm ì vào trc đâu

Việt Anh nhanh chóng ra hỏi bảo vệ (để 2 ng này cãi nhau thì đến sáng mai chưa chắc đã xong)

-Please ask,in this 2 people,who has touched this door first?

- Both at the same time touch the door!

-Thanks

-Cả 2 cùng chạm, h thì làm sao? _QUỳnh hỏi

-Phần thắng thuộc về tôi! _Vỹ ướn ngực

-Còn khuya! _nó dập tắt ngay cái hy vọng chiến thắng trong cậu

-Ko ngờ 1 tiểu thư như cậu cũng có hứng chạy nhỉ?

-Uk thì sao? Rèn luyện sức khỏe mà, hừ

Bố nó đã dặn phải có mối quan hệ tốt đẹp vs cả 2 dòng tộc nhưng cứ khi gặp nhau là họ lại cái nhau, ko ai nhường ai. Dù có tỏ ra thục nữ đến đâu nó cũng ko chụi nhường cậu lấy 1 câu.

-Thế h làm thế nào đây? _con nhỏ đó hỏi

-Hai ng tự giải quyết đi dk ko? _Quỳnh quay ra hỏi

-Ko! _cả 2 cùng lắc đầu

-Nếu cả 2 ko chịu thế thì làm sao? _Con nhỏ đó hỏi tiếp

-Vậy coi như hòa ko ai thắng cả _Quỳnh tl tiếp

-Ko dk! _cả 2 tiếp tục đồng thanh

-2 ng ko chụi làm hòa, vậy phải làm sao? _Con nhỏ đó tiếp tục hỏi

-ĐI MÀ HỎI BỌN HỌ Í, hỏi tôi làm ì, bực cả mình, cả 2 tự hôn nhau đi _nó hét vào mặt con hỏ hỏi lắm. Thực ra nó cũng chẳng biết mình đang nói ì, nhưng đang tức nên nối đại ra.

-KO thể nào _nó hét lên

-Sao ko dk _Vũ cau mày nhìn nó

Nó cố tình đứng ra xa cậu

-Ì mà tránh tôi như tránh hỉ thế nhỏ kia

-Sao? Thì…

Chưa kịp để nó nói hết thì cậu đã đến gần nó, lấy tay túm cổ nó và hôn

-Ư ư…_nói chưa kịp phản ứng

Đúng lúc VŨ hôn nó thì Tuấn đi đến nơi, cậu chứng kiến hết, ko nói ì, cũng ko muốn ăn sáng, cậu bỏ đi luôn.

-Vy, Vy thích ăn ì nào? _THành cứ sấn tới Vy hỏi

-Chiều nay đi chơi ì đe. _Quỳnh vừa ăn vừa buôn

-Thôi chiều ở nhà ngủ cho sướng, t ko đi đâu _nó lắc đầu –Mình về phòng trc đây

-Ơ, sao đi sớm thế? _Thành tiếc nuối

Chiều, khi ngủ dậy nó đi dạo quanh biển, ko khí ở đây thích thật. Nó ngửa cổ lên nhìn trời, đón những con gío nhẹ. Bỗng nó nghe thấy tiếng hét ở đằng xa

-Cho mày chết này, dám có thái độ thế hả? _1 lũ đang xông vào đánh 1 ng và nó ghét nhất là cảnh đó. Thích thì 1 chọi 1, or đánh tập thể vs nhau chứ kiểu đánh hội đồng này, nó ghét.

-Dừng lại mau! _nó đi ra chỗ bọn kia và hét lên

-Đừng có can thiệp vào chuyện của bọn tao! _1 tên đầu cua quay ra nhìn nó rồi xua đi

-Tôi bảo các ng dừng tay lại mau! _nó vẫn đứng đó

-Con nhỏ này cũng muốn chết hả? _tên đầu cua tiến lên định tát nó nhưng bị nó đạp cho 1 nhát vào mặt, tím mắt. Cả lũ thấy vậy, tiến lên hết.Vs nó thì là chuyện bình thường như cân dg hộp sữa. Chỉ trong 5’ là nó giải quyết xong cái lũ ô hợp này

-Ko sao chứ? _nó tiến lại gần tên bị đánh và hỏi.

Cậu vẫn nằm im, ko cử động, nên nó nghĩ là bị thương nặng lắm

-Cậu ko sao chứ? Tôi đưa cậu đến viện nhé! _nó lại gần định kéo tên đó dậy nhưng

-Đừng động vào tôi! _tiếng nói trầm ấm vang lên, nghe rất quen, đây…đây…chẳng phải là Tuấn sao? Là hội trưởng lạnh lùng, ko ai dám động vào sao? Cậu đang làm ì ở đây kia chứ?

Dù cậu có nói là đừng động vào cậu nhưng nó vẫn kéo cậu nên

-Chúng ta nên đến bệnh viện.

-Ko, tôi đã bảo là ko đi rồi mà

-Thôi dk rồi. _nó đỡ cậu ra chỗ có ghế đá ngồi, lấy băng cá nhân trong ng ra nó băng cho cậu

-Đỡ chưa? _nó hỏi nhưng cậu vẫn ko tl

Một lúc lâu sau tự dưng cậu lên tiếng

-Hôm nay….là sinh nhật tôi _giọng nói của cậu buồn buồn

-Há? Vậy ko tổ chức tiệc mừng hả?

Cậu bỗng quay sang nó rồi còn xoa đầu

-Cảm ơn, tôi k sao?…Tôi mắc bệnh kĩ tính, ko chấp nhận dk dáng vẻ lôi thôi

“sặc, mình lôi thôi sao, tên này, thật là”

-Nhưng sao lại ko tổ chức?

-Mấy tuổi rồi mà còn tiệc sinh nhật hả?

-Thế cậu mấy tuổi? _nó hỏi lại

-Này! Cậu đang giỡn mặt tôi đấy hả?

-CHúc mừng sinh nhật cậu. _nó chổm lên nhìn cậu. Cậu ngạc nhiên nhưng ko nói ì

-Tôi chúc mừng sinh nhật cậu, thật đó, thật mà, tin đi! _nó thấy biểu hiện của cậu như vậy tưởng là ko tin

-Này, cậu muốn bị uýnh hả? Vừa nhăn nhó vừa chúc mừng sinh nhật!

-Nhăn nhó ì chứ,cậu ko phải tự tin qua đấy chứ?

-Chết tiêt. Đầu óc cậu kodk bình thường sao? Trong đám bạn của tôi trc đây cũng có 1 thằng tính lạ đời như cậu đấy.

“ai ta? Tên này nói ai ta?” (Vũ chứ ai, ngày trc 2 ông này la bạn)

-Ngày 12/8 năm ngoái mưa rất nhiều…._nó tự dưng nói rồi hơi bùn buồn

-Sao cậu biết chuyện đó?

-Tôi vốn thích học thuộc dự báo thời tiết mà, những ngày sau tôi đều biết hết. 13/8 trời nắng, 14/8 ít mây, mưa rải rác

-Thiệt ko đó _mặt cậu ngơ ra

-Ko, ha ha tôi đùa đó…Thực ra ngày hôm đó cũng là 1 ngày quan trọng đối vs tôi

-Quan trọng ì? _Cậu quay sang hỏi, đây là lần đầu tiên cậu thắc mắc 1 chuyện nào đó của 1 người

-Đó là bí mật của tôi nhưng tôi sẽ kể cho cậu.

-Nếu vậy thì ko cần thiết đâu. _Tuấn cuismawtj xuống, đôi long mày khẽ nhíu lại

-Đó chính là ngày tôi gặp mối tình đầu của mình, nên tôi nhớ là mưa rất nhiều. Hôm đó tôi bị ngã xe và cậu ấy đã đỡ tôi dậy

-Nghe vẻ lãng mạng nhỉ? Thế có tốt đẹp ko?

-Ko, à mà có.

-Thế gặp ở đâu!

-Trc nhà tôi

-TÔI LÀM SAO BIẾT NHÀ CẬU Ở ĐÂU CHỨ? _ Tuấn bực mình –Sao cậu lại tâm sự vs tôi? Tôi trông dễ dãi lắm sao?

-Hì ko phải thế, ngược lại khi nhìn vào mắt cậu thì thấy rất hồi hộp

“khoan đã,cậu ta luc đầu nhìn rất xấu xa nhưng mình bị cuốn hút lúc nào ko hay, do khuôn mặt hoàn mĩ đó. KO phải ấn tượng đặc biệt nhưng mình ko thấy ghét mà còn thấy đáng yêu, muốn gần hơn”

-Cậu lôi chuyện mối tình đầu ra nói rồi còn nói tôi thế hả? _Tuấn nhìn nó chằm chằm –Cậu là ng đầu tiên mà nhìn mặt tôi như mới đi đạp mìn về đấy. Sao mặt tôi có vấn đề hả?

-Lông mày rơi xuống mặt cậu kia kìa, đừng có tưởng bở

-Đồ ngốc, những lúc như thế này ko dk dùng từ đừng tưởng bở _cậu ta nói rồi dí sát mặt mình vào mặt nó. NÓ đỏ mặt, tưởng cậu định…thế là nhắm mắt lại và tru mỏ lên

-Cậu đàn làm trò ì vây? Lông mày rớt xuống sao? Mau lấy ra giúp tôi đi.

Nó giật thót mình, ngại chết đi dk, còn cậu thì thầm cười trong bụng

Phù……nó đỏ mặt, thổi xong, nó đứng phắt dỵ

-Ở đây có toilet ko nhỉ?

-Sao mắc lắm hả? _cậu mở 1 mắt nhìn nó

“chết tiệt, tên ********, dám bảo mình thế”

-Biết rồi! Cậu ở nguyên đây nhé _nó dặn như dặn tre con

-Cô gói giúp cháu cái này nhé _nó chỉ tay vào cái bánh gato trong tiệm –Đúng rồi ngày sinh nhật mà ngồi vs mình ở đây cũng thật tội nghiệp, thôi coi như làm ơn làm phúc vậy _nó nói là đi WC nhưng thực ra muốn đi mua bánh cho cậu

Cậu ngồi đó chờ, và cũng chả biết tại sao hôm nay mình nói lắm thế.

Nó nhìn cậu từ đằng sau. Thật đẹp, nó muốn lại gần

Nó đứng trc mặt cậu “chắc cậu ta sẽ cảm động lém đây haha”

-Cậu làm cái trò ì đấy? Đại tiện lâu thì cũng phải báo trc cho tôi chứ? Rửa tay chưa rồi hẵng về.

“tên ********, dám nghĩ ta thế hả”

-Cậu nói hôm nay sinh nhật cậu, ko có bánh chẳng phải buồn lắm sao? _nó giơ cái bánh lên trc mặt cậu nhưng cậu ko nói ì , mãi 1 lúc sau, cậu ta mới lên tiếng

-Trông tôi giống du côn lắm hả?

-À thì là do xì tai của cậu giống 1 kẻ xấu nên có thể co là như thế ha ha

Tuấn lấy tay nhổ bỏ hết những cây nến trên bánh

-Cậu làm cái ì vậy? tôi đã nhọc công chuẩn bị mà cậu làm nó giống như hòn than vậy hả? _nó bức xúc

-Đi theo tôi! _Tuấn nói rồi cầm chiếc bánh bước đi

- Ơ ơ sao cậu lại quăng nó đi hả, tên kia? _nó bực mình khi thành quả của mình bị ném vậy

-Tôi ko quăng!

-Cậu vừa ném nó xuống sông mà

-Tôi đâu có ném, tôi chỉ gửi nó đi thôi

-Này cậu đang đùa sao? Cái đó thì có ì khác nhau chứ.

-Cậu ko thấy nó đang từ từ lặn xuống à.