(Tokyo Revengers) Kẹo Bông Hương Bạc Hà

Chương 28

-Ưm!-Kokonoi

Đôi mắt nặng trĩu của Kokonoi từ từ mở, khung cảnh xung quanh là mái nhà nhỏ cũ kĩ mục nát, Bên cạnh có chút động tĩnh, Koko nặng nề quay đầu.

-Inui?-Kokonoi

-Tỉnh rồi, Koko, mày làm tao lo quá!-Inui

Kokonoi có chút bất ngờ nhưng vì sợ Inui lo cho vết thương của mình mà nhẹ cười.

-Chúng ta....thoát rồi đúng không?-Kokonoi

-Kokonoi, đừng lo nữa....chúng ta tự do rồi!-Inui

Kokonoi nghe thấy như vậy thì trong lòng như mở cờ, bật cười cố năm lấy tay Inui.

-Inui, từ nay về sau, chỉ có tao với mày thôi, sẽ không có ai chen giữ chúng ta nữa, tao vui quá đi mất!-Kokonoi

-Koko...đừng cười nữa, mày đang bị thương nặng đấy!-Inui

-Mày có bị làm sao không?-Kokonoi

-Không, nhờ mày cả đấy!-Inui

-Vậy....nên hôn tao một cái để trả ơn nhỉ!-Kokonoi

Inui bật cười hôn lên má Koko một cái.

-Tao đi tìm gì đó cho mày ăn!-Inui

-Được!-Kokonoi

Inui nhẹ cười với Kokonoi rồi quay lưng rời khỏi nhà, Kokonoi nhìn theo đến khi bóng lưng Inui khuất hẳn sau cánh cửa mục nát thì mới nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Hôm nay hắn vui lắm, bất chấp bản thân vừa trãi qua một cơn thập tử nhất sinh, hắn thấy như vậy cũng thật xứng đáng. Miễn là hắn được ở bên Inuipee của hắn, miễn là hắn thoát khỏi tên ác quỷ Sanzu kia, hắn có đánh đổi cả mạng mình cũng cam lòng.

Tại cuộc họp ở căn cứ Phạm Thiên, Haitani Ran cũng đã có mặt. Nội dung của cuộc họp không có gì khác ngoài việc cốt cán của Phạm Thiên, Kokonoi đã bỏ trốn. Đây chính là hành động được xem là phản bội lại tổ chức, Kokonoi....nếu lần này bị bắt về Phạm Thiên, chắc chắn chỉ có đường chết.

-Phạm Thiên sẽ mở rộng địa bàn rà soát, chắc chắn sẽ tìm được tên phản bội ấy!-Sanzu

-Ta không mong, ai trong các ngươi đi vào vết xe đổ của hắn!-Mikey

Giong nói đáng sợ cùng ánh mắt băng lãnh hướng về phía Rindou, hắn bỗng có chút mất tự nhiên, Mikey trước nay luôn luôn khó lường, hôm nay tỏ ý như vậy...thật khiến hắn có chút bất an.

-Giải tán!-Mikey

-Vâng-Đồng thanh

Mọi người rời khỏi căn phòng, riêng Ran chặn Sanzu lại.

-Tao nghe nói giữa mày và Kokonoi có chút chuyện, lần này nó bỏ trốn...là liên quan đến mày sao?-Ran

-Mày không nên quan tâm những chuyện thừa thải đâu Haitani... chuyện xấu mày làm với anh em nhà Kawata, tao cũng biết cả đấy!-Sanzu 

Ran nhếch môi nhìn thẳng vào mắt Sanzu

-Tao chỉ đang nghĩ, nếu có được chút thông tin thì sẽ nhanh chóng tìm ra nó hơn!-Ran

Đôi mài Sanzu tức thì cau lại khó chịu, hất tay Ran ra mà bước đi.

-Dù gì thì nó cũng sẽ chết mà nhỉ, haha!-Ran

-Mẹ mày!-Sanzu

Cánh cổng lớn mở ra, vệ sĩ hai hàng cúi đầu trước chiếc xe sang trọng vừa lăn bánh vào. Ran và Rindou vừa bước xuống, một người bên trong liền cầm ô dưới màng mưa lất phất che cho Rindou.

-Cảm ơn nhé Angry!-Rindou

Angry không nói gì, chỉ nhẹ nhìn Ran một cái rồi lại khoác tay Rindou đi vào trong.

-Đại thiếu gia!-NVP

Một về sĩ tiến tới che ô cho hắn, khuôn mặt người bên dưới chiếc ô ấy sớm đã tối sầm lại, sao hắn lại không nhận ra, Angry là cố tình diễn cho hắn xem chứ.

Vài ngày sau, Kokonoi hắn đã khỏe hơn nhiều. Vẫn là cơn mưa đổ trên  mái nhà mục nát ấy, trên chiếc giường không mấy êm ấp như là ở Phạm Thiên. Kokonoi nằm trên giường chờ Inui trở về, cánh cửa bật mở, đôi mắt Kokonoi lặp tức sáng lên.

-Inuipee!-Kokonoi

-Vẫn chưa ngủ sao?-Inui

-Sao lại về muộn vậy?-Kokonoi

Hắn rời giường, giúp Inui cất đồ vào tủ, đôi mắt vô tình dời đến tấm thân ướt đẫm vì nướt mưa của Inui, từng tất da thịt trắng mịn, mềm mại ẩn hiện trong lớp áo mỏng quyến rũ đến điên đảo, khiến cho Koko rạo rực trong lòng. 

-Ướt cả rồi!-Inui

Inui vô tư cở bỏ vài cái cúc áo ở cổ để thoải mái hơn, đi đi lại lại trước mặt Kokonoi.

-Hôm nay tao mua nhiều món mày thích lắm, Koko, mày giúp tao hâm nóng chúng lại nhé!-Inui

-Inui....-Kokonoi

-Hửm?-Inui

Khuôn mặt Kokonoi bắt đầu đỏ bừng trước cơ thể quyến rũ của Inui

-Tao nghĩ tao không nhịn nổi nữa rồi!-Kokonoi

-Kokonoi...đừng nói mày muốn...-Inui

Kokonoi vội tiến đến chặn lấy môi Inui, vừa mút lấy môi cậu vừa dùng lực đẩy cậu ngã xuống giường. Nụ hôn từ nhẹ nhàng chuyển thành mạnh bạo, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau triền miên không dứt, cả người người Kokonoi phút chóc nóng bừng khong thể nhị được nữa liền buôn Inui ra, gấp gáp cởi bỏ quần áo trên người.

-Koko!-Inui

-Inui, để sau rồi nói!-Koko

-Khoan đã, đây là lần đầu của tao....mày...bịt mắt lại đi!-Inui

-Ha...ngại sao, được, chìu theo ý em, Inui!-Kokonoi

Kokonoi cứ vậy để Inui bịt mắt lại, cơ thể sao đó liền quấn lấy người bên dưới mà cuồng nhiệt hôn khắp nơi.

-Inui, anh yêu em!-Kokonoi

Bàn tay nhẹ nhàng luồng qua sau gáy Kokonoi ghì mạnh, nụ hôn sâu khiến hắn có chút ngạt thở nhưng vẫn không muốn dừng lại, chủ động đưa tay xuống phía dưới, dùng tay phục vụ cho Inui.

-Thoải mái không?-Kokonoi

Người bên dưới không nói gì, cơ thể chỉ nhẹ run lên vì khoái cảm, ngay sau đó liền mạnh bạo quật hắn nằm xuống bên dưới, ở bên trên dùng miệng thỏa mãn hắn. Kokonoi có chút bất ngờ, nhưng quả thực, hắn cảm thấy rất sướng, miệng khong kiềm được khẽ rên nhẹ.

-Aaa~-Kokonoi

Người bên dưới nhẹ cười, mái đầu hồng nhấp nhô giữ hai đôi chân thon dài bắt đầu tăng tốc. Kokonoi khẽ ưỡng người run rẫy.

-Inui...nhanh quá rồi...Aaa~~-Kokonoi

Bên dưới vang lên tiếng cười, Sanzu hắn nhìn lên khuôn mặt phóng đãng của Kokonoi hiện tại mà không khỏi chế giễu trong lòng. 

-"Nếu một ngày em nhận ra người làm tình cùng em hôm nay là tôi chứ không phải là Inui thì sẽ thế nào hả Kokonoi, em thật là ngốc!"-Sanzu