Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ

Chương 42

Editor: Huyền*Vũ

Sau khi Dư Huyên tạm biệt Tô Lạc thì nhanh chóng trở lại trong nhà, chỉ là trong lòng còn đang suy nghĩ chuyện ngày hôm nay, thực sự là quá kỳ lạ, Tô lạc, Tô Nguyệt sao bọn họ lại ở chỗ này? Quên đi, không nghĩ ra thì không cần nghĩ nữa, vẫn nên dọn dẹp một chút chuẩn bị bàn bạc công việc thôi.

"Mẹ, con đã về."

Dư Huyên đi vào trong nhà, mẹ Dư cũng đã hầm xong nồi cháo đang ngồi chờ ở bên cạnh bàn ăn.

"Huyên Huyên, hôm nay định làm gì?"

"À, con có hẹn với công ty giải trí dưới trướng Mặc Mạch Quốc Tế, muốn đến bàn bạc chuyện hợp đồng."

"Mặc Mạch Quốc Tế? Có phải là một công ty lớn không?"

Mẹ Dư cũng là người từng va chạm xã hội, thế nên cũng có nghe nói qua Mặc Mạch Quốc Tế. Thế nhưng Dư Huyên không phát hiện ra trên mặt mẹ Dư khi nhắc đến Mặc Mạch Quốc Tế chợt lóe lên niềm xúc động.

"Vâng. Hôm nay mẹ ở nhà nghỉ ngơi cho thật tốt, đồ đạc đã thu dọn xong, ngày mai con sẽ gọi công ty chuyển nhà đến, chúng ta sẽ chuyển vào ở trong nội thành."

"Tốt."

Mẹ Dư biết Dư Huyên sẽ chuẩn bị tốt, nên cũng không nói gì nữa.

Phía bên kia, khi Tô Lạc trở lại tòa nhà có chút cũ kỹ rách nát thì một cô gái có dáng dấp đáng yêu ra đón. Cô gái này và Tô Lạc có năm phần giống nhau, khoảng chừng hai mươi hai, hai mươi ba tuổi, dáng vẻ thực khả ái.

"Anh, ăn cơm thôi."

Tô Nguyệt dọn bữa sáng lên bàn, Tô Lạc trở về phòng thay một bộ quần áo rồi mới ra dùng bữa.

"Anh sáng sớm nay gặp được một chị gái rất xinh đẹp đó."

Tô Nguyệt cười rất đáng yêu, nhưng chỉ có Tô Lạc biết cô em gái này của mình không hề vô hại như vẻ bề ngoài, trái lại rất thông minh.

"Cô ấy tên Dư Huyên, là bạn của anh."

"Ồ, anh trai cố lên, tranh thủ khiến chị ấy trở thành bạn gái của anh đi."

"Cô bé ngốc, nói cái gì vậy, mau ăn cơm đi. Ăn cơm xong anh đưa em ra ngoài đi xem nhà mới của chúng ta."

"Được."

Tô Lạc vùi đầu ăn cơm, không hề nhìn thấy trong mắt Tô Nguyệt chợt lóe lên chút tính toán.

Ở bên trong một quán cà phê ở trung tâm thành phố, Dư Huyên đoan trang ngồi tại chỗ, nhàn nhã thưởng thức cốc cà phê trong tay mình.

Đối diện cô là một người đàn ông khoảng chừng hai mươi lăm tuổi. Người đàn ông một thân âu phục, mặc dù chỉ ngồi, nhưng vẫn có thể thấy được dáng người của anh rất đẹp, lại kết hợp với một gương mặt tuấn tú như được điêu khắc mà ra, càng khiến không ít thiếu nữ hâm mộ. Người đàn ông này chính là tổng giám đốc Feynman của công ty giải trí Mặc Mạch Quốc Tế.

"Tôi là Feynman, tổng giám đốc công ty giải trí dưới trướng Mặc Mạch Quốc Tế."

Nhận lấy danh thiếp Feynman đưa tới, Dư Huyên nhìn danh thiếp một lát, lại nhìn Feynman một chút.

"Tôi là Dư Huyên."

Feynman dựa vào ghế, hai chân vắt lên nhau, hai tay đặt trên đùi, ngồi thế nào để trông cho thật đẹp trai.

"Tôi biết, Dư Huyên, 23 tuổi, năm năm trước được công ty giải trí Mộng Mị nước M phát hiện, làm người mẫu hợp đồng cho một tạp chí, một đêm thành danh. Sau đó ở tuần lễ thời trang Milan chính thức đảm nhiệm vai trò người mẫu, một tuần trước, Dư tiểu thư chủ động hủy hợp đồng với công ty Mộng Mị. Tôi nói không sai chứ."

Giọng nói Feynman rất có từ tính, tuy rằng bị điều tra như vậy thật không thoải mái, nhưng Dư Huyên biết đây là điều mà một công ty tuyển dụng nghệ sĩ nhất định phải làm.

"Feynman tiên sinh điều tra thật cẩn thận."

"Mặc dù rất có lỗi, nhưng Dư tiểu thư làm nghề này, tôi nghĩ hẳn là cũng rõ đây là nội dung công việc của chúng tôi. Lại nói tiếp, giải trí Mặc Mạch vừa thành lập, mỗi một hạng mục công việc chúng tôi làm đều phải cẩn thận."

"Tôi hiểu rõ."

"Vậy thì tốt."

Feynman lấy ra một tập tài liệu đưa cho Dư Huyên, Dư Huyên nhận lấy, nhìn thấy mặt trên giấy tờ viết Hợp đồng, hơn nữa, giải trí Mặc Mạch đã ký xong tên.

Dư Huyên lật xem một lượt, đãi ngộ rất tốt, so với cô tưởng tượng đãi ngộ còn tốt hơn nhiều.

"Tổng giám đốc An đã xem qua chưa?"

"Chuyện này Tổng giám đốc đã giao cho tôi toàn quyền phụ trách, Dư tiểu thư nhìn một chút xem, nếu như không có ý kiến gì thì có thể ký tên."

"Tôi không có ý kiến gì, tôi chỉ muốn hỏi các anh có đề xuất gì không? Dù sao đãi ngộ tốt như vậy đối với công ty của các anh mà nói có chút thiệt thòi."

Dư Huyên hỏi rất cẩn thận, cô cảm giác có phải mình gặp phải tập đoàn lừa đảo rồi không, tại sao lại có thể có đãi ngộ tốt như vậy chứ.

"Dư tiểu thư là người mẫu quốc tế, rất nổi tiếng, giải trí Mặc Mạch bây giờ thiếu nhất chính là người như Dư tiểu thư đây. Thế nên Mặc Mạch giải trí cảm thấy các điều kiện này rất phù hợp với Dư tiểu thư."

Feynman cười cười, cô gái này thật là thú vị, có đãi ngộ cao không tốt sao?

"Được rồi."

Dư Huyên soàn soạt hai chữ viết xuống tên của mình, bắt đầu từ bây giờ trong vòng năm năm cô chính là người của giải trí Mặc Mạch.

"Hợp tác vui vẻ."

Feynman cầm lấy tài liệu nhìn một chút, sau đó chia làm hai bản, anh lấy đi một bản, để lại cho Dư Huyên một bản.

"Hợp tác vui vẻ."

Dư Huyên vẫn có chút không thể tin được.

"Dư tiểu thư, sáng sớm ngày mai tám giờ nhớ tới công ty báo danh, sau đó chúng ta bắt đầu hóa trang, mười giờ cần tham gia một vài hoạt động."

"Được, tôi sẽ đến đúng giờ."

Dư Huyên hít sâu một hơi, cô cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, bắt đầu từ ngày mai cô lại bước vào một công việc mới bận rộn không ngừng, cố lên!

Sau khi tạm biệt Feynman, Dư Huyên liền trở về nhà, thời gian vẫn còn sớm, cô bèn gọi cho công ty dọn nhà, ngày mai không có thời gian, vậy thì ngay hôm nay chuyển nhà thôi.

"Huyên Huyên, chuyện gì xảy ra vậy, không phải ngày mai mới chuyển đi sao?"

Mẹ Dư nhìn những người kia khuôn đồ đạc trong nhà mình ra ngoài, bèn lôi kéo Dư Huyên hỏi.

"Mẹ, ngày mai con bắt đầu đi làm, một mình mẹ con không yên tâm, thế nên hôm nay liền chuyển đi."

"A, bàn bạc công việc rất suôn sẻ ư?"

"Rất suôn sẻ, mẹ, mẹ yên tâm đi."

Sau đó cô liền vội vã đi sắp xếp người của công ty dọn nhà tới.

Thời gian luôn luôn bất tri bất giác mà trôi qua trong khi mọi người bận rộn, Dư Huyên và mẹ Dư chuyển tới nhà mới, nhà mới ở cùng một tiểu khu với nhà của Hạ Hi. Dư Huyên cũng bắt đầu công việc mới của cô, mặc dù giải trí Mặc Mạch vừa mới ra mắt, nghệ nhân dưới trướng cũng đều là người mới, thế nhưng Dư Huyên đã gặp qua những người kia, là những người rất có thực lực.

Làm việc ở giải trí Mặc Mạch được thời gian dài như vậy, mặc dù mỗi ngày cô đều bề bộn nhiều việc nhưng công ty lại sắp xếp cho cô rất nhiều nhân lực. Hơn nữa, người đại diện Lynda của cô là một chị gái rất tốt bụng, làm việc ở đây cô cảm thấy rất vui, mà cô cũng rất yêu thích nơi này.

Hạ Hi tìm được công việc mới, cũng là ở Mặc Mạch Quốc Tế, chuyên ngành đại học của Hạ Hi chính là thiết kế thời trang, nên làm việc ở phòng thiết kế của Mặc Mạch Quốc Tế, vừa mới bắt đầu đảm nhiệm trợ lý tổng giám thiết kế. Mặc dù là nhân viên nhỏ, nhưng Hạ Hi vẫn làm việc rất chăm chỉ. Mới vào công ty được một tuần, khả năng thiết kế của cô đã khiến cho tổng giám phòng thiết kế thời trang chú ý, hiện tại đã là một nhà thiết kế nho nhỏ có tên tuổi.

Công việc của An Dĩ Mạch vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, ở tập đoàn Thước Quang, cô phối hợp với Linda rất tốt. Tuy rằng có vài nhân viên trong công ty không có chuyện gì lại chế nhạo cô mấy câu, buôn chuyện cô mấy lời, chỉ là An Dĩ Mạch cô cũng không phải ngồi không, cô cũng chỉnh những người kia rất thảm.

Từ ngày đó Mặc Mạch Quốc Tế, tập đoàn Thượng Quan, tập đoàn Thước Quang, gia tộc Toàn thị, bốn thế lực lớn đạt được thỏa thuận, kí kết hợp đồng. An Mặc Hàn, Toàn Ti Dạ và Chiếm Nam Huyễn bắt đầu bận rộn, hàng ngày ba người đều sẽ cùng nhau tăng ca đến muộn, nhưng An Dĩ Mạch biết trải qua gần nửa tháng cố gắng, kế hoạch của bọn họ đã bắt đầu bước thứ nhất rồi.

Có tài chính, có nguồn nhân lực, có tập thể hậu thuẫn, Đồng Thoại Thương Thành ở nước M lần đầu tiên nhắm đến quốc tế đã bắt đầu thành lập, mà bốn thế lực hợp tác cũng tạo nên ảnh hưởng nhất định ở trên toàn thế giới.