Tổng Tài Ác Ma Và Cô Vợ Sát Thủ

Chương 23: Tương Tư Về Anh

Lúc mà họ về cũng đã là mười hai giờ , Tần Nhi được Vương Gia Uy yêu thương bá đạo hiên ngang tung cánh xe để bế cô vào biệt thự

Hàn Thiên cũng bá đạo không kém gì Vương Gia Uy sau khi lái về hương lầu

* Là nơi để xe của cả hai gia tộc nha tên kì mà lạ quá hen

Anh bá đạo không một lời đã bế cô lên , nhờ sự bá đạo này mà cô bạo gan hơn chườm lên hôn nhẹ vào đôi môi nhỏ kia của anh

" Em ngủ đi ngoan trễ rồi "

Sau khi hoàn thành mọi cá nhân cô đã bị lời nói dịu dàng kia mà ngoan ngoãn như chú cún con trèo lên chiếc giường lớn nhắm cặp mắt thanh tú lại

Anh từ xa nhìn vào khuôn mặt kiêu sa kia đang dần trở nên trào phúng khi say vào giấc ngủ

Không cưởng chế được những bước chân nhẹ nhàng khom người hôn nhẹ lên vùng trán của cô

---------------------------------------

Mặt trời ở đây khi đã tới giấc lại bắt đầu chen nhau tía rói những đường nắng sáng vàng man mán của cái đẹp nhưng muôn phần gay gắt

Lãnh Minh An uốn éo thân thể mãnh mai của mình , vung tay nhẹ nhàng của buổi sáng mắt mở ra đã bị ánh nắng rọi vào mà bất giác lấy tay che đi

Ánh nắng đó làm lộ lên nét đẹp trẻ trung tinh nghịch của cô , từng đường nét đâu đâu vào nấy đẹp đến ngây người

" Chị dậy rồi "

" Tề Thịnh "

Tề Thịnh từ ngoài cung kính bước vào ngay trong lúc Lãnh Minh An đang dặm dặm vài bước trang điểm cậu sợ làm phiền tính lùi về bước ra nhưng đã bị cô ngăn lại

" Thiên anh ấy đâu rồi "

Lãnh Minh An vừa nói ánh mắt vừa quan sát Tề Thịnh cô biết rõ Tề Thịnh là thuộc hạ đắc lực của anh với danh tiếng bình tĩnh trầm lặng ra tay không ai qua nổi

Cậu còn có danh tiếng khác chính là thực sự chỉ trung thành mỗi Hàn Thiên quả đúng là không sai

Nhưng có điều khác chính là cậu ta lại man mác mang tính cách giống Nhật Hạo y như một

Vẻ đẹp lạnh lùng trầm tĩnh này phải là một con người cô yên tâm khi ỡ cạnh

" Lão đại đã đến công ty từ sớm rồi ạ "

" Vậy cậu xuống trước tôi sẽ xuống sau "

Thì ra anh đã ngủ cùng cô suốt đên không qua tự nhiên khi nghĩ đến đây cô bất giác nở nụ cười hạnh phúc

Ngồi suy nghĩ rồi nhớ đến tối ngày hôm qua quả thật cô chỉ có thể dùng hai từ là khâm phục để miêu tả anh

Đường đường là một vị tổng tài cao cao tại thượng , một lão đại luôn tỏ ra lạnh lùng nghiêm nghị và vô cùng máu lạnh

Lại là người anh trai đáng để ngưỡng mộ như vậy

Cô không phải ghen tị với chị Nhi đâu tại vì cô là người có học nên biết lí lẽ nha

" Không biết anh ấy đang làm gì "

Nghĩ đi nghĩ lại quả thật cô rất nhớ anh , đêm qua thật sự anh đã làm cho cô mỡ rộng tầm mắt

Lúc anh tức giận quả thực rất đáng sợ huống chi với cô là một sát thủ nhưng luồn khí từ người anh toả ra thật sự cô có phần rung người

Quả nhiên lời đồn chính xác như thực anh ra tay vô cùng tàn nhẫn không do dự để hạ súng với ai đó đụng vào anh

" Thật đáng sợ "

Nhưng nhìn lại lúc đó cô thực rất thích cũng rất cảm động vì anh có thể hạ súng với ai khi đụng tổn thương người đó ỡ cạnh anh cô luôn mang cảm giác ấm áp và an toàn

" Thật hạnh phúc Thiên "

Cô không ngờ một Hàn Thiên thường ngày và một Hàn Thiên khi ngoài xã hội hắc đạo đó lại khác xa hoàn toàn

" Nhưng An An mình thích hết cả hai con người đó của anh "

Nghe Tề Thịnh kể rằng anh đâu phải giết chết một mình Tô Thịnh mà giết luôn cả nhà Tô Gia còn tài sản thì anh làm gì đó cô không nhớ

Lãnh Minh An nghe xong mà nuốt cơm không trôi tuy cô có hạ súng giết ai bao giờ nhưng chẳng bao giờ giết luôn cả gia tộc

Nhưng anh thì khác anh là một Hàn Thiên mang trong mình trọng trách tối cao nặng nề nếu không trừ hậu hoạ thì sợ sau này gặp nhiều phiền toái hơn

Thà giết nhầm người còn hơn bỏ xót giống như cách cô làm bảy năm trước cho nên việc gì quyết định gì của anh cô cũng sẽ thuận theo

Vì cô hiểu anh làm gì luôn rạch ra mọi việc một cách chu toàn đâu ra vào đấy , anh không phải là con người bừa bãi qua loa

Việc gì anh cũng quan sát trước hay nắm chắc mồng một trong lòng bàn tay nên đó là điều cô luôn yên tâm

Điều cô có thể làm đó chính là làm niềm vui kiêu hãnh của anh , giúp san chia sẽ nỗi buồn vui cùng anh và bên cạnh anh

Nỗi tương tư đó về anh làm cho cô không chịu nỗi mà bất thình lình nơi khoé miệng cong lên một đường hoàn hảo

" Thịnh chúng ta đến công ty "

" Dạ để em chuẩn bị xe "