Ngay ngày hôm sau cô cũng đã ở cùng một nơi với anh , sẽ được nhìn thấy anh hằng ngày nhưng có thứ đã ngăn cách giữa hai người
Cô quá tự cao tự đại vẫn luôn giữ quan niệm Tần Thiên của ngày xưa , còn anh bây giờ chỉ là không khí
Còn anh đắm say nhớ nhung cô từng đêm đến khi gặp mặt nhau cho dù là quen đi thì anh vẫn không nhớ ra mình và Lãnh Minh An từng xuất hiện trong kí ức
Ánh mắt cô trở nên sắc lạnh khi nhìn thấy anh bước vào , nhưng mà anh không hề nhìn cô một lần cũng không
" Thiên Thiên sao vậy "
" Cổ phần Tần Thị đang rớt giá anh đang tìm cách nâng nó lên ở mức cao "
Vì chuyện cổ phiếu Tần Thị mà anh đâm đầu vào công ty ngày đêm không ăn không ngủ
Ba ngày nay anh hết bay qua bay lại giữa hai thành phốAnh bay sang Thượng Hải chỉ kiếm lại các hồ sơ cũ từ cổ đông về hưu nhằm để tra rõ những năm trước Tần Thị có hay xãy ra sự cố như bây giờ không
" Thế nào anh "
" Đúng như Uy nói anh đã bay thẳng qua Bồ Đào để tìm Trượng Tổng ông ta nói mấy năm trước Tần Thị không bao giờ xảy ra chuyện cổ phiếu rớt giá như vậy "
Hàn Thiên nghĩ mãi vấn đề không ra , với năng lực này của anh nếu Hàn Thị gặp phải như thế anh giải quyết trong lòng bàn tay
Nhưng đây là Tần Thị anh chỉ mới tiếp nhận bốn năm nay vì suy ra lúc đầu xác nhập hai công ty với nhau chẳng va vào tệ hại gì to tát nên anh đã quá lơ là
" Tôi nghĩ có người nhắm vào Tần Thị thay là Hàn Thị "
Cô cũng đã theo ba mình học về quãng kinh doanh cũng đã được chít ít kinh nghiệm nha
Nên ngoài việc tại sao Hàn Thị trên đà phát triển mạnh mẽ nhưng Tần Thị lại xảy ra chuyện này chỉ có duy nhất đó là có người nhắm cướp đoạt Tần Thị" Cô nói trong Tần Thị có người mưu phản "
" Đúng anh nghĩ đi giữa hai công ty Hàn - Tần đang hoà nhập với nhau Hàn Thị lại đang phát triển mạnh còn Tần Thị lại như thế không phải trong công ty có kẻ mưu phản hay sao "
Anh cũng nhận ra rõ trong chuyện này có gì đó không đúng , nếu như xãy ra thì đồng thời hai công ty phải cùng lúc
Nhưng này chỉ mỗi có Tần Thị thì quả đúng như có người nào đó trong công ty mưu phản muốn nhắm vào Tần Thị tất nhiên chỉ mang lí do anh quá lơ là về việc quản trách mọi việc bên Tần Thị
( Do Hàn Thiên mê chơi quá hình như là cũng nằm trong trạng thái lúc em gái anh rời xa á nên mới lơ là nha nha ^^ )
Anh phải nhanh chóng giải quyết vụ này càng nhanh càng tốt nếu như tin này lọt vào tai của ba không biết Hàn Thiên này còn mang họ Tần nữa hay không
" Tề Thần cậu cùng Tề Thịnh âm thầm đặt máy nghe lén khắp công ty cho tôi "
" Vâng "
Hai người thuộc hạ lập tức rời khỏi Hàn Gia để xử lí nhiệm vụ anh vừa giao
" Nếu anh không phiền tôi có thể giúp anh "
" Đuợc vậy cảm ơn cô "
Lãnh Minh An quả thật không biết tại sao mỗi lần nhìn vào khuôn mặt đó của anh trái tim cô đập rất nhanh
Lần này nhìn vào ánh mắt mệt mỏi đó của anh cô nhất định phải bên anh , phải giúp anh trong giai đoạn lâm nguy này
Vì quá căng thẳng trong chuyện công ty mà ngay cả đầu óc của anh trở nên nặng nề , cũng chẳng suy nghĩ nhiều tại sao cô lại đồng ý giúp anh dễ dàng như vậy
Tần Nhi cũng cảm thấy khó hiểu với Lãnh Minh An , cô chưa nhìn thấy chị tứ bang Thần Long như vậy hết cả
Một người phụ nữ mạnh mẽ từ ngoài vào trong ngoại trừ cô ra Lãnh Minh An này chưa từng hạ thấp bản thân giúp đỡ ai đó
" Anh cần tôi làm gì "
" Cô biết hacker chứ "
Lúc đầu anh tính nhờ đến em gái mình hacker vào phần mềm các máy chủ của công ty nhưng Tần Nhi lại làm việc khác nên không tiện chi phối
" Biết "
" Vậy thì giúp tôi hack vào tất cả phẩm mềm toàn bộ máy chủ ở công ty "
Hên là cô đã theo Nhật Hạo học cách Hacker , nên đỡ phần gượng khi anh giao cho phần bản thân không hiểu rõ
" Anh Hack như vậy làm sao tra ra được đầu mối "
" Tôi không tra mà là đang tìm ra đầu xỏ thôi "
Ngay lúc đầu cô thật nhìn anh bằng ánh mắt khác , cô thật không ngờ con người anh lại chu toàn thâm sâu đến mức người khác không nhìn ra
" Cô nghĩ đi nếu không tìm ra đầu xỏ tung tin ra bên ngoài thì tôi không cần người hack vào "
" Ý của anh người ngoài mua chuộc người trong công ty "
Anh không nói mà chỉ gật đầu cho qua , rồi chân thì gác luôn lên bàn đầu thì anh thản nhiên ngã về sau
Do quá căng thẳng xen lẫn mệt mỏi đầu óc anh quay như chong chóng , dùng bàn tay day day vùng thái dương
" Anh bệnh à "
" Bệnh cũ thôi "
Cô không biết mình bị thần kinh hay sao mà đi quan tâm anh nữa nhưng khi nhìn vào khuôn mặt anh tú lạnh lùng đó tia lên sự mệt mỏi trong lòng xót cảm vô cùng
" Tôi tìm ra rồi "
" Ai "
Anh là vậy chẳng bao giờ nói mà chịu nhìn thẳng ai bao giờ , cũng làm cho Lãnh Minh An bực tức trong lòng
" Thiết Sang và Thiết Minh "
---------------------
Cho tôi nói nha tính cách của Hàn Thiên tuy giống như Vương Gia Uy nhưng không toả ra hàn khí đáng sợ như Vương Gia Uy ^^