Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 310

Trình Ly Nguyệt đành phải gật đầu, lúc này một cơn gió lạnh thổi tới, Cung Dạ Tiêu lập tức ôm cô vào lòng, dùng cơ thể mình để cản gió lạnh, giữ ấm cho cô.

Trình Ly Nguyệt hiếu kì hỏi: "Anh muốn mua gì vậy?"

"Lát nữa em sẽ biết!" Cung Dạ Tiêu không nói với cô.

Trình Ly Nguyệt có chút không hài lòng, mua gì sao phải giấu chứ? Cô chờ đợi trong trách móc, xem rốt cuộc anh muốn mua gì.

Trong trung tâm thương mại, lúc này khách không đông, không gian khá thoáng đãng, Cung Dạ Tiêu đẩy xe đẩy nói với cô: "Em có cần mua gì không?"

"Mua một ít sữa và đồ ăn vặt." Trình Ly Nguyệt nghĩ tới bây giờ không đi làm, cô có thể yên tâm ngồi ở nhà ăn đồ ăn vặt, cô nghĩ, sau mùa đông này cô nhất định sẽ tăng lên vài kí.

Cung Dạ Tiêu đẩy xe đi theo cô, nhìn cô lựa chọn trong khu vực đồ ăn vặt, dưới ánh đèn, gương mặt xinh đẹp của cô càng thêm nổi bật, vô cùng cuốn hút.

Trình Ly Nguyệt chọn vài túi đồ ăn và cầm thêm mấy bình sữa thanh trùng nhưng phát hiện ra Cung Dạ Tiêu vẫn chưa mua thứ anh cần, cô nhíu mày hỏi: "Anh muốn mua gì?"

"Mua đồ của em trước."

"Em mua xong rồi, anh chọn đồ của anh đi." Trình Ly Nguyệt tò mò nhìn anh.

Cung Dạ Tiêu mỉm cười, anh đẩy xe tới khu vực đồ dùng sinh hoạt, Trình Ly Nguyệt nhíu mày, cuối cùng mới phát hiện ra anh đi qua khu đồ dùng sinh hoạt tới góc để đồ dùng người lớn, anh đứng phía trước lựa chọn nhãn hàng.

Đầu Trình Ly Nguyệt muốn nổ tung, mặt đỏ bừng.

Thì ra anh mua bao cao su.

"Ai mua cái này làm gì?" Trình Ly Nguyệt đứng bên cạnh bối rối hỏi.

"Lẽ nào em không thích?" Cung Dạ Tiêu liền quay người nhìn cô.

Trình Ly Nguyệt sao có thể nói thích hay không thích, cô chỉ cảm thấy hình như không cần thiết.

"Lần trước em uống thuốc rồi, trên giấy hướng dẫn có ghi không được uống nhiều, vì sức khỏe của em, anh nghĩ nên mua cái này." Cung Dạ Tiêu đang lựa chọn một nhãn hiệu liền cầm lấy đưa cô xem.

Trình Ly Nguyệt mặt đỏ bừng nhưng thấy anh chu đáo như vậy cô cảm thấy rất hạnh phúc, việc này cô cũng từng nghe nói.

"Đề phòng vẫn hơn." Khi Cung Dạ Tiêu bỏ vào trong giỏ đồ, anh còn lấy thêm hai hộp nữa.

Trình Ly Nguyệt ngạc nhiên nhìn anh: "Anh chắc chắn phải mua nhiều thế này sao?"

Cung Dạ Tiêu mỉm cười ám chỉ nhìn cô: "Nói không chừng một đêm cần dùng mấy cái."

Lúc này Trình Ly Nguyệt thực sự muốn không quen biết với anh, cô lập tức đi thẳng về phía trước, chỉ nói một câu: "Đừng nói em quen biết anh, em đợi anh ở ngoài cửa."

Cung Dạ Tiêu bật cười, nhìn bóng dáng đáng yêu của cô vội chạy theo.

Trình Ly Nguyệt cuối cùng vẫn không thể bỏ mặc anh đi ra trước, chỉ có điều khi thanh toán, cô đứng sang một bên nhưng khi nhân viên thu ngân lướt qua hóa đơn vẫn nhìn cô bằng ánh mắt ngưỡng mộ, Trình Ly Nguyệt lập tức hiểu ra ánh mắt của cô ấy, mặt cô đỏ bừng vội vàng quay đi chỗ khác.

Nhân viên thu ngân nghĩ thầm trong lòng, ông xã của cô ấy đã đẹp trai hết sảy rồi, không ngờ thể lực lại tốt tới vậy, mua nhiều thế này xem ra sinh hoạt vợ chồng cũng rất hòa hợp.

Dọc đường về nhà, Trình Ly Nguyệt cảm thấy mặt nóng bừng, khi Cung Dạ Tiêu đóng cửa ở sau lưng, tim cô lại đập nhanh hơn vài giây, tiếp tới sẽ thế nào đây?

Trình Ly Nguyệt bây giờ vẫn chưa buồn ngủ, cô vội ôm mấy túi đồ ăn vặt nói với Cung Dạ Tiêu: "Em đi xem phim một lát, anh có ngủ trước không?"

Cung Dạ Tiêu sao có thể không nhận ra ý định của cô, anh liền không vui nói: "Không được, ngủ cùng nhau."

"Buổi trưa em ngủ rồi."

"Vậy thì lên giường rồi xem phim."

"Em sợ làm ồn anh."

"Anh không ngại, em có thể đeo tai nghe." Cung Dạ Tiêu bá đạo nói xong liền kéo tay cô nói: "Cùng tắm nhé."

"Em trả tiền nước là được chứ gì?" Trình Ly Nguyệt dở khóc dở cười, cô không tiếc chút tiền nước, chia ra tắm hai lần là được.

Cung Dạ Tiêu bật cười một tiếng nhưng vẫn kiên quyết: "Anh muốn tắm cùng em, trên người em có bí mật nào mà anh chưa nhìn thấy đâu?"

Nghe vậy Trình Ly Nguyệt mặt đỏ bừng, cô cảm thấy toàn thân căng thẳng, mặc dù mặc ba chiếc áo nhưng trước mặt anh, cô giống như không hề mặc gì.

"Cung Dạ Tiêu, mặc dù người em không còn đau nữa, nhưng có thể... thư thả vài hôm không?" Trình Ly Nguyệt nài nỉ.

Cung Dạ Tiêu nheo mắt nói: "Anh đâu có nói đêm nay sẽ làm chuyện đó, em sợ gì?"

"Nhưng nếu tắm cùng nhau, anh không khó chịu sao?" Trình Ly Nguyệt lo lắng cho anh! Anh là một con dã thú ăn không biết no.

Chỉ có điều anh không quan tâm, hừ một tiếng nói: "Khó chịu cũng phải tắm cùng em."

Anh phải khiến cô quen dần với những tiếp xúc của anh, như thế sau này anh chạm vào cô, cô mới không lo lắng.

Cung Dạ Tiêu đi vào phòng tắm xả nước, Trình Ly Nguyệt đi tìm đồ ngủ của mình, trong lòng cũng hơi lo lắng, bây giờ cô vẫn còn hơi sợ với những tiếp xúc thân mật.

Khi tắm, quả nhiên anh không hề làm bừa, chỉ có điều cô vẫn không thể chấp nhận việc anh giúp cô thoa sữa tắm khắp người.

Sau khi tắm xong, Trình Ly Nguyệt vẫn muốn xem phim để giải tỏa áp lực, Cung Dạ Tiêu liền ra lệnh cho cô lên giường xem, Trình Ly Nguyệt đành mang Ipad lên giường, ngồi bên cạnh anh, đeo tai nghe vào xem. Cung Dạ Tiêu đã quá mệt, một tay ôm chặt lấy eo cô, vùi đầu vào mạng sườn của cô, chỉ một lát đã ngủ say.

Trình Ly Nguyệt cũng không có tâm trạng xem phim, xem một lát đã mệt, cô liền đặt ipad xuống và nằm xuống giường, lúc này tuy Cung Dạ Tiêu đã ngủ say nhưng cánh tay vẫn vươn tới ôm cô vào lòng, khuôn mặt anh ghé sát vào mái tóc cô để ngủ.

Trình Ly Nguyệt cũng ôm lấy vùng eo săn chắc của anh, mắt nhíp lại, một lát sau cô cũng ngủ say.

Buổi sáng.

Trình Ly Nguyệt sợ hãi giật mình tỉnh giấc.

Bởi vì đàn ông buổi sáng mới ngủ dậy rất đáng sợ, Trình Ly Nguyệt còn đang nằm ngủ cũng vẫn cảm nhận được anh, vì thế lập tức mở choàng mắt dậy.

Cung Dạ Tiêu cũng không biết phải làm sao, anh chỉ muốn ôm cô ngủ, không ngờ lại làm cô sợ hãi.

"Được rồi, anh dậy đây, em ngủ tiếp đi, trưa anh về nhà đón em đi ăn cơm." Cung Dạ Tiêu nói xong liền hôn lên má cô.

Trình Ly Nguyệt kề má lên chiếc gối anh gối đầu ngủ, cảm nhận hơi ấm còn sót lại trên đó, uể oải vâng một tiếng sau đó ngủ tiếp.

Cung Dạ Tiêu trở dậy bước vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, khi bước ra Trình Ly Nguyệt đã say giấc nồng.

Gương mặt sạch sẽ xinh đẹp và quyến rũ.

Cung Dạ Tiêu chăm chú nhìn cô vài giây sau đó mới vào phòng quần áo, chọn bộ sơ mi màu đen bình thường vẫn mặc, đeo cà vạt, trong ngăn để đồng hồ đắt tiền, anh chọn lấy một chiếc đeo vào tay, sau đó lại khoác lên người một chiếc áo vest đen, hình tượng ông hoàng trong giới thương nhân xuất hiện.

Vô cùng tôn quý và nho nhã.

Khi Cung Dạ Tiêu chuẩn bị đi làm, vẫn không kháng cự lại được mê hoặc, hôn nhẹ lên môi Trình Ly Nguyệt.

Trình Ly Nguyệt muốn ôm anh, Cung Dạ Tiêu mỉm cười đứng dậy, cuối cùng cũng tới lượt anh từ chối cô một lần, Trình Ly Nguyệt mơ màng chớp mắt, lầu bầu bất mãn một tiếng sau đó lại xoay người tiếp tục ngủ.

Chỉ có thể tiếp tục thân mật với anh trong mơ thôi.