Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 561

Diệp Tiểu Thi nghĩ rằng Lam Ca sẽ bỏ đi, nhưng không ngờ người đàn ông này lại ngồi vào chiếc ghế trống bên cạnh cô ta, đôi chân dài mảnh mai vắt chéo lên nhau, với cặp mắt sâu như biển nhìn chằm chằm vào Diệp Tiểu Thi.

Diệp Tiểu Thi cố ý phớt lờ anh ta, cô ta chỉ nhìn vào văn bản trên máy tính, dù đã cố nén lại nhưng cũng không thể tiếp tục nhìn được nữa, bởi vì sự hiện diện của anh ta với khí chất phong thái rất mạnh, đừng nghĩ chỉ có cô ta mới không thể chuyên tâm làm việc, mà tất cả con gái ở phòng làm việc này đều không thể tập chung làm việc được.

Ở trong phòng làm việc này, ngồi ở đây là một anh tràng lai rất đẹp trai tuấn tú nam tính, bọn họ chỉ muốn tìm lý do nào đó, để đi qua người anh ta, để có thể ngắm anh ta nhiều hơn.

Bàn tay mảnh mai của Diệp Tiểu Thi đột nhiên vỗ một tiếng lên bàn, Lam Ca ngồi bên cạnh giật mình, có chút căng thẳng nhìn cô ta.

“Anh có thể đi khỏi đây được không.” Diệp Tiểu Thi quay đầu tức giận hỏi.

Lam Ca cắn cắn môi, có một chút đáng thương nhìn cô ta, “Nếu như em đồng ý trưa nay đi ăn cơm trưa cùng tôi, tôi có thể xuống dưới lầu đợi em.”

Diệp Tiểu Thi trước đây chỉ biết người đàn ông này là ác quỷ, bây giờ, cô ta mới biết thêm, anh ta còn là một người vô lại.

Ở tại một phòng hội nghị tầng khác, Triển Minh Húc cùng với người hợp tác vừa họp xong đi ra, vừa ra đến ngoài thì người lễ tân thang máy nói với anh ta, là có một người đàn ông đang ở trong phòng làm việc, không biết là đến làm gì, khi nói, ngữ khí của lễ tân giống như đang bị kích động vậy.

Triển Minh Húc có chút không vui liền đi vào, mới nhìn thấy người đàn ông đang ngồi bên cạnh Diệp Tiểu Thi, với một cặp mắt nóng lên nhìn chằm chằm Diệp Tiểu Thi.

Triển Minh Húc thân là người đàn ông, tự nhiên nhìn là nhận ra cơ đồ của người đàn ông lai này, tán gái mà đến tận công ty của anh ta tán gái, mà hơn nữa lại là người con gái anh ta thích từ nhỏ, lúc này sắc mặt của anh ta lập tức trầm xuống rất nhiều.

Anh ta bước lớn đi qua đó, khoảng cách gần nhìn Lam Ca, là một người đàn ông có đặc tính mạnh có khứu giác cảm nhận được đối với mối nguy hiểm, Triển Minh Húc cảm nhận được thân phận của người đàn ông này không đơn giản, nhưng anh ta đang làm phiền lại là Diệp Tiểu Thi, Triển Minh Húc với khuôn mặt nặng trĩu đi đến đó, “Quý ông này, xin hỏi anh có việc gì không? Nếu như không có việc gì, xin mời rời khỏi đây, đây là khu vực văn phòng tư nhân.”

Diệp Tiểu Thi nhìn thấy Triển Minh Húc đến, cô ta lập tức có chút căng thẳng nhìn anh ta, “Anh Minh Húc.”

“Anh ta là bạn của em à?” Triển Minh Húc chỉ vào Lam Ca người đang đứng bên cạnh.

Lam Ca nhìn người đàn ông này, và nhận ra người đàn ông này chính là người mà hôm qua đã đưa Diệp Tiểu Thi về, hóa ra anh ta là cấp trên của cô ta.

Diệp Tiểu Thi vội vàng lắc đầu, nhìn Lam Ca nói, “Anh mau đi đi, đừng ở đây ảnh hưởng đến công việc của chúng tôi.”

Đôi mắt của Lam Ca, nhìn Triển Minh Húc cau mày nói, “Gọi ông chủ công ty của các anh ra đây, tôi muốn bàn bạc chuyện kinh doanh.”

Triển Minh Húc nghe được câu nói đó, trong lòng của anh ta bỗng lóe lên sự đắc ý, nhưng ở trước mặt Diệp Tiểu Thi, anh ta đương nhiên không thể để mất đi sự tôn nghiêm và uy lực của người đàn ông được, anh ta ho nhẹ một tiếng, “Tôi chính là ông chủ của công ty này, anh có việc gì có thể bàn với tôi.”

Diệp Tiểu Thi đương nhiên biết rõ Lam Ca là người có thân phận như nào, với độ giàu có của anh ta cũng không biết vượt qua Triển Minh Húc bao nhiêu lần, mà cô ta cảm nhận thấy Triển Minh Húc muốn qua sự giàu có để ép đổ anh ta, việc này làm sao có thể xảy ra được?

Diệp Tiểu Thi vội nhìn Lam Ca nói, “Anh mau đi đi, tôi không muốn nhìn thấy anh.”

Lam Ca nhìn Diệp Tiểu Thi, nhẹ nhàng thở một tiếng “Đã đến mức này rồi, vậy tôi chỉ còn cách nghĩ ra phương pháp nào đó để em thường xuyên nhìn thấy tôi.”

Triển Minh Húc lập tức cầm tay Diệp Tiểu Thi, đồng thời nhẹ nhàng kéo cô ta về bên cạnh mình, khuôn mặt của Diệp Tiểu Thi có chút ửng đỏ, cô ta ngoan ngoãn đứng bên cạnh của Triển Minh Húc, nhìn người đàn ông không chịu rời đi Lam Ca.

“Nếu như anh còn làm phiền nữ nhân viên của tôi, tôi sẽ lập tức báo cảnh sát.” Triển Minh Húc cảnh cáo nói.

Lam Ca với đôi mắt màu xanh nhìn vào người của Triển Minh Húc, giống như một hồ bơi lạnh sâu, hơi thở tỏa ra làm người khác đông lạnh, “Tôi muốn nói chuyện với anh về việc mua lại công ty.”

Khuôn mặt của Triển Minh Húc ngay lập tức bị sốc, khi anh ta nghe Lam Ca nói với khẩu khí kiêu ngạo như vậy, sắc mặt rất khó coi, công ty của anh ta đã mở rộng quy lớn hơn, muốn mua lại, không có mấy nghìn tỷ, thì đừng có đề cập đến.

Mà người đàn ông tự tin này đến từ đâu? Vừa mở miệng ra đã nói mua lại công ty?

Một số nhân viên đều không làm việc, đều vây quanh để nghe lỏm chuyện, nghe Lam Ca nói đến mua lại công ty, số nhân viên này vừa vui mừng vừa lo lắng, vui mừng phát điên vì người đàn ông vừa đẹp trai vừa phong độ này, lo lắng là sợ sau khi mua lại công ty, bọn họ đều sẽ bị đuổi không?

Diệp Tiểu Thi cũng giật mình, Lam Ca đến là đề cập đến chuyện mua lại công ty, cũng không coi ai ra gì cả.

Cô ta rút tay của mình ra khỏi tay của Triển Minh Húc, cô ta có chút tức giật bước lên, có chút không khách khí nắm vào cổ áo của Lam Ca, kéo anh ta đi, “Đi theo tôi ra đây.”

Chỉ nhìn thấy Lam Ca ngoan ngoãn đi theo, thân hình cao to lại chịu để đôi bàn tay nhỏ bé của cô ta lôi ra sảnh lớn phòng làm việc, ở đằng sau, Triển Minh Húc có chút không yên tâm nhìn theo, đồng thời, trong đáy mắt có sự ghen tỵ, bên cạnh Diệp Tiểu Thi, tại sao lại có người đàn ông vừa đẹp trai vừa xuất sắc như vậy chứ?

Anh ta đang theo đuổi cô ta?

Diệp Tiểu Thi một mạch kéo anh ta đến hành lang nhìn phong cảnh bên cạnh thang máy, cô ta bỏ anh ta ra, cô ta chỉ đứng đến vai của Lam Ca, vòng eo nhỏ, khuôn mặt ửng đỏ, thở dốc cảnh cáo nói, “Tôi không cho phép anh động vào công ty của bạn tôi!”

“Anh ta chỉ là bạn của em, không phải là người yêu của em?” Lam Ca tò mò nói.

“Có liên quan gì đến anh không?” Diệp Tiểu Thi lạnh lùng trừng mắt nhìn anh ta.

“Đương nhiên... không có liên quan.” Lam Ca bây giờ cơ bản cũng không dám nghĩ sẽ thể hiện ra ngoài việc muốn theo đuổi cô ta, lấy cô ta, sợ làm cho cô ta sợ hãi mà chạy đi mất.

“Tôi đã nói rất rõ ràng rồi, ân tình năm đó do ông của tôi đã cứu ông của anh, tôi không cần anh báo đáp, nếu như anh thật sự muốn báo đáp tôi, được, ở trước mặt tôi anh hãy biến mất đi, đừng bao giờ xuất hiện nữa.” Diệp Tiểu Thi phát hiện ra nói chuyện với người đàn ông này, rất mỏi cổ, cô ta luôn phải ngẩng đầu lên, mới có thể nhìn thẳng vào mặt của anh ta được.

Lam Ca từ con chuồn chuồn xanh lưu truyền qua ánh sáng, anh ta nắm tay vào, mặt rất nghiêm túc nói, “Nhưng, tôi thật sự rất có hứng thú với công ty của bạn em, tôi đang có kế hoạch ở lại quốc gia này phát triển kinh doanh, cho nên, tôi vẫn muốn mua lại công ty này.”

Diệp Tiểu Thi cắn môi tức giận, “Anh mà dám động đến công ty của bạn tôi, tôi sẽ hận anh cả đời này.”

“Vậy được, tôi có thể không động vào công ty của anh ta, nhưng em phải đồng ý trưa nay đi ăn cơm cùng tôi.” Trong mắt của Lam Ca lóe lên nụ cười không rõ ràng.

“Tôi không đi.”

“Nếu vậy tôi chỉ còn cách tìm bạn của em làm phiền thôi.”

“Anh...”

“Đừng nghi ngờ, tôi có sự kiên nhẫn đó đấy.” Lam Ca tiếp tục uy hiếp, tại thời điểm này, anh ta ngoài dùng cách này ra, không còn cách nào khác. [Thêm "Gác Sách" khi tìm truyện trên google để đọc bản ít lỗi chính tả hơn bạn nhé <3]

“Anh...”

“Rất đơn giản, đi ăn cơm cùng tôi, tôi sẽ bỏ qua cho bạn của em, nếu không đi cùng, tôi sẽ cho anh ta biết tay.” Lam Ca rất rõ ràng có can đảm để uy hiếp cô ta.

Diệp Tiểu Thi nắm tay thật chặt, cô ta đương nhiên không muốn công ty của Triển Minh Húc xảy ra vấn đề gì, khi tối qua ăn bữa tối cùng anh ta, cô ta nghe quá trình phấn đầu của anh ta, cảm thấy anh ta được như bây giờ thật sự không dễ dàng gì, không thể để một nhân viên nho nhỏ này huy hoại được.

“Được! Tôi đồng ý đi ăn trưa cùng anh, anh không được động vào công ty của bạn tôi” dưới sự uy hiếp mạnh mẽ này Diệp Tiểu Thi chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp với anh ta.