Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 827

Ngồi ở trong phòng học, Hạ An Ninh cũng không có cách nào nghiêm túc nghe giảng, cô ta không ngừng nhìn về phía ngoài cửa, chỉ lo lắng sợ sẽ bị hai người đàn ông sẽ chặn cô ta, mà sau khi hai người bạn cùng phòng của cô ta là tiểu Đoạn và Tiểu Tuệ biết tình hình của cô ta, cũng một mực giúp cô ta lưu ý.

“An Ninh, mẹ bạn nợ bao nhiêu tiền, bạn có thể làm gì bây giờ!" Tiểu Đoạn cuống cuồng thay cô ta.

“Mình chỉ có thể tìm một công việc để thay bà ta trả tiền thôi.” Hạ An Ninh bưng khuôn mặt nhỏ nhắn, mặt thở dài nói.

“Hơn một tỷ đó! Bạn vẫn là một học sinh, bạn làm sao có thể kiếm ra!”

“Bạn của mình có công ty đang tuyển người mẫu, người mẫu quần áo, đãi ngộ cũng tốt vô cùng! mỗi ngày chỉ cần làm việc mấy tiếng là được rồi.” Tiểu Tuệ đưa đầu tới nói.

Tiểu Đoạn bên cạnh vui mừng nói, “Thật vậy sao?”

“Tuy nhiên, người ta đối với người mẫu yêu cầu cao lắm! Đầu tiên phải dáng người, còn phải mặt thẳng và khí chất, bạn không được, nhưng An Ninh nhất định không thành vấn đề, chụp chút ảnh nếp xưa, tuyệt đối được hoan nghênh đó.” Tiểu Tuệ mặt đầy hâm mộ nhìn Hạ An Ninh.

Cùng đều là thiếu nữ hoa quý, tại sao cô ta thì có thể có một khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại như vậy, ngũ quan còn tinh xảo phải không phải chọn, mà bọn họ trên mặt đầy mụn trứng cá tuổi mới lớn, khuôn mặt không phải là mặt bản to, chỉ là góc chết quá nhiều, thật công bằng rồi.

“Thật vậy sao? Có thể kiếm bao nhiêu tiền?” Hạ An Ninh nghe được việc có thể kiếm tiền, lập tức hứng thú lên.

“Chụp một bộ trang phục là được rồi! Nếu như bạn một ngày có thể chụp nhiều trang phục, vậy thì bạn kiếm được cũng không ít đâu! Chỉ là sẽ tương đối mệt mỏi!"

“Mệt mỏi không sợ, mình bây giờ chỉ muốn kiếm tiền.” Hạ An Ninh bây giờ có thể không có yêu cầu gì.

“Vậy hay mình gọi điện liên hệ bạn của mình cho bạn? Xem bạn có thích hợp hay không?”

Hạ An Ninh không khỏi có chút khổ não, bây giờ bản thân đang ở nhà Cung Vũ Trạch làm người giúp việc miễn phí, cô ta cũng không biết có thể hay không rút thời gian này ra, tuy nhiên, cô ta luôn nghĩ tìm cách kiếm chút tiền.

“Được! Tiểu Tuệ bạn hộ mình liên hệ xem như nào! Mình muốn đi thử thử xem.”

Bên cạnh tiểu Tuệ cầm điện thoại di động lên liền liên hệ, bên kia rất nhanh đáp lại, buổi chiều có thể đi công ty của họ để thử cảnh, nếu như đạt, khi được nghỉ hè, thì có thể làm việc.

“An Ninh, chiều nay chúng mình sẽ đi cùng bạn qua đó, đúng dịp mình cũng muốn xem công ty của họ làm động tác như nào.” Tiểu Đoạn cũng muốn đi xem.

Hạ An Ninh gật đầu một cái, “Được!”

Buổi chiều không tiết học, ba người họ từ cửa sau đi ra ngoài, liền đi công ty người mẫu, qua đối phương đối với Hạ An Ninh đánh giá, hết sức hài lòng, cảm thấy cô ta rất thích hợp làm người mẫu, hơn nữa, mới vừa gia nhập mùa hè thịnh vượng, lượng công việc cũng nhiều vô cùng, Hạ An Ninh chỉ cần một mùa hè, có thể kiếm được hơn ba trăm triệu.

Cái này làm Hạ An Ninh mở to mắt, có thể kiếm nhiều như vậy sao?

“Tôi làm.” Hạ An Ninh không có bất kỳ cân nhắc, cô ta quyết định nhận phần công việc này.

“Được! Hợp đồng ở đây, ký tên đi! Sau khi cô nghỉ hè thì có thể qua đây, một tuần làm việc năm ngày, một ngày làm việc từ ba tiếng đến năm tiếng tùy theo, dựa theo số bộ để tính tiền.”

“Vâng!” Hạ An Ninh cầm bút lên, ở phía dưới hợp đồng ký tên.

Từ công ty đi ra, Hạ An Ninh thở dài một tiếng, tưởng tượng nếu như có thể kiếm đủ khoản tiền này, như vậy, cô ta ít nhất có thể giải quyết một chút hoàn cảnh khó khăn của mẹ, mẹ sẽ không phải lúc trốn chỗ này lúc trốn chỗ kia nữa.

“An Ninh, bạn bây giờ không ở trường học rồi, vậy bạn đi nơi nào ở?" Tiểu Đoạn tò mò hỏi cô ta.

“Mình... mình ở nhà một người bạn!” Hạ An Ninh ngại ngùng nói.

“Ồ! Vậy sau khi nghỉ hè, chúng ta cũng phải thường hẹn nhau ra ngoài chơi nhé!” Tiểu Đoạn kéo cánh tay của cô ta.

Hạ An Ninh từ một trạm xe buýt lên xe, đoạn đường tránh được cửa trường học, cô ta biết hôm nay chỗ mà Cung Vũ Trạch để cô ta xuống xe, buổi sáng nay cô ta nhìn thấy ở đó có xe đạp đi chung, cô ta nghĩ, đoạn đường kế tiếp, cô ta có thể đi xe đạp chung về nhà.

Xuống xe buýt, đã là năm giờ rưỡi, Hạ An Ninh cưỡi một chiếc xe đạp dùng chung liền hướng biệt thự của Cung Vũ Trạch đi, cô ta chỉ là có chút không hiểu, người đàn ông này bên người rõ ràng có rất nhiều người phục dịch, tại sao để cô ta đền chỗ anh ta để làm người giúp việc chứ?

Hình như cô ta cũng không phải làm cái gì, đều là chiếm nơi của anh ta, làm phiền tinh thần của anh ta.

Tập đoàn Cung Thị, một cuộc họp giám đốc cao cấp vừa kết thúc, cửa phòng họp mở ra, Cung Vũ Trạch đôi tay rảnh đút vào túi quần đi ra, đôi chân thon dài thẳng tắp có lực, thân thể hoạt bát ưu nhã, phong thái bước ung dung, hiện lên khuôn mặt đầy phong sắc.

Một tập đoàn Cung Thị to như vậy một bước sải lớn, anh ta làm người lãnh đạo, có chút trẻ quá đáng.

Nhưng mà, đại thiếu gia vừa mới tiếp quản công ty, nhưng không ai dám khinh thường.

“Hôm nay đến đây kết thúc đi! Chỉnh sửa một phần tài liệu gửi vào hộp thư điện tử của tôi.” Cung Vũ Trạch nhìn hai người trợ lý đằng sau nói, anh ta bước vào phòng làm việc, không lâu sau, cầm chìa khóa xe đi ra cửa.

Thành phố này, đối với anh ta mà nói, vừa quen thuộc vừa xa lạ, đã vì nghiệp học hành, anh ta đã mấy năm chưa có về nước rồi, thời gian về nhiều nhất cũng chỉ là cùng người nhà gặp nhau chút rồi lại rời đi.

Thành phố này là quê hương của anh ta, anh ta vẫn còn tràn đầy tình cảm, anh ta lái chiếc xe thể thai, cũng không phải đi nơi nào đặc biệt, chỉ là đi men theo con đường, nhìn phong cảnh mà thôi, đề hồi tưởng lại thời khắc xưa đã qua.

Khoảng sáu giờ, Hà Vĩnh gọi điện thoại tới hỏi anh ta có thể về nhà ăn bữa tối, Cung Vũ Trạch đáp lại một tiếng có.

“Thiếu gia, Hạ An Ninh tiểu thư đã quay về rồi.”

Cung Vũ Trạch hơi nhéo mi mắt, anh ta chút nữa là không nhớ có người con gái này cũng ở trong nhà anh ta, anh ta nghĩ một lúc nói, “Chú Hà, lấy cho cô ta hai bộ quần áo đi! Làm người giúp việc, người giúp việc như như nào thì làm như vậy.”

“Được rồi! Ngày mai tôi sẽ mua cho cô ta.”

Sau khi chiếc xe của Cung Vũ Trạch lái đến một con đường lớn đi về, lập tức tăng tốc, hưởng thủ cảm nhận tính năng của xe thể thao khi phóng nhanh trên đoạn đường như vậy, cũng đường lớn rộng rãi mới có thể phát huy hết tác dụng.

Xe thể thao của Cung Vũ Trạch lên đường trên sân của biệt thự, còn phát ra một tiếng rú ga nhẹ như không cam lòng, hình như không có thể để cho nó hết hững vậy.

Hạ An Ninh đang ở lầu hai thu dọn quần áo, nghe âm thanh của chiếc xe thể thao, cô ta không khỏi từ cửa sổ nhìn xuống, là Cung Vũ Trạch quay về.

Khi cô ta mới vừa quay về, luôn nghĩ làm thế nào để có thời gian đi làm người mẫu, sự việc này, cô ta bắt buộc phàn thương lượng với Cung Vũ Trạch, khẩn cầu anh ta cho cô ta thời gian làm công việc này.

Hạ An Ninh từ trên lầu xuống lầu, đã nhìn thấy Cũng Vũ Trạch vào cửa, đổi đôi dép đi trong nhà, chìa khóa xe vứt vào ngăn kéo tủ bên cạnh, đi về phía sô pha.

“Thiếu gia, ngài về rồi à?” Hạ An Ninh có chút không thích hợp chào hỏi.

“Cô đi về kiểu gì vậy?” Cung Vũ Trạch có chút hiếu kỳ nghiêng đầu hỏi cô ta.

“Tôi đi xe đạp chung về!” Hạ An Ninh hơi ngại chút nói, nói xong, đôi tay của cô ta đưa lên ngực, biểu cảm muốn nói nhưng lại thôi.

Thân thể thon của Cung Vũ Trạch ngồi xuống, thuận tay bên cạnh cầm lên một tạp sách rở ra, liếc nhìn cô ta một cái, “Cô còn muốn nói điều gì?”

“Đó là... tôi có chút thiếu tiền, tôi đã tìm được một công việc, tôi muốn khi nghỉ hè, dành thời gian đi làm, không cần thời gian cả ngày, mỗi ngày chỉ cần làm việc khoảng sáu tiếng!” Hạ An Ninh nói xong, đôi mắt long lanh nước mắt mở to nhìn anh ta với sự khẩn cầu.

Cung Vũ Trạch nheo đôi mày lưỡi kiễm, giọng nói lười biếng, “Cô cần tiền làm gì?”

Hạ An Ninh cắn môi dưới, và lấy dũng khí nói ra, “Mẹ của tôi gần đây đánh bài thua tiền, cần một khoản tiền trả cho người khác.”

“Cần bao nhiêu tiền?” Cung Vũ Trạch rốt cuộc lại tò mò.

“Thiếu người khác khoảng hơn một tỷ tiền nợ đánh bài, tôi tình nguyện làm việc cho anh miễn phí, để tôi làm gì đều được, anh có thể cho tôi thời gian nhận công việc này được không?” Hạ An Ninh tiếp tục khẩn cầu anh ta nói.

“Cô định làm công việc gì?”

“Làm người mẫu, chính là người mẫu quần áo.” Hạ An Ninh vội vàng trả lời.

Cung Vũ Trạch nhìn người con gái trước mặt, vẻn vẹ chỉ đơn giản là một chiếc áo phông và chiếc quần bò, đều có thể nhìn thấy một bầu không khí đẹp và thoát tục, hiển nhiên với dáng vóc của một người mẫu.