Tổng Tài Phá Sản

Chương 14

Một xấp tiền nện ở trên người Đường Hoan, sau đó rơi xuống, tiền mặt rải đầy đất.

Đôi mắt Đường Hoan đều đỏ lên.

"Rác rưởi, từ sau khi ta đi vào các thế giới, lần đầu tiên có loại cảm giác bị tiền làm cho hoa mắt! Cô ta nếu như sớm một chút lấy tiền nện ta, lão tử mẹ nó làm sao đến nỗi sô pha mốc meo cùng khăn trải giường dơ bẩn đều chưa đổi được!"

Rác rưởi hệ thống: "... Ngươi có chút cốt khí có được không!"

Tường Thần Hi nhìn thấy đôi mắt Đường Hoan đỏ lên, theo bản năng liền mềm lòng, nhưng trong nháy mắt lại ngẩng đầu ưỡn ngực!

"Anh hiện tại có thể cảm nhận được lúc trước anh đối với tôi như vậy, tâm tình tôi là như thế nào chưa?"

Đường Hoan: ... Ngươi lúc đó cũng giống ta, cảm động như vậy sao? Đồ chó cái?*

*tiểu biểu tạp: con đ* chó :vv

"Bạch Thừa Hoan, thế giới này vô cùng công bằng! Người làm chuyện sai lầm dù sao cũng phải trả giá, anh về sau cũng không cần oán trời trách đất, đường hoàng mà làm người đi!"

Đường Hoan:...

mmp!

Cô cư nhiên đứng ở đạo đức điểm cao hơn mà giáo dục tôi!

Lời lẽ chính đáng nói xong, Tưởng Thần Hi cảm giác đã lấy lại được tôn nghiêm của bản thân từng bị người dẫm đạp, vì vậy quay đầu bỏ đi.

Đường Hoan điểm mũi chân, nhìn theo bóng dáng cô ta rời đi.

Sau đó nhanh chóng ngồi xổm trên mặt đất chuẩn bị nhặt tiền!

Vô nghĩa!

Tiền tên bại gia tử Bạch Thừa Hoan tự tay rải ở bên ngoài, hắn nhặt về thì làm sao?!

Dạo một vòng, không phải lại chở về chỗ hắn sao!

Không ngờ trong lúc Đường Hoan nhặt lại nhặt, trong một góc không biết từ đâu xuất hiện hai đứa trẻ!

Xông tới đoạt mấy tờ tiền liền nhanh chóng chạy mất!

"Đậu má! Hai tên nhãi ranh các ngươi!"

Ba ba ngươi vừa rồi bị một xấp tiền đập đến đau ngực! Thiếu chút nữa liền lõm vào!

Kết quả hai tên gấu con các ngươi ngồi trong góc ngư ông đắc lợi, đoạt tiền liền chạy, đến câu cảm ơn đều không nói, người lớn trong nhà giáo dục các ngươi như vậy sao?

Cho dù không đòi được tiền lại thì cũng phải nghe đến câu cảm ơn mới được!

Gấu con không dạy là không được mà!

Hắn hôm nay sẽ vì người tiếp nối xã hội chủ nghĩa mà làm ra cống hiến!

Đường Hoan cất bước liền đuổi theo, liên tiếp đuổi theo vài con hẻm nhỏ, càng đuổi càng hẻo lánh!

Mẹ nó!

Không biết tại sao trong lòng có chút sợ!

Tuy nhiên nhớ đến bản thân hiện tại cũng là một nam tử hán, trong lòng Đường Hoan lại xuất hiện dũng khí vô cùng vô tận!

Hắn hiện tại là nam nhân!

Chẳng lẽ còn sợ hai tên gấu con hay sao?

Một đường đuổi theo hai tên nhãi kia, nhìn qua hẳn là hai anh em, tuổi còn nhỏ, cũng không biết tại sao lại chạy nhanh như vậy?!

Hai đứa trẻ đi thẳng qua một ngọn núi toàn rác, khắp nơi đều trải đầy rác rưởi, ở góc hẻo lánh xa xôi nhất kia có một căn nhà nhỏ tan tác!

Sau khi vọt vào liền khóa cửa lại!

Đường Hoan vội vã chạy tới, thiếu chút nữa bởi vì phanh không kịp mà đụng mũi vào cửa.

Ỷ vào bản thân hiện tại cao to sức lớn, một chân đem cửa gỗ đá văng.

Sau khi cửa bị đá văng.

Bé gái mười hai mười ba tuổi sợ tới mức lập tức trốn tới phía sau anh trai, bé trai nhìn qua bộ dáng cũng tầm mười lăm mười sau tuổi, đem em gái mình che khuất hoàn toàn!

Ánh mắt vô cùng quật cường trừng Đường Hoan, đáy mắt tràn đầy cừu thị cùng địch ý!

Góc nhỏ căn nhà đặt một chiếc giường, bốn phía đều chất đầy đồ vật, đều là đủ loại rác rưởi mà người khác không cần đến, thu thập vào trong nhà sau đó liền lợi dụng một ít đồ đã phế.

Đường Hoan theo bản năng duỗi tay sờ sờ cái mũi, thật đúng là mẹ nó có chút chột dạ!

Hắn vừa rồi đem cánh cửa tàn phế duy nhất của người ta đá hỏng rồi!

"Ngươi muốn làm cái gì?"  

_______

Oh no, sorry, hôm trước bị khóa acc facebook ngồi suy nghĩ nhân sinh cả ngày, không edit tí nào.