Tra Công Muốn Giết Tôi

Chương 30

Tôi muốn xem tình trạng hiện nay của Trúc mã.

Biên tập B đỡ tay giúp tôi đứng dậy khỏi giường bệnh. Tôi đi dép lê ra ngoài. Trong khoảnh khắc cửa mở, ánh sáng trắng bệch ở hành lang chiếu rọi vào phòng bệnh. Đèn trắng sáng lập tức làm tôi nheo mắt lại, tôi thấy Trúc mã và cảnh sát D ngồi trên ghế dựa ở hành lang.

Tôi chậm rãi đi ra ngoài, B không theo cùng. Tôi liếc mắt quan sát bóng dáng cậu vẫn đứng trong không gian tối như mực của phòng bệnh, giống kẻ âm thầm quan sát, cũng giống một người bảo vệ.

Khi đã quen với hoàn cảnh xung quanh, tôi chăm chú nhìn Trúc mã. Mái tóc đen của cậu ta trở nên u ám xơ xác, ánh mắt trỗng rỗng đờ đẫn như một con cá chết. Nơi khóe mắt có thêm một vết rách mới kết vảy. Hai bên mép chảy ra chất lỏng trong suốt, có lẽ là nước miếng. Chất lỏng chảy đến cằm thì lại bị cậu ta duỗi lưỡi liếm về, nom cậu ta tựa một con chó lang thang vậy.

Dường như cảnh sát D bên cạnh cảm thấy hành động của Trúc mã quá mức khó coi, bèn dùng khăn tay lau sạch nước miếng trên mặt cậu ta. Lúc này tôi chú ý tới còng sắt trên tay Trúc mã.

Tôi cố tình hỏi D bằng thanh âm khàn khàn run rẩy: “Chồng tôi…là bị cậu ta giết à?”

D do dự hồi lâu, hắn cũng không trả lời phải hoặc không, mà chỉ nói: “Nhân viên kỹ thuật của chúng tôi bẻ khóa máy tính của chồng anh, phát hiện trong thư mục kia có ảnh chụp không đứng đắn của chồng anh và Trúc mã. Ngoài ra, chúng tôi phát hiện một tháng trước, cũng là một ngày sau khi chồng anh mất tích, có người gửi đồ cho Trúc mã, trong gói hàng là thuốc C trị bệnh tắc nghẽn cơ tim.”

“…Thuốc này có liên quan gì đến cái chết của chồng tôi?” Tôi hỏi.

“Chúng tôi nghi ngờ trước đây anh ta đã từng mua loại thuốc này. Loại thuốc C này vẫn chưa hoàn thiện, còn có tác dụng gia tăng hưng phấn.” Cảnh quan D trả lời, “Báo cáo khám nghiệm tử thi nói chồng anh chết vào ngày hai mươi tám tháng Bảy, nguyên nhân chết là mất máu quá nhiều. Có vẻ anh ta có lịch sử về việc dùng thuốc C.”

“Chẳng lẽ…” Tôi run lẩy bẩy, “Trúc mã và Chồng có loại quan hệ này, mà Trúc mã còn muốn… Giết anh ấy ư?”

“Phân tích ban đầu đại khái là vậy.” Cảnh sát D nói, “Nhưng có một điểm không thông… Cửa phòng đã bị khóa.”