Nhiễm Tích đứng dậy đi đến bên cạnh Hứa Diệc Châu.
Hứa Diệc Châu cũng đứng lên, Nhiễm Tích liền với cánh tay tới đầu của Hứa Diệc Châu, Hứa Diệc Châu nhếch môi lên, cố ý kiễng mũi chân, vẻ mặt còn rất là đắc ý hả hê!
Dưới sân khấu cười ầm lên.
"Thầy Giang! Em với không tới!" Nhiễm Tích quay đầu oán hận nhìn Giang An.
Dương Như cười: "Vậy em phải ăn nhiều thêm để cao lên nha!"
Giang An dàn xếp: "Được rồi, đừng quậy nữa, chúng ta tiếp tục thôi."
Hứa Diệc Châu không trêu chọc Nhiễm Tích nữa, mà ngoan ngoãn ngồi xuống, sau đó ngẩng đầu lên, lông mày cau lại, đôi mắt vốn xếch lên cũng hạ xuống, làm ra một biểu cảm thật đáng thương!
"Nhẹ một chút!"
Nhiễm Tích hừ nhẹ một tiếng, ra tay không một chút lưu tình nào!
Hứa Diệc Châu sờ trán kêu lên một tiếng, nhưng trong lòng lại rất vui, cảm giác cô gái này càng ngày càng không sợ anh nữa rồi...
Vòng tiếp theo đến lượt Hứa Diệc Châu đặt câu hỏi, Hứa Diệc Châu vừa bắt đầu đã hỏi cô một câu trí mạng.
Hứa Diệc Châu: "Ba điểm mà em thích nhất ở một chàng trai!"
"Oa ~~~ "
Nhiễm Tích ngừng một chút, sau đó lại đáp rất nhanh: "Cao, đẹp trai, đối tốt với em!"
Vừa trả lời xong, dưới sân khấu lại vang lên tiếng "Oa ~~~".
Giang An nhíu lông mày lại, còn cố ý làm ra một vẻ mặt thật khó xử, "Sao tôi lại thấy bên cạnh mình có một người rất hợp với tiêu chuẩn này vậy nhỉ!"
Lưu Lộng Lẫy bên cạnh cũng phụ họa: "Đúng vậy đúng vậy." Nói xong còn cố ý nhìn sang Ngô Nhất Hằng ở kế bên.
Ngô Nhất Hằng vùi đầu cười không nói lời nào.
Trước khi quay hình Giang An cũng đã hỏi qua Nhiễm Tích cùng Ngô Nhất Hằng là có để ý đến chuyện mọi người đùa với hai người bọn họ một chút không, hai người vốn là một couple do công ty định ra, nói giỡn một chút cũng không có thay đổi gì, đương nhiên là không có vấn đề gì rồi.
Nhiễm Tích lúc này lại đặc biệt liếc nhìn vẻ mặt của Hứa Diệc Châu một cái, Hứa Diệc Châu cũng đang cười đùa với mọi người, xem ra... anh không để ý đến... có chút ít mất mác...
Nhưng mà, năng lực quản lý khuôn mặt của Hứa ảnh đế quả thực rất tốt, kỳ thật, nội tâm của anh lại như thế này.
Nội tâm Hứa Diệc Châu OS: Mẹ nó, mọi người không cảm thấy là trên sân khấu cũng đang có một người rất hợp với tiêu chuẩn đó sao? Thật là tội lỗi quá đi mà...
Tiếp theo lại đến lượt Nhiễm Tích hỏi.
Tục ngữ đã từng nói rằng, người bất nhân đừng trách ta bất nghĩa.
Nhiễm Tích: "Tên của ba nữ diễn viên từng quay cảnh hôn cùng!"
"Oa ~~~ "
Hỏi xong câu này Nhiễm Tích liền cảm thấy hối hận, tại sao cô lại hỏi cái vấn đề làm tổn thương trái tim mình như vậy chứ?!
Vừa nghĩ tới có người cùng anh Diệc Châu nhà mình quay cảnh hôn chung... trời ạ... tay thật ngứa... thật muốn đánh người...
Hứa Diệc Châu cũng sững sờ, hỏi một câu: "Nhờ người đóng thế cũng tính sao?"
Nhiễm Tích đột nhiên nhớ ra, anh Diệc Châu nhà cô không có quay cảnh hôn bao giờ nha... Bởi vì trên cơ bản anh Diệc Châu không thể nào tiếp nhận thể loại phim thần tượng và phim tình cảm được.
Lần duy nhất quay cảnh hôn, thì cũng chỉ là chạm nhẹ một cái...
Giang An: "Không tính."
Hứa Diệc Châu: "Vậy vấn đề này tôi không trả lời được rồi, bởi vì căn bản là chưa tới ba người."
Giang An trêu ghẹo: "Ái chà ái chà, vậy là cũng có đúng không, ai thế?"
Đương nhiên cũng chỉ là tùy tiện hỏi qua.
Câu hỏi này không được tính, nên lại đến lượt của Hứa Diệc Châu.
Hứa Diệc Châu: "Em dự định khi nào sẽ yêu đương? Khi nào sẽ kết hôn? Khi nào sẽ sinh cục cưng?"
Câu hỏi này làm Nhiễm Tích có chút mơ hồ, mà ngay cả MC cùng khán giả đều bị làm cho mơ hồ.
"Ách, ách..." Nhiễm Tích ngập ngừng, "20 tuổi sẽ yêu đương..."
Vừa trả lời câu hỏi đầu, đã hết thời gian.
20 tuổi nói yêu đương à... Hứa Diệc Châu gật gật đầu, làm như có điều suy nghĩ.
Lần này đến lượt Hứa Diệc Châu búng vào đầu Nhiễm Tích.
Hứa Diệc Châu đi đến bên cạnh Nhiễm Tích, chiều cao này...
"Em có muốn đứng lên không?" Hứa Diệc Châu hỏi.
Nhiễm Tích bĩu môi đứng lên, "Thầy đang cười nhạo em thấp đấy à."
Kỳ thực Nhiễm Tích cũng không tính là thấp, cô cao 164cm, so với những nữ diễn viên khai gian mình cao 168cm cũng gần bằng rồi. Bất quá so với Hứa Diệc Châu cao 186cm thì cô vẫn thấp hơn rất nhiều, hơn nữa, hôm nay cô còn đi giày đế bằng... Đứng lên, cũng chỉ đứng đến cằm Hứa Diệc Châu mà thôi...
Vừa nãy cô ra tay có chút mạnh... Hiện tại có chút hối hận nha...
Nhiễm Tích nhắm chặt đôi mắt.
Hứa Diệc Châu cười cười, đem ngón tay co lại, còn đem lên miệng hà hơi một cái, sau đó... Rất nhẹ nhàng búng vào đầu Nhiễm Tích một cái.
Không có cảm giác đau đớn như trong suy nghĩ, Nhiễm Tích ngạc nhiên mở mắt ra, liền nhìn thấy ánh mắt của Hứa Diệc Châu vừa ôn nhu, vừa dịu dàng... Tựa như có thể chảy ra nước vậy.
...
Ghi hình khoảng phân nửa tiết mục, mọi người bắt đầu nghỉ ngơi.
Dạ dày của Hứa Diệc Châu đột nhiên cảm thấy không thoải mái, làm cho mọi người đều lo lắng.
Trong phòng nghỉ.
Giang An: "Là vấn đề về đồ ăn sao?" Khách quý xảy ra vấn đề, làm cho người ta cảm thấy thật sốt ruột.
Hứa Diệc Châu lắc đầu: "Không phải đâu, chắc là do em ăn cay nhiều quá, là vấn đề của em."
Bên cạnh Chu Giang cũng khuyên giải Giang An: "Thầy Giang không có việc gì đâu, đều là bệnh cũ cả thôi, trưa hôm nay Diệc Châu chưa ăn gì cả, vừa mới nãy lại còn không khống chế được mình mà ăn cay rất nhiều, nên không trách được người khác."
Khoảng một lát sau, bác sĩ đến đưa thuốc cho anh, nói rằng không có vấn đề gì lớn.
Hứa Diệc Châu cũng cảm thấy bản thân mình không có vấn đề gì, bảo mọi người đều đi làm việc của mình đi, đừng vây quanh ở bên cạnh anh nữa.
Mọi người lần lượt tản ra.
Nhiễm Tích đứng ở bên cạnh Hứa Diệc Châu do dự một lát.
Hứa Diệc Châu: "Có chuyện gì không?"
Nhiễm Tích: "À, cái kia, thầy Hứa bị loét dạ dày hay bị đầy hơi ạ?"
Hứa Diệc Châu: "Sao thế?"
Nhiễm Tích: "Nếu như là bị đầy hơi, em biết một phương pháp có thể chữa được."
Hứa Diệc Châu: "Nói nghe thử xem."
Nhiễm Tích một bên làm động tác một bên giảng giải cho Hứa Diệc Châu: "Cái kia, ở phía trên rốn cách khoảng 4 ngón tay có một huyệt vị, ấn vào một cái, sau đó..."
Hứa Diệc Châu: "Sau đó thì sao?"
Nhiễm Tích: "Sau đó, sẽ thoát khí ra ngoài." Đầu của cô thật sự là bị nóng lên rồi... Còn nói gì mà thoát khí nữa..
Hứa Diệc Châu bật cười, trong miệng còn lập lại hai chữ kia, "Thoát khí?"
Nhiễm Tích ảo não: "Thì là, thầy hiểu mà!" Chính là đánh rắm ấy...
Hứa Diệc Châu nhìn vẻ mặt ảo não của cô, còn cố ý giả ngu: "Là sao? Tôi nghe không rõ lắm."
Cái người này còn cố ý giả ngu, Nhiễm Tích giậm chân một cái, "Chính là đánh rắm một cái thì sẽ ổn hơn đó, thầy hiểu không?"
Giọng nói hơi lớn, làm Hứa Diệc Châu hết hồn, còn đưa tới không ít ánh mắt của mọi người.
Nhiễm Tích ngượng ngùng liếc về bốn phía, nhỏ giọng nói: "Cái kia, thầy Hứa có thể thử xem, em đi trang điểm lại đã."
Để lại Hứa Diệc Châu một mình ngồi tại chỗ cười cười, thật sự là đáng yêu quá đi! Thật muốn ôm cô vào ngực nặn một cái... Nhưng mà, cô đã nói 20 tuổi mới nói chuyện yêu đương? Ách, hiện tại quả thực có chút nhỏ...
Hiệp đấu sau bắt đầu ghi hình.
Mọi người quan tâm thân thể của Hứa Diệc Châu, nên không bảo anh tham gia trò chơi gì kịch liệt cả.
Sau đó đến chuyện ăn uống mà trước đó Giang An đã nói với Nhiễm Tích.
Thưởng thức mỹ vị của thành phố C.
Nhân viên làm việc đẩy một bàn dài thức ăn lên sân khấu, Nhiễm Tích vô ý thức liếm môi dưới, đôi mắt không chớp nhìn chằm chằm vào bàn thức ăn.
Dương Như cũng trêu ghẹo cô chính là đứa nhỏ tham ăn.
MC bảo mọi người cứ ăn tự nhiên, còn chọn lựa một vài khán giả may mắn lên sân khấu, chọn người mình yêu thích nhất để đút đồ ăn cho mình.
Nhiễm Tích cũng không có chú ý đến, mà chỉ ăn không ngừng những thức ăn của mình.
Ngô Nhất Hằng đi đến bên cạnh cô, cười nói: "Sao em ăn nhiều thế? Chị Dư Huyên đang ở bên dưới nhìn đấy!"
Nhiễm Tích ngừng đũa lại, thức ăn trong miệng cũng ngừng nhai, cô ngước mắt lên nhìn thoáng qua khán phòng, quả nhiên Y Dư Huyên hơi nhíu lông mày lại nhìn về phía cô, Mễ Mễ cũng đứng ở bên cạnh đưa mắt ra hiệu cho cô.
Buổi trưa lúc lên máy bay chị Dư Huyên có nói với cô là từ lúc vào đại học đến giờ cô đã mập lên 3 cân*, muốn cô phải chú ý một chút...
(*1 cân bằng khoảng 0,5kg) Nhiễm Tích luyến tiếc nhìn không rời mắt vào bàn thức ăn, cô giả bộ khóc thút thít một cái, mơ hồ nói: "Tiếc quá đi."
Hứa Diệc Châu ngồi phía đối diện đưa cho cô một cái bánh ngọt, "Sao lại không ăn thế?"
Cô gái này không phải là nói thích người đối tốt với cô sao, đưa đồ ăn cho cô chính là đối tốt với cô rồi!
Chỗ đứng của Hứa Diệc Châu vừa vặn che lại tầm nhìn Nhiễm Tích của Y Dư Huyên, cô không nhìn thấy chị Dư Huyên nữa, vậy thì làm cho chị Dư Huyên không nhìn thấy cô là được rồi!
Nhiễm Tích nhanh chóng nuốt xuống thức ăn trong miệng, sau đó nhận cái bánh ngọt Hứa Diệc Châu đưa tới.
"Diệc Châu Diệc Châu!"
MC bên cạnh đang gọi tên Hứa Diệc Châu.
"Ba người ăn thật là ngon miệng quá đi!" Dương Như trêu ghẹo nói.
Nhiễm Tích lúc này nhìn thấy trên sân khấu có thêm một cô gái rất xinh xắn.
Giang An chỉ chỉ cô gái kia, nói: "Cô ấy muốn được anh Diệc Châu đút ăn đấy!"
Hứa Diệc Châu nhìn cô ấy cười cười, "Được nha, em muốn ăn cái gì?"
Cô ấy có chút ít ngại ngùng, không dám ngẩng đầu lên nhìn Hứa Diệc Châu, micro đặt ở bên miệng cô ấy, giọng nói có chút nhỏ, "Ách, cái gì cũng được ạ."
"Vậy thì tôi tự lựa vậy."
Hứa Diệc Châu nhìn lên bàn một cái, dùng đôi đũa kẹp lên một món ăn, đưa đến bên miệng cô ấy, tay kia dịu dàng đặt ở dưới cầm để đỡ...
Nhiễm Tích hạ mi mắt xuống, tâm tình có chút ít sa sút... Trong lòng còn có chút ít buồn...
Ngô Nhất Nằng thấy tinh thần cô có chút ít sa sút, hỏi cô có chuyện gì.
Nhiễm Tích liền lấy lệ nói là vì không được ăn nên không vui...
Đút xong đồ ăn, cô ấy còn hỏi Hứa Diệc Châu có thể ôm anh một cái không.
Dưới sân khấu người hâm mộ hét lên không được! Nhiễm Tích cũng ngước mắt muốn nhìn phản ứng của Hứa Diệc Châu.
Hứa Diệc Châu chỉ cười, cũng không hề cử động, sau đó cô ấy cực nhanh ôm Hứa Diệc Châu một cái, sau đó chạy nhanh xuống sân khấu.
Lại có chút không vui nữa...
Hình như cô còn chưa được ôm Hứa Diệc Châu đâu...
Nghĩ như thế, Nhiễm Tích lại đột nhiên cảm thấy mình dựa vào cái gì mà lại nghĩ như vậy? Mình lại không phải là người yêu Hứa Diệc Châu... Xem như là người yêu đi, nhưng mà Hứa Diệc Châu là nhân vật của công chúng nha...
Bây giờ chỉ là đút fan ăn, bị fan ôm một cái... Về sau, nói không chừng còn có thể cùng các diễn viên nữ khác quay cảnh hôn...
Thật sự là tâm phiền ý loạn!